Chương 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sao trời của em 🌌

Thỏ trắng hung dữ.

Edit: Xiao Yi.

Sau Tết Nguyên Đán, học sinh rối rít đi học trở lại, bắt đầu kỳ học mới căng thẳng.

"Chị em tốt Tiểu Nhã! Mình nhớ cậu muốn chết, mấy ngày nay sao ít nói chuyện với mình vậy?" Khúc Lâm lập tức chạy tới ôm chầm lấy Dư Triết Nhã, đáng thương nói.

"À, mình có chút việc, chút việc riêng." Dư Triết Nhã vội kéo cô nàng xuống khỏi người mình.

Tuy cô mặc áo lông cổ cao nhưng dưới cổ cô là những vết hôn loang lổ, Dư Triết Nhã vô thức chỉnh lại cổ áo, có hơi chột dạ.

Khúc Lâm tinh mắt nhận ra, lập tức cảm giác được có gì đó không đúng liền thò đầu qua xe, "Chậc chậc chậc, Trương Tinh Thần quả nhiên... Á!"

Dư Triết Nhã nhanh chóng bịt miệng cô nàng lại, cô không muốn người khác lôi anh làm đề tài để bàn tán, "Cậu muốn chết à? Bé mồm chút coi."

"Vậy thì cậu kể cho mình nghe đi." Khúc Lâm ái muội choàng vai Dư Triết Nhã, đôi mắt sáng như hai cái đèn pha.

Dư Triết Nhã không biết hình dung thế nào.

Cô suy nghĩ một chút đã cảm thấy xấu hổ rồi, "Cảm giác sướng muốn chết giống như mình đang trong mộng cảnh vậy, rất là không thực."

"Thần kỳ tới thế cơ à?" Khúc Lâm bị cô nói tới thèm khát.

"Cậu với Tống Cẩn Lệ chưa ấy hả?" Rõ ràng cô đã nhìn thấy Khúc Lâm và Tống Cẩn Lệ đã hôn tới kích thích như vậy mà, chẳng lẽ cô và Trương Tinh Thần tiến triển quá nhanh?

"Ừ thì~ mình cũng rất muốn, nhưng mỗi lần như thế, anh Cẩn toàn hung dữ với mình nên mình cũng không dám nữa."

"Ồ? Thì ra con nhóc quậy như cậu vẫn có người trị được, ha ha." Khó lắm mới thấy được dáng vẻ đang yêu của Khúc Lâm nên Dư Triết Nhã không nhịn được trêu cô nàng.

Bị người khác nói trúng tim đen, Khúc Lâm giận dỗi tới mức giậm chân, nhưng chuông vào học lại vang lên, cô nàng chỉ có thể cam chịu.

Thời gian ở trường cũng không quá buồn chán, lại có Khúc Lâm huyên thuyên lải nhải, dù Dư Triết Nhã nhớ Trương Tinh Thần nhưng một ngày trôi qua vẫn tạm, chú tâm học bài để thi được hạng 30.

Cô cho rằng chỉ có cách này, những ngày không được gặp anh mới có thể trôi qua nhanh một chút.

Thời gian khiến cô vui nhất trong ngày chính là nghiên cứu vở ghi chép của Trương Tinh Thần.

Sau khi ăn trưa, học sinh không chơi bóng ở sân thể dục thì cũng đọc truyện, xem phim ở phòng học. Đúng là việc học hành của học sinh lớp 10 vẫn nhẹ nhàng và thoải mái hơn học sinh lớp mười hai.

...

Bình thường vào giờ ra chơi, nhà vệ sinh luôn chật kín người, nhưng hôm nay lại trống không làm Dư Triết Nhã không khỏi cảnh giác.

Sáng sớm hôm nay, ngoài cửa lớp luôn có vài nữ sinh lớp mười hai đi qua đi lại, cố tình quan sát cô.

Vốn dĩ Dư Triết Nhã không hiểu chuyện gì, nhưng sau đó lại mơ hồ nhận ra gì đó.

Sau khi vào trong, Dư Triết Nhã liền chọn phòng trong cùng vì nó có bậc thang nhỏ để dễ dàng leo qua tấm ngăn của buồng vệ sinh [1] rồi nhảy ra ngoài. Không ngờ trước đây cô cho rằng nó thật choán chỗ, vào lúc này lại có tác dụng.

Quả nhiên, không bao lâu sau, cô liền nghe thấy bên ngoài có người qua lại, kẻ đó nhẹ nhàng đẩy cửa nhà vệ sinh ra. Dư Triết Nhã liền trèo lên tấm chắn rồi ngồi sát vào trong. Vì độ cao hạn chế nên người bên ngoài rất khó phát hiện ra cô.

Đột nhiên, một xô nước dội vào, Dư Triết Nhã kinh sợ, may là chúng không đổ lên người cô.

Sau đó là giọng nữ quen thuộc vang lên, "Đây mới là bài học nhỏ cho mày thôi, đừng có mà quá đắc ý!"

Dư Triết Nhã ló đầu ra nhìn. Ah! Vậy mà người tới lại là Thân Tuyết Nhi cơ đấy?

Tuy cả người đã run lên nhưng Dư Triết Nhã không hề lùi bước. Cô tìm một vị trí rồi nhảy xuống dưới, đè lên người Thân Tuyết Nhi rồi duỗi tay siết chặt cổ của cô ta.

Hai nữ sinh khác thấy vậy, mặt mày tái mét, muốn chạy tới lôi Dư Triết Nhã ra.

"Không được cử động! Còn không thì tôi khó đảm bảo mình sẽ không trượt tay đâu!" Dư Triết Nhã siết chặt ngón tay.

Bàn tay luyện trống Jazz quanh năm không phải để trưng cho vui, sức lực của cô khẳng định là ăn đứt nữ sinh bình thường.

"Mày... muốn làm gì?" Thân Tuyết Nhi bị doạ sợ.

Cô ta không thể lường trước được mọi chuyện sẽ thành ra thế này.

Chát!

Dư Triết Nhã thuận tay vả cô ta một phát, sau đó nhìn xuống người đang chật vật dưới chân mình, "Còn chị muốn làm gì thế? Nhìn tôi dễ bắt nạt lắm à?"

"Ai bảo mày giả vờ ngây thơ mỗi khi có Trương Tinh Thần? Mày có biết là tao đã thích cậu ấy 6 năm rồi không? Vừa gặp cậu ấy là tao đã thích rồi, còn mày là cái gì chứ?" Nói tới đây, Thân Tuyết Nhi chua xót bật khóc.

"Chị thích anh ấy thì chị đi tìm anh ấy đi. 6 năm qua anh ấy từng để mắt tới chị sao? Rốt cục là vấn đề nằm trên người ai hả?"

"Mày..." Thân Tuyết Nhi cứng họng, không cãi được.

Đúng là đã qua nhiều năm tới thế, Trương Tinh Thần vẫn luôn đối xử với cô ta như người xa lạ. Mặc kệ cô ta quyến rũ anh thế nào, anh đều đối xử với cô ta như đối xử với những người khác.

Dư Triết Nhã đứng lên, thuận tình vươn tay ra trước mặt Thân Tuyết Nhi, ý muốn đỡ cô ta dậy.

Thân Tuyết Nhi không hiểu cuối cùng là cô muốn làm gì, mặc dù nghi hoặc nhưng vẫn vươn tay nắm lấy tay cô, mượn sức đứng dậy.

"Chị xinh đẹp như vậy, dáng người cũng tốt, tại sao cứ phải cố chấp với một người không yêu mình làm gì?" Dư Triết Nhã cũng là con gái nên rất hiểu chua xót của Thân Tuyết Nhi.

Trước đây cô cũng từng trộm nhớ hay tìm cách nhìn lén với anh đó thôi, như vậy đã khiến trong lòng khó chịu lắm rồi. Huống hồ cô ta lại thích Trương Tinh Thần tận 6 năm...

"Tao không nghĩ tới chuyện đó, tao không bỏ xuống được." Thân Tuyết Nhi lau khô nước mắt, vẫn bám chặt kiêu ngạo mà nói.

"Vậy chị nói cho anh ấy biết đi, có lẽ mọi chuyện sẽ không phải tiếp diễn thế này nữa."

Có đôi khi, bạn chỉ ôm một tia hi vọng mà chờ đợi. Tới khi không còn hi vọng nữa, bạn tự nhiên sẽ làm lại từ đầu.

Việc đối với ai cũng lạnh nhạt của Trương Tinh Thần có lẽ đã khiến nhiều nữ sinh cho rằng bản thân có hi vọng. Nhưng sự thật là vì anh vốn đã như thế, nên biểu cảm của anh cũng chỉ tới thế mà thôi.

...

Lời tác giả:

Bạo lực học đường là vấn đề nói mãi không hết.

Nếu gặp thì không cần nhịn, phải đánh lại cho họ biết mình không phải là người dễ bắt nạt!

Không gây chuyện, sao phải sợ?

...

Lời editor:

Truyện được convert bởi Reine Dunkeln | edit bởi Xiao Yi và đăng tại https://minhthaole.wordpress.com/

_____

[1] Tấm chắn của buồng vệ sinh: hình ảnh minh hoạ:


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net