Chương 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sao trời của em 🌌

Ăn lẩu.

Edit: Xiao Yi.

Tần Đoá Đoá kiên trì giữ hai người ở lại ăn tối nhưng bị một câu 'Buổi tối còn có việc' của Trương Tinh Thần từ chối.

...

"Em muốn ăn lẩu không?"

"Muốn ạ, mùa đông cũng thích hợp để ăn lẩu."

"Anh lại thấy mùa đông thích hợp ở trong người em hơn, vừa ấm áp vừa thoải mái tới mức không muốn ra ngoài nữa." Trương Tinh Thần đáp lời rất trôi chảy, hoàn toàn không có chút xấu hổ nào, hệt như đây chỉ là đề tài ăn uống bình thường.

"Anh..." Dư Triết Nhã trừng mắt.

Đúng là giường của đàn ông không dễ trèo lên. Mới một ngày trước thôi, Dư Triết Nhã làm gì nghĩ tới anh còn có vẻ sắc lang như thế?

Đúng lúc này, hai người thợ phụ trách bảo dưỡng xe cho Trương Tinh Thần đẩy xe từ trong nhà ra.

"Tiểu Thần, anh đổi lốp săm thành lốp cao su giúp cậu rồi, hệ thống giảm xóc cũng đã chỉnh qua một lần, phanh xe cũng siết lại rồi đấy."

"Cảm ơn anh Dư, sắp tới còn phải làm phiền các anh dài dài rồi." Trương Tinh Thần lập tức khôi phục dáng vẻ lạnh lùng thường ngày.

Đây là người vừa nãy đã trêu chọc cô hết lần này tới lần khác đấy sao?

Thoạt nhìn anh Dư kia không lớn tuổi hơn Trương Tinh Thần là bao, sau khi nói chuyện mấy câu, anh Dư lại trở về tiệm, bận bù đầu bù cổ.

Trương Tinh Thần đưa mũ bảo hiểm màu xanh ngọc cho cô.

"Mũ này là anh cố tình mua cho em đúng không?" Sau khi hỏi xong, trái tim của Dư Triết Nhã đập bịch bịch.

Cô không dám nhìn thẳng vào Trương Tinh Thần.

"Đúng vậy."

"Khó trách, vậy nữ sinh khác cũng có thể đội..." Dư Triết Nhã không hiểu vì sao mình lại cảm thấy chua xót.

"Ngoại trừ em ra, không ai có thể ngồi lên xe của anh." Trương Tinh Thần vươn tay búng lên trán cô ngốc trước mặt một cái.

Phải làm sao đây? Phải làm sao đây?

Dư Triết Nhã ngồi sau yên xe của anh, trái tim đập nhanh như sấm.

Xe chạy một hồi lâu, cuối cùng dừng lại ở một đầu hẻm trong nội thành.

Khu nhà này thoạt nhìn có hơi xưa cũ, Dư Triết Nhã rất ít khi tới đây, cũng không biết là Trương Tinh Thần định đưa cô đi đâu ăn lẩu?

Cô chỉ yên lặng như thế để anh dắt tay.

Đi qua một đoạn đường ngắn, hai người rẽ vào một đình viện [1], cổng lớn dường như đã cũ, khi kéo ra còn vang lên tiếng 'kẽo kẹt'.

Trong viện có một toà nhà ba tầng, vừa nãy ở bên ngoài, Dư Triết Nhã không nghe thấy gì, lúc này đi vào mới biết được bên trong vô cùng náo nhiệt.

Hôm nay Trương Tinh Thần mặc áo khoác cùng kiểu với cái cô đang mặc, tóc tai tuỳ ý được cột ra sau [2], vì lái xe nên có vài sợi tóc rơi xuống giữa trán, vừa gợi cảm vừa có tinh thần.

Phục vụ đều là các dì có tuổi, hiếu khách dễ gần. Một dì trong đó mời họ tới phòng riêng trên tầng hai, sau đó lui ra ngoài.

Trong phòng được bài trí rất đơn giản, chỉ có một cái bàn và một cái tủ lạnh chứa đầy thức ăn chay đủ màu sắc.

"Hình như anh rất quen thuộc chỗ này, anh thường xuyên tới đây ăn sao?"

"Là Tưởng Xuyên tìm ra chỗ này, anh từng ăn mấy lần, thấy cũng không tệ."

Có lẽ Trương Tinh Thần đã đặt bàn trước nên hai người chưa ngồi được bao lâu, dì phục vụ đã lục tục bưng thức ăn lên.

"Anh lập mưu từ trước rồi đúng không?"

"Chờ lâu như vậy mới ăn được em, so sánh thế này không thể tính là lập mưu được." Trương Tinh Thần đốt một điếu thuốc rồi rít sâu một hơi, ánh mắt nóng rực nhìn cô.

"Mình đang ở bên ngoài đấy!"

"Thế về nhà rồi cho anh, được không?"

"Anh!"

"Tự nhiên anh hơi hối hận vì hôm nay đã đưa em theo cùng rồi," Trương Tinh Thần chậm rãi rít thêm một hơi thuốc, nói tiếp:

"Lúc nào cũng muốn ăn em thế này!"

Dư Triết Nhã chẳng buồn tiếp tục đề tài này với anh, "Anh ăn cay được không?"

"Ừ, được." Chỉ là Trương Tinh Thần không dễ dàng để cho cô đánh trống lảng, "Mau trả lời anh, nếu không anh ăn em ngay tại đây luôn đấy."

"Được được, thì cho~" Sao trên đời lại có loại người như anh chứ?

Nồi lẩu sôi lên, hương cay khí nóng nháy mắt tràn ngập cả phòng. Hai người chẳng khách sáo gì, chỉ cắm đầu ăn.

"Mùi vị đúng là ngon thật!"

Trương Tinh Thần nghe cô nói vậy liền cong môi cười một chút, "Em thích thì ăn nhiều lên, ăn no mới có sức 'vận động' được."

Dư Triết Nhã: "..."

"Hôm nay anh sẽ không nương tay đâu."

Rốt cục là cô đã chọc vào điểm nào của con quái vật này thế?

...

Lời editor:

Truyện được convert bởi Reine Dunkeln | edit bởi Xiao Yi và đăng tại https://minhthaole.wordpress.com/

_____

[1] Đình viện: hình ảnh minh hoạ:


[2] Minh hoạ một chút về anh giai cột tóc ra sau này mọi người:


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net