gửi em,

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

gửi cho em,

nhân một ngày nắng hoang hoải khuất sau từng cụm mây trắng muốt lững lờ thả mình trôi trên nền trời biên biếc, chị bỗng thèm cảm giác được viết cho em đôi điều, dấu yêu ạ.

chuyện là đặng này, chị có đi cà phê với nhỏ bạn nối khối từ thuở xưa lắc xưa lơ. nghe nhỏ tí tớn khoe với chị rằng "hoàng tử" nhà nhỏ đã ngỏ lời rước nhỏ về "dinh" nên tháng sau tụi nó tính tổ chức đám cưới. nhỏ còn gửi cho chị một tấm thiệp màu đỏ đô cùng dòng chữ calligraphy mạ ánh kim rực rỡ trông bắt mắt vô cùng. nhỏ còn đe rằng nếu chị không tới dự thì chắc chắn nhỏ sẽ cắt đứt mối quan hệ bạn bè mà tụi chị gìn giữ hơn 12 năm cặp sách. nghĩ lại lời nhỏ nói mà chị cũng buồn cười, em ạ. nhưng mà, tiếc thay tháng sau chị lại bận dự án ở bên nhật mất tiêu rồi, cho nên, chỉ đành bấm bụng gửi một lời chúc phúc vĩnh hằng cho nhỏ mà thôi.

em thân yêu, độ này tầm hơn một tuần nữa tiết trời sẽ bước vào mùa thu, một mùa của yêu thương. cuối hạ rồi, chị bỗng thấy bầu trời đã thôi nắng rát như những buổi trưa oi nồng giữa mùa, mà thay vào đó, chị lại cảm nhận được từng đợt gió dịu nhẹ tràn về khoang khoái lắm, em ạ. mùa thu về, tức là yêu thương cũng về, đợi chị hoàn thành xong dự án với đối tác ở bên nhật, chị dẫn dấu yêu của chị đi du lịch, em nhé? cũng đã lâu lắm rồi chúng ta chưa yêu nhau nhiều một chút. mấy bận, cả chị và em đều chôn vùi nhau vào vòng xoáy cuộc đời, có lẽ bây giờ vị giác về tình yêu trong chị cũng nhạt dần rồi cũng nên. không biết, dấu yêu của chị có bằng lòng giúp chị sưởi ấm lại vị tình không đây?

hạ đi thu đến, chị thấy dường như mọi người cưới nhiều hơn thì phải. chị không hiểu sao, cứ nhìn người ta xúng xính dắt tay nhau đi chụp hình cưới, chị lại nôn nao đến lạ. em này, hôm bữa tan tầm có chị lái xe ngang qua hồ tây, thấy có cô gái vận trên người bộ đồ cô dâu trông xinh lắm, và rồi bất chợt, chị lại hình dung đến em, mến thương ạ. trong trí tưởng tượng của chị, em lộng lẫy vận lên mình chiếc áo đầm công chúa trắng tinh khôi đính những hạt cườm lấp lánh, cài trên làn tóc nâu gỗ trầm một chiếc voan trắng mỏng đẹp như lụa đào cùng nụ cười tỏa nắng tựa vầng thái dương mà dù cho thời gian có vần vũ bao nhiêu đi chăng nữa, nụ cười rực rỡ ấy của em vẫn là nụ cười đẹp nhất đối với chị. một nụ cười thuần khiết nạm sâu trong tâm trí chị một vết khắc khó thể xóa nhòa.

em này, có lẽ em cũng chưa biết đâu, rằng đợt trước mẹ có điện cho chị. mẹ điện thúc giục chị cũng nên ngỏ lời cầu hôn em quách đi cho rồi. mẹ bảo mẹ nôn có dâu thảo về mẹ chăm, mẹ nôn có cháu ngoan để mẹ bồng. mẹ còn dọa rằng nếu chị mà không mau rước em về, có khi dấu yêu của chị lại bỏ chị đi theo người khác, đến lúc đó chị có khóc lóc ăn vạ mẹ cũng mặc kệ. nhưng mà, chị đã khuyên mẹ cứ yên tâm, vì chị biết mà, dấu yêu của chị, kẹo bông của chị, sẽ chẳng bao giờ bỏ chị mà đi đâu, phải không em?

em này, chị bảo. nói nhỏ cho một mình em thôi đấy, rằng chị cũng sốt ruột lắm rồi.

hay là...

mình cưới nhau em nhỉ?

mình cưới nhau em nhỉ? để mẹ thôi những ngày tháng sốt ruột hối thúc con gái đã đến tuổi lập gia đình, để bố mẹ có cháu mà bồng mà bế, để chúng ta thôi những cuộc hẹn hò quên ngày tháng. và để lũ bạn thôi ngày đêm trông ngóng cánh thiệp hồng có tên chúng ta.

thu đến, đông đi, xuân lại về, mình cưới nhau em nhỉ? chị chẳng biết sao lòng cứ nôn nao đến lượt mình như vậy. bạn bè chúng nó lên xe hoa ai cũng xinh tươi như một nàng công chúa, chị cứ thầm ước được trông thấy em của chị vận lên mình những bộ áo cưới lộng lẫy đó một lần trong đời, cái ngày đó khi nào đến em ơi?

mình cưới nhau em nhỉ? để ngày tháng cứ lặng thầm trôi qua và chị cũng dần dần trở thành người có tuổi. để chị thấy mình cần phải trưởng thành hơn, kiên cường hơn trước những giông bão cuộc đời để mà có thể che chở, bảo bọc em trong vòng tay.

mình cưới nhau em nhỉ? để chị có cơ hội được chăm sóc bố mẹ em khi về già. chị biết chắc sẽ vất vả lắm đây nhưng chị tin chỉ cần chúng ta tin tưởng nhau, mọi chuyện sẽ êm đẹp.

mình cưới nhau em nhỉ? để mỗi sáng khi ánh mặt trời le lói sau tấm rèm cửa chị lại cảm nhận được hơi ấm em trong lòng mình. để được em tinh nghịch hôn lên môi cùng lời nói "buổi sáng tốt lành!" ngọt ngào tựa kẹo đường. để chị được dậy sớm làm cho em một ly sữa nóng và món ốp lết yêu thích của hai ta. để chị được em ôm tạm biệt trước khi rời khỏi nhà và được đón em tan tầm vào lúc 5 giờ. để mỗi đêm khi chị khó ngủ, em sẽ ở đó vỗ về và nói không sao, là cảm giác được cảm thấy em mềm mại vùi mái đầu nhỏ xinh yêu vào lòng, là cảm giác được hương thơm của em nhẹ nhàng len lỏi vào cánh mũi và ru chị vào giấc ngủ.

mình cưới nhau em nhỉ? rồi chúng ta sẽ nhận nuôi một đứa trẻ kháu khỉnh như em và chị đã ấp ủ. khi đó em sẽ làm mẹ nhỏ của chúng và chị sẽ làm mẹ lớn. chúng ta sẽ cùng nuôi dạy con làm người tốt, để chị biết được công lao sinh thành của cha mẹ, để chị biết khi làm mẹ thiêng liêng và hạnh phúc thế nào.

mình cưới nhau em nhỉ? để mỗi năm có thêm một ngày nữa để kỷ niệm, một năm ngày cưới... mười năm rồi năm mươi năm... năm tháng của chúng ta rồi sẽ là những ngày đáng để kỷ niệm.

mình cưới em nhỉ? năm tháng đi qua, chúng ta sẽ già đi. nhưng mà mến thương này, xin em chớ có lo lắng vì những nét chân chim xuất hiện nơi khóe mi của mình. dẫu em sẽ không còn xinh đẹp như ngày mới quen nhau nữa, thì chị cũng đã tự thề với lòng mình rằng, chị nguyện yêu em trọn đời trọn kiếp, chỉ cần có em bên cạnh, từng giây từng phút, chị đều trân trọng khoảng thời gian ấy.

em này,

chúng ta bên nhau đã năm năm,

hơn một ngàn tám trăm hai mươi sáu ngày,

cũng đã nửa thập kỷ trôi qua,

vậy thì nhân một ngày nắng đẹp,

mình cưới nhau em nha?

tái bút.

ㅡ minatozaki sana.

(lời ngỏ - "sau này,")

end. - 16.08.2021


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net