Yêu ai yêu cả đường đi...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 20: Yêu ai yêu cả đường đi...

Bố cục biệt thự cũng khá đơn giản, bởi vì thiết kế đỉnh nhọn, cho nên diện tích các tầng là giảm theo trục, tầng thứ hai vốn của Kiều Viễn Tân, có một phòng ngủ cùng một thư phòng, thư phòng rất lớn, xem ra là dùng lúc làm việc.

Mã Hân lượn tới lượn lui, định nghĩa, "Ừm. . . . . . Kiều Viễn Tân trước khi vợ chết, hẳn là không có ngoại tình."

Tất cả mọi người nhìn cô, "Từ chỗ nào mà phán vậy?"

"Mọi người có thấy thư phòng Bạch đại ca chưa?" Mã Hân nháy mắt mấy cái.

Mọi người xoa cằm.

"Trong đó chỗ nào cũng đều là đồ của chủ nhân em, gì mà chặn giấy xương khô a, ly thủy tinh xương khô a, gạt tàn hình quả tim người a, còn có tạp chí pháp y học chủ nhân em đọc trong thư phòng anh ấy để lại vân vân, còn cả một đống lớn phim kịnh dị." Mã Hân híp mắt, chỉ chỉ bốn phía, "Nơi này trừ văn kiện cùng đồ hắn làm việc ra, cũng chỉ có sách về bệnh tinh thần!"

Chương 22: Yêu ai yêu cả đường đi... (2)

Mọi người nhìn vào, chỉ thấy bên trong là một thi thể còn nguyên vẹn ... Một ông già khoảng 60 tuổi đang nằm đó, nhìn như đang ngủ say, trên cổ hắn có quấn một sợi dây thừng, đầu cuối sợi dây được thắt thành một cái kết khá phức tạp mà quái dị.

"A!" Triệu Hổ nhịn không được hô thành tiếng. Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường cũng kinh ngạc.

Triển Chiêu liếc Ngọc Đường, Bạch Ngọc Đường hiển nhiên cũng có chút hưng phấn, lấy điện thoại gọi gấp cho Công Tôn...

Nửa giờ sau, một chiếc xe nhìn như xe thiết giáp siêu cấp khoa trương thắng gấp dưới sân bảo tàng, Công Tôn dẫn theo một đoàn pháp y mặc áo blouse trắng vọt vào.

Từ trong nhà Kiều Viễn Tân trực tiếp phóng tới Mã Hân và Hạ Thiên hưng phấn vây quanh cái quan tài nhảy nhót —— Ghê chưa! Captain American cũng đóng băng 70 năm kìa!

Lúc quan tài mở ra, Tiểu Hạ Thiên không biết cầm thứ gì quét qua thi thể một lượt, sau khi nhìn thoáng qua con số hiện lên màn hình thì hô to, "Số liệu bình thường!"

Công Tôn cầm đầu, chúng pháp y tập thể hoan hô.

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường khóe miệng nhếch cao, quay đầu lại, thấy được người đang dùng bữa dở với Công Tôn thì bị túm tới đây, đang bất đắc dĩ tựa ở cửa – đại ca Bạch gia Bạch Cẩm Đường, không khỏi lắc đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net