Phiên ngoại 3: Tư Hàn Dặc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Xiao Yi.

* Vì Tư Hàn Dặc lớn hơn Trương Tinh Thần 4 tuổi và phiên ngoại này kể về Tư Hàn Dặc là chính nên mình để ngôi xưng Tư Hàn Dặc là y, Trương Tinh Thần là cậu. Các bạn lưu ý trước khi đọc nhé!

Tư Hàn Dặc nhận ra mình thích đàn ông từ khi nào?

Có lẽ là lần đầu tiên gặp cậu ấm phương Đông ấy.

Năm đó, Tư Hàn Dặc mới mười hai tuổi, ba mẹ của y mời bạn hợp tác lâu năm tới nhà dùng cơm.

Trương Tinh Thần tám tuổi, mắt ngọc mày ngài, tuy tuổi còn nhỏ nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt của cậu, Tư Hàn Dặc liền không thể quên được.

Đôi đồng tử ấy không có một tia hoảng sợ nào, chất giọng chuẩn Luân Đôn cực kỳ thành thạo, dáng vẻ lãnh đạm của cậu có hơi không hợp với độ tuổi này.

Cậu rất ít nói, dù y có trêu chọc cậu thế nào, cậu vẫn luôn rất lạnh nhạt.

Cậu không hề quan tâm tới ai, chỉ một mình cậu cũng có thể tự chơi mô hình cả ngày.

Từ đó trở đi, Tư Hàn Dặc liền tìm đủ mọi cách để xuất hiện bên cạnh Trương Tinh Thần. Cũng may là cậu không hề để ý tới y, phần lớn thời gian chỉ yên lặng chơi đồ của mình, cũng không ghét việc y tới tìm mình nói chuyện.

Tiệc vui nào cũng chóng tàn.

Bốn năm sau, Trương Tinh Thần quay lại Trung Quốc để học.

Cậu bé luôn đứng ra bảo vệ y mỗi khi y bị bắt nạt muốn rời đi.

Nói tới đúng là có hơi buồn cười. Tư Hàn Dặc lớn hơn Trương Tinh Thần bốn tuổi, nhưng y lại là người được Trương Tinh Thần cứu giúp.

Một cậu bé thoạt nhìn buồn tẻ nhưng khi đánh nhau lại không hề lãnh cảm chút nào, từng đấm thốn tới thịt, hại y còn tưởng là người Trung Quốc ai cũng có võ công.

Buổi tối trước khi Trương Tinh Thần về nước, hai người vẫn giống như cũ, là Tư Hàn Dặc luôn miệng nói, còn Trương Tinh Thần chỉ nghe, đôi khi sẽ trả lời y hai ba câu. Tuy cậu không nói nhiều, nhưng cũng không làm y có cảm giác không được tôn trọng.

Mãi tới nhiều năm sau này, Tư Hàn Dặc cũng không biết vì sao bản thân từng đổi rất nhiều bạn trai, nổi tiếng là sát thủ tình trường nhưng y vẫn luôn mong mỏi rằng cậu ấm kiêu ngạo kia sẽ trở về.

Thật ra Trương Tinh Thần không phải cậu ấm kiêu ngạo, cậu là kỵ sĩ cứu vớt đời y, nhưng tại sao kẻ vô tình nhưng người lại có ý như vậy?

Nhiều năm không gặp, dáng vẻ của cậu bé ngày xưa đã bắt đầu lớn hơn. Trước kia, Tư Hàn Dặc sẽ cúi đầu nhìn cậu, nhưng bây giờ đã đổi thành ngang vai nhìn nhau.

Tình yêu chôn sâu nơi đáy lòng đột nhiên biến thành thế chẻ tre.

Y biết Trương Tinh Thần bị giam cầm rồi, bị giam bởi một cô gái.

Trước kia, Trương Tinh Thần luôn lạnh nhạt, tuy bây giờ cũng thế nhưng có đôi lúc, y phát hiện cậu sẽ có cảm xúc mà y chưa từng chứng kiến, ví như nôn nóng, ví như tức giận, ví như nhẫn nhịn...

Tư Hàn Dặc cảm thấy bị phản bội khi cậu bé mà y cho rằng khôi ngô kia, nay trong lòng đã có người khác để bảo vệ.

Thời điểm Trương Tinh Thần vừa tới Luân Đôn, tâm trạng cực kỳ kém. Y không nhịn được đi tìm cậu, uống rượu và tán gẫu với cậu. Y muốn nhân cơ hội cậu uống say để gần gũi cậu.

Chỉ có điều, lần nào uống rượu cũng là y say trước rồi ngất đi.

Có đôi khi vô tình tỉnh lại trong đêm, Tư Hàn Dặc xuống lầu uống nước, lần nào cũng nhìn thấy bóng hình cô đơn của Trương Tinh Thần ngoài cửa sổ. Cậu đứng bên ngoài hút thuốc, trong phòng tối đen, chỉ có ánh đèn ngoài cửa sổ như đang khắc thêm sự tịch liêu nơi cậu.

Có một lần, Tư Hàn Dặc không kìm lòng được, mượn men say mà té nhào lên ghế salon, liều lĩnh hôn Trương Tinh Thần.

Nhưng Trương Tinh Thần không hề có bất kỳ phản ứng nào.

Hệt như tất cả mọi chuyện đều không liên quan tới cậu. Khoé miệng của cậu vẫn lạnh bạc như thế, tới đôi mắt cũng không có gợn sóng gì.

Y không kiềm chế được nắm lấy cổ áo của Trương Tinh Thần, oán trách cậu vì sao lại có dáng vẻ hệt như bãi nước đọng như thế?

"Bởi vì ánh sáng của tôi không có ở đây."

Trương Tinh Thần đốt một điếu thuốc rồi nằm ngửa ra hút, khói lượn vật vờ, thổi tan sự cuồng nhiệt của y.

"Tôi thích cậu, từ rất lâu về trước, tôi đã thích cậu." Tư Hàn Dặc nói xong liền ôm mặt khóc.

Trương Tinh Thần chỉ lẳng lặng nhìn y, sau đó thở dài, cậu đổi tay phải cầm điếu thuốc rồi ôm y vào lòng, "Là anh nói đó, đã nhiều năm vậy rồi, đây chẳng qua chỉ là chấp niệm của anh mà thôi. Anh nói tôi làm sao để khuyên anh đây? Bởi vì tôi cũng biết, mức độ lớn nhất của chấp niệm chính là khát khao, không có đối phương, đồng nghĩa với việc không hoá giải được chấp niệm."

Cuối cùng, Trương Tinh Thần thắng.

Tư Hàn Dặc không khuyên cậu buông tay, bởi vì khi mất đi cô gái kia, Trương Tinh Thần như một con thú bị nhốt lại, cả người gần trở thành kẻ điên cuồng vọng.

Y từng thấy cậu không tài nào ngon giấc trong nhiều tuần liên tiếp.

Y từng thấy cậu suốt ngày uống rượu, tính toán ngày sau.

Tư Hàn Dặc làm rất nhiều chuyện.

Y muốn giúp Trương Tinh Thần trở thành người chiến thắng sau cùng.

Trương Tinh Thần nhận được tờ báo từ cấp dưới của y, là thông tin có liên quan tới cô gái kia, rốt cục cậu cũng sống lại.

Mà Tư Hàn Dặc cũng không còn bẩn thỉu nữa, y đã có hi vọng mới.

Sau năm hai năm Trương Tinh Thần nhập học, hai người đã giấu được tai mắt của ba mẹ Trương để mở một công ty đầu tư, lợi ích mỗi năm càng tăng hơn năm trước.

Trương Tinh Thần học tập tới độ không cần mạng sống. Kết quả là cậu đủ điều kiện tốt nghiệp sớm hai năm, không kịp chờ đợi, cậu lập tức quay về Trung Quốc.

Thân là bạn bè hợp tác của cậu, Tư Hàn Dặc cũng cùng cậu đi tới đất nước mà cậu quen thuộc nhất, dù đối với y lại cực kỳ xa lạ.

Y muốn gặp cô gái kia một lần.

Cô gái có thể khiến một Trương Tinh Thần thắng được y vẫn luôn giữ lấy chấp niệm kia nhiều năm tới vậy.

...

Lời tác giả:

OK, toàn bộ phiên ngoại đều viết xong rồi.

Mỹ thụ tóc vàng da trắng tội nghiệp quá đi~ Mọi người có muốn tôi viết một truyện về đầu đinh da đen chất phác công vs tóc vàng da trắng mỹ thụ không?

Aaaaa!

...

Lời editor:

Truyện được convert bởi Reine Dunkeln | edit bởi Xiao Yi và đăng tại https://minhthaole.wordpress.com/


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net