Thẻ thứ sáu: Sơ mi rộng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong lúc Rikimaru đang tắm, Santa nhận được một bưu phẩm. Là quà Vu Dương gửi đến. Cậu hí hửng vào phòng đặt trên bàn mở ra. Hóa ra cậu ấy tặng một cây bút lông viết thư pháp. Dùng bút này để vẽ cũng được này.

– Santa? – Anh bước vào phòng. – Xem gì thế?

– À quà của Vu Dương... - Cậu vừa ngước lên thì đơ ra. – Anh mặc gì thế?

– Hơ hơ, đang định nói với em nè. Áo của em mặc mát lắm luôn.

Đúng vậy, trên người anh chỉ có chiếc áo sơ mi trắng rộng thùng thình của cậu. Nó dài vừa đủ để che đi nơi riêng tư kia nhưng nửa ẩn nửa hiện như thế lại câu dẫn hơn rất nhiều.

Anh còn không biết sự nguy hiểm ấy mà tiến lại gần để cậu coi, kết quả liền bị kéo lại ngồi lên đùi cậu, mặt đối mặt. Tay cậu không an phận mà xoa nắn bắp đùi trắng nõn rồi lần mò lên trên.

– Này! Làm gì đấy! – Anh bĩu môi, đánh vào cái tay hư hỏng kia.

– Anh vẫn mặc quần lót à? – Cậu nhíu mày.

– Tại sao lại không mặc?

– Cởi ra đi. – Cậu dùng ánh mắt cún con nhìn anh.

– Không. – Anh phồng má.

– Anh phải cởi.

Nói rồi cậu lại giơ chiếc thẻ ra trước mặt anh. Chiếc thẻ này còn quyền lực hơn cả black card nữa. Rikimaru đành ngậm ngùi làm theo lời cậu. Quần nhỏ đã bị vứt sang một bên.

Cậu lại kéo anh ngã nhào vào người mình, hai bàn tay ôm trọn bờ mông căng tròn mà xoa nắn, lâu lâu lại vỗ một cái thật kêu. Chiếc sơ mi này tương đối mỏng, nên hai nụ hoa trên ngực cứ lúc ẩn lúc hiện trước mặt Santa. Cậu xuyên qua lớp áo mà day cắn chúng, khiến anh càng thêm ngứa ngáy.

– Riki, cởi vài cúc áo đi. – Cậu làm nũng.

Anh ngoan ngoãn nghe theo, dần dần phần ngực rắn chắc kia hiện ra. Mục tiêu của cậu vẫn là nơi nhũ hoa kia, lưỡi liền biến thành một con rắn nhỏ bắt lấy con mồi.

Anh vòng tay ôm lấy cổ cậu mà run rẩy. Bờ mông trắng nõn đã bị cậu dày vò đến đỏ lên, chúng như một thứ đồ chơi mà cậu là một đứa nhóc to xác, chơi mãi không chán. Cậu có thể xoa nắn chúng cả ngày.

Nhưng nếu vậy thì phí quá. Cậu ngửa cổ, tìm kiếm bờ môi của anh. Đôi môi căng mọng trở thành mục tiêu mới. Cậu mút lấy, rồi cắn, rồi đưa lưỡi vào trong khiêu khích, mà anh cũng không phải người cứ ngồi yên chịu thiệt. Một cuộc chiến diễn ra gay gắt trong khoang miệng. Mãi đến lúc anh thở không nổi nữa, cậu mới tiếc nuối mà buông tha.

– Anh lên rồi? Trong khi em còn chưa chạm vào nó? – Santa cười thiếu đánh. – Anh nhạy cảm hơn rất nhiều đấy.

– Tại Santa. – Anh ngượng ngùng.

– Được rồi, là tại em.

Cậu đưa tay xuống nơi tư mật của anh mà tuốt lộng. Sự khoái cảm ập đến khiến anh đột nhiên rên lên. Và cậu ngày càng nhanh khiến tinh dịch bắt đầu rỉ ra, nhịp thở của anh đi theo tốc độ của cậu.

– Riki, của em nữa. – Cậu thì thầm.

Santa không bao giờ biết được, anh thích tiếng thì thầm của cậu đến chết, đặc biệt là vào những lúc thế này. Vì thế anh sẵn sàng thỏa mãn cậu.

Khi nó được anh giải thoát khỏi quần thì đã to lớn như một con trăn hung hãn. Tuy không phải lần đầu nhìn thấy nhưng anh vẫn choáng ngợp trước kích thước đó.

Và nó là của anh, cả cậu cũng vậy. Điều đó khiến Rikimaru vui biết bao.

– Nghĩ gì thế? – Cậu lại thì thầm, lần này còn gặm cả tai anh.

Anh chậm rãi chạm vào nó, rồi xoa nhẹ phần đỉnh, rồi dùng lòng bàn tay cạ vào phần thân, sau đó nhanh dần, đuổi theo tốc độ của cậu.

Hai người cùng bắn.

– Được rồi. – Rikimaru hổn hển, định đứng lên lại bị kéo về.

– Được cái gì mà rồi? Anh nghĩ em dễ thỏa mãn như vậy?

Một lần dùng thẻ phài dùng cho đáng chứ.

Cậu bỗng nảy ra một ý tưởng, lấy chiếc bút lông mới nhận được ban nãy, đưa ra trước mặt anh.

– Gì thế?

– Quà Vu Dương tặng đấy. Anh đoán xem nó dùng để làm gì?

– Viết? Vẽ? – Anh khó hiểu.

– Còn một công dụng nữa.

Vừa dứt lời, cậu dùng bút cọ nhẹ lên đầu nhũ của anh. Anh giật mình, vì ngứa mà ngọ nguậy lại bị cậu giữ chặt eo.

Cái gì qua tay Santa đều thành sextoy hết!

Thấy phản ứng của Rikimaru tốt như vậy, cậu liền đưa bút xuống nơi kia mà vuốt vài đường.

Quả nhiên, nó cứng lên rồi. Và cả chủ nhân của nó cũng hưng phấn nữa.

Những sợi lông trên bút cọ vào khiến anh có cảm giác sung sướng mới lạ khó tả. Cậu tiếp tục di chuyển bút lên đầu đỉnh mà xoay xoay.

Kích thích này quá mạnh rồi!

Anh mơ màng bật ra những tiếng rên gợi tình. Cậu nhếch mép, đưa đầu bút xuống hậu huyệt, lướt nhẹ ở ngoài.

Nhột và ngứa khiến anh run lên, tay bám chặt vào cậu. Dâm thủy tiết ra khiến đầu bút ướt sũng. Santa vậy mà lại nhét luôn vào bên trong, còn xoay xoay cán bút khiến đầu bút bên trong cũng xoay vòng, va chạm vào thành huyệt.

– Đủ rồi Santa... - Anh ủy khuất nói. – Đừng chọc anh nữa.

– Được rồi, không chọc anh nữa. – Cậu cười.

Sau khi hoàn thành các bước nới lỏng, cậu đặt anh nằm trên bàn rồi đâm sâu. Anh lúc này đã sung sướng đến thần hồn điên đảo, luôn cố gắng tìm kiếm môi cậu để nuốt lại những tiếng rên xấu hổ. Cậu luân động ngày càng nhanh, cứ nhằm vào điểm nhạy cảm mà ra vào tới tấp.

Nhưng Santa xấu tính vẫn xấu tính. Khi cảm nhận được anh sắp thỏa mãn liền tóm chặt khiến anh không thể xuất.

– Santa... Cho anh ra...

– Vậy từ nay anh chỉ mặc áo của em khi ở nhà thôi nhé?

– Ừm... Cho anh ra...

– Chỉ mặc áo của em thôi đấy.

– Được mà... Cho anh...

Cậu giải thoát cho anh, đồng thời giải thoát bản thân.

--------------------------------------------

Santa quay lại bàn sau khi cả hai đã tắm rửa sạch sẽ, nhìn chiếc bút lông.

– Không biết Vu Dương có mắng mình không nữa...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#sanri