2. Rin bị biến nhỏ? (R21)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sae nhíu mày nhìn người em trai trước mặt, tay đỡ lấy trán thở dài. Rin đang ngủ giấc, thân hình lọt thỏm trong chiếc áo phông trắng, để lộ ra xương quai xanh hấp dẫn người đối diện, miệng nhỏ dãi chảy ngang chiếc má phúng phính của em,  hoàn toàn ngủ say không có tý gì cảnh giác trước người anh trai này. Gã không biết nên làm gì trong tình huống này, nửa muốn gọi em dậy nửa lại không nên đành bất lực đắp chăn cho em khỏi lạnh còn mình âm thầm rời giường, quyết định không đánh thức thiên thần nhỏ.

Rin sau khi tỉnh dậy, vươn tay ngáp ngủ thì da mặt tiếp xúc với sợi vải mềm mại, tạo xúc cảm lạ lẫm. Em liền duỗi tay ra thì thấy tay áo dài bất thường, không chỉ thế mà cái áo em đang mặc cũng trễ xuống gần vùng ngực. Xòe lòng bàn tay ra thì thấy bàn tay nhỏ hơn bình thường thì phải. Biểu cảm trên khuôn mặt dần trở lên kinh hãi, vội tới chiếc gương duy nhất trong phòng tắm cạnh đó và đúng như suy nghĩ của Rin: em bị teo nhỏ rồi!!! Trước tiên phải báo chuyện này cho Sae đã. Nói là làm, Rin chạy thục mạng xuống dưới lầu, miệng gọi lớn vang vọng trong căn nhà, em phải vừa kéo quần vì nó khá rộng vừa chạy đi tìm anh. Tiếng xì xèo trong bếp thu hút sự chú ý của Rin, thấy hình bóng quen thuộc mới an tâm trở lại.

"Anh ơi, em bị teo nhỏ rồi!"Rin nói, ánh mắt kinh hãi nhìn anh.

Trái ngược lại với vẻ hốt hoảng của em trai, Sae chỉ dịu dàng hôn lên khóe mắt Rin, "ừm" một tiếng, rồi dọn bữa sáng lên bàn cạnh đó.

[...]

Sae vốn tưởng chuyện Rin bị teo nhỏ này sẽ không có gì nhưng chuyện này rất nghiêm trọng, rất nghiêm trọng, rất nghiêm trọng(điều quan trọng phải nói 3 lần). Mấy ngày nay anh không thể chạm vào người em trai nhỏ, chỉ có thể trơ mắt nhìn cục bông nhỏ. Tối nào cũng tự xử một mình, Rin biết chuyện thì khoái chí lắm, cứ trêu chọc anh mãi thôi! Phải tới mấy ngày sau đó, Sae bị Aiku chuốc say, Rin cũng khá bất ngờ vì anh hai là người vô cùng kỉ luật, sẽ không để bản thân trong trạng thái không tỉnh táo như lúc này bao giờ. Đỡ được anh say mèm vào giường, cũng là lúc anh bắt đầu tỉnh, mê man gọi tên em.

"..Rin, Rin ơi!".

"Em ở đây Sae." Rin luồn tay vào từng cọng tóc của anh rồi vuốt ngược ra sau, rướn người lên phía trước hôn nhẹ vào trán. Sae có vẻ không hài lòng, tay chỉ vào má, Rin phụt cười trước phản ứng trẻ con của anh, yêu chiều đặt một nụ hôn lên đó.

Tay anh bất chợt nắm lấy tay Rin kéo xuống, thuận thế cho Sae đè ngược em xuống. Vốn bình thường thể lực của em còn có cửa so với Sae, nhưng bây giờ còn không thể nhúc nhích được, hai tay em bị 1tay Sae khóa chặt trên đỉnh đầu (biết kiểu này mấy cô thấy nhh rùi, nhm tuiii bị thích kiểu nì=)))), hỏn ny vch với dễ tưởng tượng ấy).

Rin kêu đau một tiếng, người trên thủ thỉ:"Anh muốn...". Rin lập tức từ chối, em cũng muốn thỏa mãn dục vọng của anh và cả của bản thân Rin nữa, nhưng thân thể này chắc không chịu nổi mất, ít nhất là sẽ không xuống được giường với hiện trạng bây giờ của anh.

"Không được!".

"Chỉ một lần thôi, anh hứa!".

Tất nhiên em biết mấy ngày qua anh hai khổ sở thế nào khi tự thẩm du trong nhà wc, bây giờ cũng thấy tội nghiệp anh lắm chứ. Cuối cùng, Rin cũng mủi lòng.

"Chỉ một lần thôi đấy."

Nhưng mà em ơi, một lần đấy là bao gồm cả tá lần khác, là sự mở đầu cho lần 2 lần 3.

Mở màn bằng một nụ hôn sâu, bàn tay anh không yên phận mà lần mò vào xoa bóp bầu vú mềm mại, nghịch ngợm đầu ti đến khi chúng dựng đứng cả lên.

(Sae:35; Rin:13 nhé=)))

....

Hai thân thể trần trụi đối diện nhau, dưới ánh đèn ngủ lờ mờ đầu giường khiến bầu không khí càng thêm.....

Sae dần lấy lại được tỉnh táo, nhìn cơ thể nhỏ nhắn trước mặt. Rin bây giờ không có cơ bắp rắn chắc hay vẻ ngoài chững chạc trưởng thành, thay vào đó là sự nhỏ nhắn tươi sáng của tuổi thanh thiếu niên làm cự vật bên dưới trướng tới mức đau nhức.

Một ngón rồi hai ngón, Rin cảm nhận được sự khai phá bên dưới thì không khỏi đau đớn. Đến khi ngón thứ3 nằm gọn trong lỗ nhỏ, tầm mắt của em đã chẳng rõ ràng bởi nước mắt.

Dù cho tâm trí Rin rất muốn chấp nhận việc này song với cơ thể lần đầu trải qua tình dục: đau đớn và bài xích là chuyện không thể tránh khỏi. Sae yêu kiều hôn lên khoé mắt em, đặt cự vật trước cửa huyệt và bạch một tiếng. Sau đó là thanh âm khô khốc không thể cất thành lời vì bị đâm lút cán. Bên dưới căng ra hết cỡ để chứa ngoại vật, siết chặt lấy làm Sae khẽ than một tiếng.

Rin cố gắng thả lỏng, nhưng nước mắt cứ lăn dài trên má. Đau quá, không hề sướng gì cả!

"Ngoan, cố chịu một xíu rồi sẽ thấy sướng. Nhưng nếu đau quá thì bảo anh, anh sẽ ngừng."Sae cũng lo lắm chứ, nhìn em đau đớn thì sao anh còn sướng được, chỉ thấy khó chịu và nhức nhối trong lòng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net