Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sao trời của em 🌌

Sự tinh tế của anh.

Edit: Xiao Yi.

Ngủ một giấc dậy, Dư Triết Nhã phát hiện người bên cạnh không có ở đây, cô lập tức mất mát trong lòng, hệt như mọi chuyện tối hôm qua chỉ là giấc mơ.

Nhưng giữa hai chân của cô có hơi mát lạnh, trong người cũng cảm thấy hơi đau đớn, hình như có người đã tỉ mỉ bôi thuốc mỡ cho cô.

Chứng tỏ mọi việc tối qua đều là sự thật!

Nghĩ vậy, Dư Triết Nhã xấu hổ không thôi.

Cô mở điện thoại lên, đã hai giờ chiều.

Dư Triết Nhã kinh sợ, vội xốc chăn lên rồi bật dậy khỏi giường.

"A!" Hạ thân của cô vì cử động mạnh này vẫn có hơi nhói lên.

Nháy mắt nhìn drap trải giường sạch sẽ, trong lòng Dư Triết Nhã như có tia sét đánh vào.

Cô nhìn chằm chằm drap trải giường đến xuất thần, trong đầu nghĩ tới trăm ngàn phản ứng có thể xảy ra của Trương Tinh Thần, nhất thời không biết nên làm thế nào.

Đúng lúc này, Trương Tinh Thần mở cửa đi vào, nhìn thấy cô liền đi tới, chìa ra một ly sữa bò còn nóng, "Em uống một chút cho ấm bụng."

"Thiên Tinh!"

Đối với cái ôm bất ngờ từ cô, tuy rằng Trương Tinh Thần có hơi không hiểu gì nhưng anh vẫn rất hưởng thụ sự ỷ lại này, "Sao vậy em?"

"Em... tại sao em... không chảy máu? Rõ ràng em là lần đầu tiên mà!" Sợ anh hiểu lầm mình nên Dư Triết Nhã vô thức chua xót, đôi mắt đỏ lên.

Thì ra là chuyện này. – Trương Tinh Thần nhẹ thở ra một hơi.

"Ngốc à, không phải lần đầu tiên của ai cũng chảy máu đâu." Dáng vẻ ấm ức của Dư Triết Nhã khiến anh vừa xót vừa buồn cười.

Trương Tinh Thần được hưởng sự giáo dục của phương Tây nên không quan trọng vấn đề này. Biểu hiện đêm qua của Dư Triết Nhã vụng về như thế còn không đủ cho anh biết đây là lần đầu của cô hay sao?

Chỉ là thấy cô ấm ức thế này, Trương Tinh Thần vẫn rất đau lòng.

Anh hôn lên vầng trán của cô, nhẹ giọng trấn an bé con trong lòng, "Ngoan, uống đi cho nóng."

Dứt lời, Trương Tinh Thần cẩn thận kề miệng ly lên môi cô.

Tuy trong lòng vẫn đang rầu rĩ nhưng Dư Triết Nhã vẫn nghe lời anh, mở miệng uống sữa.

"Anh nhờ chú Lý mua vài bộ quần áo cho em rồi, em mặc thử xem vừa không?" Trương Tinh Thần nhẹ dắt tay cô vào phòng để quần áo.

Thế giới của kẻ có tiền thật sự rất xa xỉ, chỉ là phòng để quần áo thôi đã to hơn phòng khách nhà cô.

Trương Tinh Thần mở một cánh cửa tủ đồ trong đó ra, bên trong là vài bộ quần áo mới toanh, còn có cả nội y nữa...

"Em đang xuyên vào tiểu thuyết tổng tài bá đạo đúng không?" Dư Triết Nhã buộc miệng thốt lên.

Nếu sắc mặt lúc này của Trương Tinh Thần có thể khắc chữ thì nó sẽ viết là: Cạn lời.

"Em thay đồ đi, anh muốn dẫn em tới một nơi." Trương Tinh Thần không hề ra ngoài, chỉ đứng dựa cửa nhìn cô chằm chằm.

Dư Triết Nhã chọn một bộ quần áo kèm áo khoác màu đen, lúc chuẩn bị thay mới cảm thấy có chỗ nào không đúng.

"Anh ra ngoài đi chứ..."

"Anh muốn nhìn em thay đồ."

"Không cần anh nhìn, đi ra nhanh đi." Mặt mày Dư Triết Nhã đỏ như gấc, vội đẩy cái người không biết xấu hổ nào đó ra ngoài.

Trương Tinh Thần chọn quần áo rất vừa người cô, kể cả quần lót cũng vậy. Chỉ cần nghĩ tới làm sao anh biết được size mình mặc, Dư Triết Nhã liền cảm thấy mặt mình nóng lên.

...

Lời editor:

Truyện được convert bởi Reine Dunkeln | edit bởi Xiao Yi và đăng tại https://minhthaole.wordpress.com/

_____

[1] Mi thanh mục tú: mắt ngọc mày ngài – diễn tả ngũ quan đẹp đẽ của con người.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net