Chương 4: Những điều bất ngờ P1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
tim đập chân run... Đa Huyền học luật nhưng động tác hành vi lại rất giống bác sĩ thú y.

Cuối cùng đã dùng câu chuyện game online có sửa chữa che được mắt Tiêu Chiến, Sa Hạ vừa thở phào thì đột nhiên nghe thấy Tiêu Chiến nói: "Đúng rồi, cuối tuần này hai người đến dự hôn lễ của tôi nhé". Nói rồi còn nở nụ cười thành khẩn, lấy hai tấm thiệp cưới trong túi.

Sa Hạ lặng lẽ cúi đầu xuống, cầm menu mà lúc nãy Điền Chính Quốc vừa cầm, từ từ mở ra xem.

Tâm trạng của cô rất rối bời.

Thú thực nếu không phải vì EQ của Tiêu Chiến quá thấp, cô rất muốn tham dự hôn lễ, chúc mừng chị Hồng Kiều. Dù sao thì chị Hồng Kiều là người chị mà cô rất thích, Tiêu Chiến cũng coi là người bạn thanh mai trúc mã bao nhiêu năm của cô.

Nhưng điểm đáng sợ nhất của Tiêu Chiến không phải ở chỗ EQ của anh ta thấp mà là ở chỗ chúng ta vĩnh viễn không thể lường trước được, một người phút trước vẫn còn bình tĩnh như anh ta, không biết phút sau có đột nhiên gào thét hay không?

Thần tượng của anh ta chính là giáo chủ thét gào Mã Cảnh Nam.

Đó là hôn lễ, bao nhiêu người nhìn vào, ngộ nhỡ anh ta gây ra chuyện gì, tội danh "yêu thầm anh ta bao nhiêu năm" của Sa Hạ có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được. Cô cũng không muốn vì sự xuất hiện của cô mà hôn lễ của chị Hồng Kiều biến thành trò hề.

Nhưng lúc này nhìn thấy Tiêu Chiến đưa tấm thiệp cưới bằng hai tay, ánh mắt chân chân nhìn cô, cô cũng không tiện nói, "Em sợ anh lắm, em không dám đi".

Sa Hạ không biết phải làm thế nào, không kìm được quay sang nhìn Điền Chính Quốc. Điền Chính Quốc ngoảnh đầu nhìn cột, rõ ràng là anh ta không muốn đi.

Tiêu Chiến tiếp tục cười nói: "Không phải lo đâu, hôn lễ của bọn anh không đông lắm, phần lớn đều là những bạn du học sinh trong nước, còn có rất nhiều bạn học ở trường đại học T. Thời gian cử hành hôn lễ là mười giờ sáng chủ nhật, không đến nhà thờ bày vẽ hình thức nữa, thuê khách sạn mở tiệc chúc mừng. Sa Hạ, em là bạn thân nhất của anh, bây giờ tình cảm cũng có chỗ gửi gắm rồi, anh rất mừng cho em. Anh sẽ đặc biệt chuẩn bị chỗ ngồi và kẹo cưới cho hai người".

Nghe anh ta nói như vậy thật sự Sa Hạ có chút xúc động. Nhớ lại cảnh tượng hồi nhỏ Tiêu Chiến giúp cô đánh những thằng con trai bắt nạt cô, bao nhiêu năm nay tuy không quen với hành vi tác phong của anh ta nhưng anh ta đối với cô là thật lòng.

Cả đời người cũng chỉ kết hôn một lần, Tiêu Chiến mời chân thành như vậy, bạn bè bao nhiêu năm, không đi cũng thật không nể mặt...

Sa Hạ quyết chí giơ tay nhận tấm thiệp trên tay anh ta. Cô nắm chặt tay, nói như đang thề thốt: "Được! Nhất định bọn em sẽ đến đúng giờ để chúc mừng hai người".

Điền Chính Quốc không kìm được khẽ ho một tiếng.

Ý kiến của anh... cô nên hỏi mới đúng? Rõ ràng là anh đã ngoảnh đầu đi tỏ ý mình không muốn, thế mà cô vẫn còn nhận lời, lại còn nói "bọn em", nhân tiện lôi anh vào. Cô còn coi anh là "đạo cụ" thật, muốn lôi đến đâu thì lôi? Cảm giác bị cô tùy tiện điều khiển không vui chút nào.

Sa Hạ nghe thấy anh ho, lúc ấy mới nhớ ra mình đã bỏ qua ý kiến của đạo cụ, vội vàng cười và nói: "Đúng rồi, có thể là hôm ấy JK bận, có lẽ...".

Tiêu Chiến ngắt lời cô, cau mày nói với Điền Chính Quốc: "Chuyện gì quan trọng đến đám cưới của bạn cũng không thể tham dự? Những dịp vui như đám cưới, những đôi tình nhân nên xuất hiện cùng với nhau, sao có thể thiếu anh được, người anh em". Nói rồi còn giơ tay vỗ vai Điền Chính Quốc, bày tỏ sự thân thiện.

Cái tiếng "người anh em" nghe thật thuận miệng, khiến lông tơ trên lưng Điền Chính Quốc dựng đứng, không kìm được cau mày. Thấy ánh mắt cầu cứu của Sa Hạ đang hướng về phía mình, lúc ấy anh mới gượng nói: "... Để tôi xem thế nào".

"Thế mới đúng chứ, nhất định anh phải đến đấy". Tiêu Chiến cười nói, "Tôi hy vọng hôm ấy hai người có thể nắm tay xuất hiện, dù sao thì hai người cũng sắp kết hôn rồi, nhân tiện lây chút không khí. Đúng rồi, chuyện tình yêu qua mạng của hai người tôi thấy rất hiếm có, Sa Hạ, em kể tỉ mỉ cho anh nghe đi...".

Sa Hạ vội mỉm cười: "A, em vào nhà vệ sinh đã".

Cô ta chạy còn nhanh hơn cả thỏ, rõ ràng là không bịa được nữa liền ném đống đổ nát cho mình.

TBC....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#sakook