Chap 2: Bắt đầu từ đây...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


-" Tôi tên là Minatozaki Sana."

Minatozaki Sana, cái tên nghe thật hay, khoan . . . Cái này là tiếng Nhật, cô ta là người Nhật...

Tôi cũng chả quan tâm lắm, bây giờ phải tìm cách thoát ra cái chỗ này trước, ba mẹ và em tôi, cả nhà chắc lo lắng lắm vì tối hôm qua tôi không về nhà, cũng không nhắn tin cho họ biết.

Tôi quay sang nhìn Sana...

-" Vậy à!!! Tôi thấy đói"

Sana nghe tôi nói vậy, chỉ mỉm cười rồi đi xuống giường. Ai cũng được chọc mù mắt tôi đi, cái thân hình chuẩn kia, tôi không ngờ Sana lại có thân hình đẹp đến vậy, da trắng, đường cong hoàn hảo... Tôi cảm thấy máu sắp chảy ra từ mũi của mình mất rồi...

Sana lấy bộ quần áo mặc vào rồi đi VSCN, rồi xuống nhà, tôi cũng đi VSCN rồi cố tìm xem có cách nào thoát ra khỏi đây không.

Không có, không có dụng cụ nào để tôi có thể trốn được, tôi bắt đầu mở cửa phòng ra, từ từ đi theo dọc hành lang, rồi tôi nghe có tiếng bước chân, tôi quay đầu lại chạy vào cái phòng gần đó nhất, mở cửa đi vào rồi đóng cửa lại nhanh. Tôi áp tai vào cánh cửa nghe âm thanh bên ngoài, tiếng bước chân không còn nữa.

Mở cửa đi ra, lần này, tôi đi xuống cầu thang mà không bị ai phát hiện. Phải công nhận, cái nhà này to thật. Tôi mò qua mò lại, cuối cùng cũng thấy được cửa chính.

Cố gắng chạy thật nhanh đến thì xuất hiện đâu ra mấy tên lính, bọn họ bắt tôi lại, tôi la hét, vùng vẫy... Rồi tôi thấy từ trên cầu thang có người bước xuống. Đó là Sana, cô mỉm cười rồi liếc nhìn tôi, Sana cô đi lại gần tôi rồi mỉm cười nói.

-" Đại ngốc!!!"

Tôi khó hiểu.

-"Ngốc!!! Cô bị điên hả"

-" Mạch thần kinh vẫn ổn, chỉ có Hyun là không ổn "

-" Tôi làm sao "

-" Hyun nghĩ, có thể đi ra khỏi đây dễ dàng đến vậy sao, có thắc mắc tại sao trong suốt quá trình Hyun chạy đi lại không thấy ai không, đó là do tôi hết đấy "

Tôi thật sự muốn nổ não với cô gái này..

-" Thả tôi ra!!! Tôi còn phải về nhà "

Sana không nói gì, chỉ vỗ tay 2 cái...

Tôi quay đầu nhìn qua nhìn lại, rồi tôi thấy có mấy tên to con đang dắt ba mẹ và em tôi một cách thô bạo. Tôi quay qua nhìn Sana, bắt đầu điên lên rồi hét.

-" THẢ HỌ RA!!!!!!!!!"

Sana cô không hoảng sợ, cô vẫn bình tĩnh, rồi cô ngồi xuống ghế, cô cầm bình trà rồi rót ra hai ly, sau đó mấy tên kia lôi ba mẹ tôi rồi đối diện với Sana, rồi tên lính bên cạnh cô cầm tờ giấy đưa cho Sana. Sana mỉm cười nhìn Ba mẹ của Dahyun, đồng thời đặt tờ giấy lên bàn, Ba mẹ của Dahyun cũng hiểu ý, hai ông bà cầm lên đọc...

-" Giấy bán thân!!!!! "

Cả hai đều sốc khi đọc ba chữ đầu. Sau khi đọc xong, hai ông bà tỏ ra bình tĩnh thay vì lo lắng cho con gái của mình, Dahyun nghe ba chữ Giấy bán thân thì sốc đến nói không thành tiếng. Nhưng cái phản ứng của ba mẹ cô mới là điều khiến cô cảm thấy khó hiểu. Ba mẹ Dahyun sau một lúc thì lên tiếng.

-" Được !!! Chúng tôi đồng ý bán Kim Dahyun cho cô nhưng cô phải đưa cho chúng tôi 100 tỷ đô la như trong hợp đồng đã ghi"

Sana cười tươi..

-" Được!!! Thưa hai bác, "

Tôi ngã quỵ

Ba mẹ tôi BÁN tôi kìa, mọi người có thấy không, người tôi luôn cung kính mang nặng ơn nghĩa... Tôi ú ớ nói.

-" Ba mẹ, s... sao lại... bán con "

Ba mẹ nhìn tôi với ánh mắt khác hẳn thường ngày.

-" Ba mẹ gì!!! Tao không phải mẹ mày, mày chỉ là con nuôi tao nhặt từ trong đóng rác, thấy tội nên tao đem về nuôi, bây giờ tao không cần mày nữa, tao cũng có tiền, mày bây giờ là người dưng. Sau này đừng có làm phiền em mày và ta nữa. "

Nước mắt tôi rơi lã chã, họ nói tôi là con nuôi kìa, còn nói những lời như muối sát vào tim tôi vậy, tôi thật sự cảm thấy rất đau lòng. Tôi không còn sức lực mà trụ vững cơ thể, tôi lại ngất một lần nữa...

Tôi tỉnh lại, vẫn thấy mình đang nằm ở trong căn phòng lúc nãy. Đúng lúc có tiếng mở cửa, tôi liền nhanh nhắm mắt lại.

-" Lâu vậy rồi, chưa tỉnh à "

Đó là Sana, tôi có thể cảm nhận qua từ giọng nói, Sana ngồi bên cạnh tôi, tay cô đặt lên bụng tôi, rồi lướt qua lại, tôi cảm thấy nhột nhột trước sự đụng chạm này. Sau đó, Sana đứng dậy, tôi nghe tiếng mở cửa và đóng cửa. Vậy là Sana đã đi ra ngoài, tôi từ từ mở mắt ra. Và... Sana đang còn đứng ở chỗ cánh cửa, lưng tựa vào thành cửa, khoanh tay mỉm cười đắc ý nhìn tôi. Tôi đã quá sơ hở chăng, Sana đi lại rồi ngồi kế bên tôi.

Tôi không biết phải làm gì ngay lúc này, tôi cất tiếng trong vô thức.

-" Cô..."

-" Tôi làm sao !!! "

Sana cúi đầu áp sát mặt tôi. Tôi nằm im như bị điểm huyệt, Sana không nói gì cô đi qua bên chỗ trống bên kia giường, rồi nằm xuống. Tôi ngồi bật dậy thì bị Sana kéo lại rồi ấn mạnh xuống giường. Chân của Sana chen vào ở giữa hai chân tôi, hai tay tôi thì bị hai tay Sana nắm chặt rồi đè xuống giường.

Tôi hoảng sợ...

-" Thả tôi ra !!!! Cô làm cái gì vậy hả "

-"..."

-" Thả ra!!!!"

Sana cô mặt xác tôi la hét, rồi cái chân kia đưa lên thêm chút nữa chạm vào vùng kín của tôi. Tôi giật mình đồng thời phát ra âm thanh nỉ non.

Sana vẫn nhìn tôi, nhưng cái ánh mắt kia như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy. Thật đáng sợ.

-" Hyun..."

Cuối cùng thì cũng chịu lên tiếng, nhưng lại đi gọi tên tôi. Sana bắt đầu kê sát mặt xuống cổ của tôi rồi thì thầm...

-" Sao cứ thích chống đối tôi vậy "

-" Cô bị khùng hả, thả tôi ra "

-" Thả??? Không bao giờ, ba mẹ của Hyun đã bán Hyun cho tôi rồi. Giờ Hyun là của tôi "

-" Tôi đã là của cô bao giờ "

-" Ngay lúc này ..."

Sana vừa dứt câu thì mút mạnh vào cổ tôi, chưa dừng lại ở đó, Sana còn mạnh bạo cắn vào chỗ vừa mới mút ấy, tôi giật mình nhận ra, như thế sẽ để lại dấu ấn đỏ.

-" Cô... A... k... Không được..."

Sana vẫn cứ mút rồi cắn chẳng quan tâm đến lời tôi nói.

Dứt ra, Sana bây giờ dùng một tay giữ chặt hai tay tôi lại, còn cái tay kia thì Sana dùng ngón trỏ đặt lên khe hở ngực tôi, rồi trượt ngón tay một đường dài từ vùng ngực xuống bụng tôi, rồi bắt đầu luồn vào trong chiếc áo thung tôi mặc. Tôi hốt hoảng vùng vẫy. Còn Sana thì lại cảm thấy thích thú trước những điều này...

-" Hyun!!! Ngoan, đừng giãy, tôi thương..."

-" Cô.. biến thái "

-" Cứ thích la hét đi... "

Tôi hoảng sợ đến mức phát khóc, Sana thấy giọt lệ từ mắt của tôi thì bỗng dưng dừng lại động tác, khuôn mặt nhìn tôi có chút lo lắng, cô ôn nhu hỏi tôi.

-" Khóc??? "

-" ... "

Tôi im lặng vì không ngăn được tiếng khóc nấc của mình, cô ta làm tôi sợ đến gần muốn chết...

Sana dừng lại tất cả các hành động rồi đứng dậy. Tôi cứng đơ người ra, Sana cô mở cửa rồi đi đâu đó.

Tôi phải tìm cách đi ra khỏi cái nơi này, cô gái tên Sana kia thật đáng sợ, lại còn biến thái...

--------------------------------------------

:3 ❤💘









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net