Chương 34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sao trời của em 🌌

Dạy em một tư thế mới (H) – đầu.

Edit: Xiao Yi.

Ban đêm có thật ít người đi dạo trong nội thành, tuy rằng nhiệt độ rất thấp, cây xanh thoạt nhìn cô lãnh [1] nhưng Dư Triết Nhã không hề cảm thấy lạnh.

Sau khi Trương Tinh Thần dừng xe lại, cô cởi mũ bảo hiểm rồi nhảy xuống.

"Woah~ Tuyết rơi rồi, em thích nhất là tuyết rơi!" Dư Triết Nhã tung tăng hệt như một đứa trẻ.

Trương Tinh Thần chống xe máy xuống rồi đi qua.

"Anh xem nè, tuyết này rơi đẹp như tranh ấy, có hình có trạng, nhìn đẹp quá trời!" Cô chắp hai tay bưng bông tuyết cho anh xem, động tác cẩn thận như nâng vật quý.

Trương Tinh Thần như có như không mỉm cười, nhìn bé con trước mặt, trái tim của anh như bị nai con cọ vào, mềm mại khôn tả.

Anh vươn tay phủi mấy bông tuyết dính trên lông mi của Dư Triết Nhã xuống, sau đó cẩn thận nâng khuôn mặt kiều diễm như hoa của cô lên rồi cực kỳ dịu dàng hôn xuống cánh môi đỏ thắm.

Vào giây phút ấy, đầu óc của Dư Triết Nhã vụt qua rất nhiều từ ngữ nhưng không thể giúp cô hình dung hết tâm trạng ngay lúc đó. Hai người đã có nhiều lần làm tình cho nên cô cảm thấy nụ hôn này là đơn thuần nhất, trong lòng cô có cảm giác như được chở che.

Mãi đến khi bên tai vang lên chất giọng trầm ấm dịu dàng của Trương Tinh Thần, "Tuyết đầu mùa hẳn là nên hôn người yêu nhỉ?"

Khuôn mặt của Dư Triết Nhã mới chậm chạp nóng lên. Cô ngẩng người nhìn chàng trai trước mặt mình, dáng vẻ ngốc manh [2] không nói nên lời.

"Lại đây với anh." Trương Tinh Thần rất kiệm lời, thường khiến cô không thể tìm ra manh mối gì trong lời nói của anh.

Trương Tinh Thần đóng cửa gara lại, sau đó bế cô đặt lên chiếc Bentley màu đen có dù che, "Dạy em một tư thế mới, chịu không?"

Chân của Dư Triết Nhã bị anh tách ra hai bên, sau đó anh lấy trong thùng dụng cụ bên cạnh ra một cây kéo làm cô không hiểu chuyện gì.

Trương Tinh Thần nguy hiểm dán lại gần giữa hai chân cô, vẻ mặt của anh vừa nghiêm túc vừa nguy hiểm, hệt như đang vờn nghịch một kiệt tác nghệ thuật.

"Anh làm gì thế?" Dư Triết Nhã mơ hồ đoán được cái gì, trong giọng nói lộ ra sự chờ mong mà sợ hãi.

Xoẹt... xoẹt!

Trương Tinh Thần cẩn thận vén vải quần lót giữa hai chân cô lên, sau đó chậm rãi cắt đi, lập tức lộ ra 'bé con' mà anh muốn yêu thương.

"Ah~" Hai tay của Dư Triết Nhã bị anh khoá cứng đằng sau.

Thân kéo lạnh lẽo xuyên thấu lớp quần lót, nhẹ nhàng cọ lên hạ thân mẫn cảm của cô, khiến cô không nhịn được yêu kiều rên to một tiếng.

Độ cao của đầu xe vừa hay giúp Trương Tinh Thần không mấy tốn sức vẫn có thể ra vào cơ thể mềm ấm của cô. Bản thân anh cũng mới nảy sinh lòng tham này vào lúc dừng xe khi nãy...

"Em thoải mái không?" Ngón tay của Trương Tinh Thần chậm rãi tiến vào.

Anh đẩy quần lót bên trong ra rồi dùng ngón cái vuốt ve hạt châu của Dư Triết Nhã.

"Ưm... ah~" Hạ thân của cô vẫn còn hơi sưng, dù chỉ một kích thích nhỏ liền cực kỳ mẫn cảm.

Hơn nữa vừa nãy vẫn còn để lại ái dịch do làm tình cùng anh nên lúc này, Dư Triết Nhã mê loạn không thôi.

Trương Tinh Thần không hề ngừng lại động tác trên tay, cùng lúc kéo tay của cô luồn vào trong quần mình, "Sờ anh."

Tư thế này khiến Dư Triết Nhã cực kỳ xấu hổ, nhưng khi thấy dục vọng trong đôi mắt của Trương Tinh Thần, cô hơi nuốt nước miếng, sau đó cẩn thận cởi quần anh xuống...

Dường như 'người anh em' của anh biết ai tới thăm, nháy mắt liền cương to lên.

Nó nóng bỏng dán vào bàn tay nhỏ xíu của cô, phần đầu đã có hơi dinh dính.

Dư Triết Nhã nhẹ nhàng quét tay qua quy đầu ướt át, không ngờ lại khiến Trương Tinh Thần khẽ rên một tiếng.

Như nhận được khích lệ, Dư Triết Nhã càng bạo dạn vuốt ve toàn bộ nó.

Trương Tinh Thần cúi người, liếm cắn làn môi của cô, hút lấy toàn bộ ướt át trong miệng cô, cùng lúc đó, đôi tay của anh không quên luồn vào trong quần áo của Dư Triết Nhã rồi trực tiếp len vào giữa nội y để xoa nắn bầu ngực cùng chơi đùa nhũ hoa của cô.

"Ah~ anh nhẹ một chút!" Dư Triết Nhã đỡ không nổi kích thích như vậy, bàn tay nhỏ vô thức siết chặt một chút.

"Hưm!" 'Người anh em' của Trương Tinh Thần đột nhiên bị túm chặt khiến anh thở gấp một hơi.

Dư Triết Nhã mơ hồ nhận ra gì đó, đôi tay nhỏ của cô lập tức nhẹ nhàng vuốt nó, đầu ngón tay cũng siết chặt quy đầu.

"Bé con của anh to gan đấy nhỉ?" Trương Tinh Thần ổn định tâm trạng rồi nở nụ cười nghiền ngẫm. Sau đó, anh trực tiếp thúc ngón giữa vào lối vào ướt đẫm của Dư Triết Nhã.

"Á! Anh... ưm~" Cô không đề phòng, cả người mềm nhũn ngay tức thì, suýt chút là ngất xỉu.

Dư Triết Nhã ngoan ngoãn nằm trên đầu mui xe Bentley, không dám trêu đùa anh nữa.

...

Lời editor:

Truyện được convert bởi Reine Dunkeln | edit bởi Xiao Yi và đăng tại https://minhthaole.wordpress.com/

_____

[1] Cô lãnh: cô độc + lạnh lẽo.

[2] Ngốc manh: vẻ ngoài thoạt nhìn khá ngốc nhưng đáng yêu :))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net