Định Mệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mn đang làm nhiệm vụ giải mã các dòng chữ trong hang Hana. Nhiệm vụ này gồm, Sting, Yukino, Minerva, Rogue, Lector, Frosh. Đi tới giữa hang, mn dừng lại vì động đất

"Mn ko sao đó chứ ?" Minerva

"Ko sao" Rogue

"Hang động cũ kĩ này xem ra rất dễ xập" Sting ngõ nhẹ vào tường khiến bụi rơi xuống

"V bây giờ chúng ta lm j ?" Lector hỏi

"Chúng ta đi kiếm thêm manh mối rồi tính tiếp" Cô

"Fro cũng nghĩ như v đó" Frosh

Cô sờ vào các dòng chữ in trên bức tường, ngẫm nghĩ và nói

"Định Mệnh" Cô lỡ miệng nói

"Hả...?" Sting

"Dạ...ko...có j" Cô lắc đầu

"Umk,v đi thôi" Anh nắm tay cô đi

"Hai người họ kết nhau rồi" lector

"Fro cũng nghĩ như v đó" Frosh

"Đi thôi Frosh, Lector" Rogue nói

"Chờ bọn tôi với" Lector chạy đi

"Fro nữa" Frosh

"..." Cô cười nhẹ

"Dòng chữ đó nói điều j ?" Sting đi kế bên cô hỏi

"Dạ....hả....??" Cô bất ngờ

"Đừng chối anh, em nói đi" Sting nhìn vào mắt cô

"Thật ra thì em ko hiểu rõ nhưng em hiểu được hai chữ "ĐỊNH MỆNH" và......" Cô đang nói bị cắt ngang

"Đi nhanh lên Yukino ơi" Minerva la lớn

"Dạ.." Cô đi nhanh hơn

"Định mệnh ư ?" Sting thầm nghĩ

"Anh đừng suy nghĩ về nó nữa, lạc quan lên" Cô cười

"..." Anh cười tươi

"Đúng v, đó mới là anh Sting chứ" Cô cười lại

"Hai người họ vui vẻ thật" Minerva

"V chúng ta cũng đi" Rogue nói nhỏ nhưng lọt vào tai Minerva

"Hả....??" Minerva đỏ mặt

"À...ko...ko có j" Rogue một phen xấu hổ

"Hai người này kết nhau rồi" Lector

"Lecror đang nói ai v ?" Frosh khó hiểu

"Cậu cũng sẽ hiểu thôi Frosh à" Lector đạt tay lên vai Frosh

"Fro cũng nghĩ như v đó" Frosh

Đi mãi mà quên 6 người quên mất rằng họ đã lạc nhau

"Nè mn, cj Minerva anh Rogue và Frosh đâu rồi ?" Yukino

"Đúng rồi, Frosh ơi, Rogue ơi, tiểu thư ơi !!!" Lecror la lớn

"Tiêu rồi" Lector

"Cậu la lớn thì mn ko ai nghe đâu" Yukino

"Tại sao chứ ?" Lector ngạc nhiên

"Tại vì hang động này cách âm" Yukino

"Chúng ta nên làm j đây chứ !?!" Sting hỏi cô

"Chúng ta đi tìm mn thôi" Cô vui vẻ đáp

"Đúng rồi, đi tìm mn thôi" Sting

"Ok, đi" Lector hưởng ứng

Đi tới một cách cửa nhỏ, nó to lớn và cứng cáp. Rất khó phá vỡ

"Ma thuật của chúng ta ko đủ sức để phá huỷ nó" Cô

"Chết tiệc" Anh đấm vào tường

"Cậu đừng kích động như thế chứ Sting" Lector

"Cậu im đi" Sting quát

"Cậu dám quát mình ?" Lector nói

"Đúng v, rồi sao hả ?" Sting la to

"Cậu nói v chả khác nào ko tôn trộng đồng đội của mình, cậu là hội trưởng tồi" Lector lỡ miệng

"Cậu....." Sting tức

Cơn nóng giận lên tới định, anh tung chiêu bạch long gầm thét tiến đến Lector, nhưng ai ngờ rằng cô đã đỡ cho Lector

"Yukino ?" Sting bất ngờ

Cô ngã nhào ra tường, cơn đau do trúng chiêu khiến cô mất sức

"Cô có sao ko Yukino ?" Lector nghẹn ngào

"Ko sao, hai cậu đừng cãi nhau nữa" Cô thở dốc nói

"Xin lỗi" Anh nói

"Hả..???" Cô

"Anh nói xin lỗi" Sting ngập ngừng

"..." Cô cười nhẹ

"Anh ko có lỗi và cậu cũng ko có lỗi. Hai người làm lành đi" Cô

"Nhưng...." Lector ngập ngừng

"Xin lỗi Lector, tôi biết đánh đồng đội là ko tốt, từ nay tôi ko làm v nữa" Sting hối lỗi

"Cậu nói v thì tôi cũng xin lỗi. Làm lành nhé" Lector nói

"Đương nhiên" Anh cười

"Chúng ta đi thôi" Cô nói

"Vết thương của cô còn đau mà" Lector lo lắng

"Ko sao đâu mà" Yukino nhịn đau và cố tỏ ra ko sao

"Đừng nói dối, anh biết em đang rất đau" Sting

"Ko...c..ó.." Cô

"Tôi nhớ Yukino là một người ko bướng bĩnh như v đâu" Lector

"Thôi, tôi ko sao thiệt mà. Đi thoi" Kéo tay hai người đi

Đi mà hai người kế bên cô cứ hỏi han về sức khỏe. Nghe mà ngứa tay lắm, cô la lên

"Hai cậu im dùm" Cô la lên

Hai người kia hú cả hồn, im thin thít. Lần đầu thấy cô nỗi giận thế đấy. Bỗng tự nhiên hang rung chuyển, ko phải nói là sập

"Chạy mau mn" Cô la lên

Cả đám chạy ko rớt dép, nhưng đang chạy mà gặp người cản đường

"Đi đâu v mấy cưng ?" Quái vật

"Dẹo chảy nước luôn" Lector

"Cj đây biết cj đẹp, cưng ko cần khen" Quái vật tự luyến

"Tự luyến riết điên" Sting nói

"Cái tên khùng kia, ko biết thẩm mỹ thì câm mồm" Quái vật

"Nhìn cũng đẹp mà" Cô lên tiếng

"Hả....??" Sting và Lector sửng sốt

"Xem ra đám các ngươi còn có một người có mắt thẩm mỹ đó chứ!!!" Quái vật

"Cái dây chuyền ý" Cô

"Ngươi...." Quái vật cạn ngôn

"Thoii, bọn đây ko rảnh tám. Tạm biệt" Sting

Chạy đi mà con quái vật nhây kia vẫn ko tha

"Cưng nghĩ chạy là được à. Mơ đi nhen" Quái vật

"..." Cô nhìn

"Con gái con đứa mà cái nết ko ra j hết" Lector

"Ơ !!! Cái con mèo mặt ngáo này !!!" Quái vật

"Sai, quá sai. Mèo mà đẹp như ta thì hiếm nha" Lector phản bác

"Ngươi...hứ..." Quái vật

"Nè, em và Lector chạy đi. Con mụ này để anh" Sting nắm tay lại

"Cố lên Sting" Lector

"Được, hai người chạy đi" Sting vừa nói vừa né đá

Đá v cứ rơi làm cho anh và cô né rất khổ. Sting ngã xuống vì chúng đá. Lector và cô lo lắng nói

"Sting à" Lector

"Anh Sting" Cô la lên

"Chạy đi" Sting

Đá rơi cứ dần che hết tầm nhìn. Thấy Lector như thế cô liền chạy thật nhanh ra cửa hang. Lector cứ la lên "Sting" khiến cô cảm phục tình anh em của hai người

"Em tin anh làm được. Sting" Cô nói thầm


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net