D (8)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày... tháng... năm...

Rốt cuộc người đã bao giờ thương tôi chưa? Tháng ngày đó đã từng bên nhau vui vể đến thế mà. Đã từng có bao nhiêu hành động, cử chỉ khiến tôi xao xuyến hạnh phúc. Cứ ngỡ rằng đã đặt tôi vào tim. Vậy … đành lòng hôm ấy nói đi là đi. Đành lòng nói bên tôi, chưa bao giờ xóa được nỗi đơn côi trong lòng.

Rốt cuộc người có bao giờ nhớ tôi thật không? Đã từng bao giờ thật muốn nhìn thấy tôi, muốn tôi bên cạnh. Những lời nhung nhớ ấy giờ đây tôi chẳng dám nghĩ lại. Chẳng dám tin rằng có lần nguời nói nhớ tôi, nhưng tối đó lại chạy đi tìm kẻ khác. Hóa ra lời nói trên đời này là thứ nhẹ nhàng nhất. Dễ rớt rơi, và chẳng thể buộc người ta có trách nhiệm cả đời.

Và rốt cuộc người có bao giờ cố gắng cho câu chuyện của hai đứa mình chưa? Hay vốn dĩ chỉ riêng tôi mơ mộng và vun đắp. Cố gắng gìn giữ, cố gắng dựng xây. Còn với người chưa một lần nó quan trọng. Có cũng được, mà mất rồi người cũng tiếc đâu.

Rốt cuộc có bao giờ, có bao giờ chưa người? Những câu hỏi này chắc tôi chẳng dám hỏi thẳng đâu. Sợ nhận được những vết cắt thêm rỉ máu lòng. Nhưng người biết không, những ngày tháng ấy tôi vẫn rất trân trọng. Đã từng yêu, và ngộ nhận được yêu cùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#sách