gatinho zangado - mèo con giận rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

gatinho zangado - mèo con giận rồi

⭐️ Couple: Santa x Rikimaru

⭐️ Author: wonie

⭐️ Đây là fanfic, mọi tình huống xảy ra trong truyện đều không có thực. Truyện là của tôi, cuộc sống là của họ.

⭐️ Các cá nhân được nhắc đến trong truyện chỉ để hỗ trợ tình tiết trong truyện, không mang ý công kích và phi thương mại.

⭐️ Nếu mình có sai sót về chính tả hay bất cứ điều gì bạn muốn nói, hãy cmt nhé!

⭐️ Okay! Enjoy~❤️

..........

STARTING

- Riki, anh đừng có tỏ ra khó chịu như thế nữa! Mấy ngày qua anh luyện tập còn chưa đủ mệt hay sao?

- .... - Rikimaru im lặng, không đáp lại lời của Santa.

- Riki, bộ anh muốn ép quan hệ của chúng ta đến đường cùng hay sao? Anh hiện tại muốn buông bỏ em hay sao? Anh sao cứ mãi không nói câu nào, em cũng có lúc mệt mỏi đấy Riki. - Santa nhìn anh một mực nhất quyết không chịu nói chuyện với cậu, Santa chỉ có thể bất lực thở dài.

- Anh... - Rikimaru ngẩng đầu nhìn vào mắt Santa, anh định nói gì đó nhưng cuối cùng lại bỏ lên phòng.

Còn mỗi một mình Santa đứng đó, cậu nhìn theo bóng dưng anh rời khỏi hồi lâu rồi mới về phòng mình.

- Chúng ta vào được chưa vậy? - Châu Kha Vũ khẽ hỏi người đứng cạnh mình.

- Để anh nghe động tĩnh bên trong đã! - AK đưa tay lên miệng khẽ "Suỵt" rồi áp tai lên cánh cửa.

- Mấy đứa làm gì đó mà không vào nhà?! Hôm nay anh mua nhiều đồ ngon lắm, sẽ chuẩn bị cho mọi người một bữa ăn thịnh soạn. - Bá Viễn tay cầm tay xách mấy túi nguyên liệu đứng phía sau hai người họ hỏi.

- A...Không có gì! Vào nhà thôi, hôm nay anh nấu món gì thế Viễn ca? - AK đứng thẳng người, mở cửa ra rồi cùng Châu Kha Vũ cầm tiếp Bá Viễn mấy bịch đồ anh mua về.

AK cùng Châu Kha Vũ tạm thời để chuyện của Santa và Riki sang một bên. Cả hai cùng Bá Viễn trò chuyện và chuẩn bị đồ ăn cho bữa tối.

.........

- Santa! Riki đâu rồi, sao cậu ấy không xuống ăn cơm? - Bá Viễn bưng ra một nồi lẩu, nhìn một lượt xung quanh không thấy Rikimaru ở đâu.

- Em không biết nữa! - Santa hờ hững trả lời anh.

- Để anh lên kêu cậu ấy, bình thường cậu ấy là người thích ăn lẩu nhất mà. - Bá Viễn cởi bỏ tạp dề xuống, toan đi lên lầu gọi Rikimaru thì AK đã ngăn anh lại.

- Không cần đâu anh, nãy anh Riki có nhắn em ảnh hơi buồn ngủ nên bảo mọi người cứ ăn trước đi!

"AK! Đây là có chuyện gì xảy ra thế?!" Bá Viễn trao đổi ánh mắt với AK, hai người bọn họ bắt đầu cuộc hội thoại bằng sóng não.

"Em nào biết! Lúc về đến cửa đã nghe thấy hai người họ hơi lớn tiếng, sau đó bọn em có dám vào nhà liền đâu."

"Ý chú là lúc nãy?"

"Chính là lúc đấy."

"Tí chú nhắn hỏi Riki có ăn uống gì chưa?! Trò chuyện với cậu ấy xem có biết được nguyên do hay không. Anh sẽ chừa cho cậu ấy một phần lẩu."

"Oke chú Viễn!"

Suốt bữa ăn ngày hôm đấy, Santa cũng không tập trung, trò chuyện cùng mọi người câu được câu mất, ăn uống qua loa rồi lên phòng. Santa ngã người nằm xuống chiếc giường êm ái, cậu không hiểu tại sao hôm nay Riki-kun của cậu lại tỏ ra cáu gắt, giận dỗi cậu như thế. Mấy ngày vừa qua, Santa chạy theo lịch trình cũng như tập luyện với nhóm cũng đã rất mệt mỏi, vốn mang tâm tình vui vẻ hôm nay quay về gặp được anh người yêu nhỏ bé, nhưng chào đón cậu lại là một gương mặt lạnh tanh, tỏ ý "Đừng tới gần tôi!" của anh. Santa không hiểu cậu đã làm gì sai?! Mà Riki cũng một câu không nói gì thì cậu biết giải thích gì với anh đây.

"Lúc nãy hình như mình có nói hơi quá thì phải? Mắt anh ấy đỏ hết cả lên."

Miên man suy nghĩ được một lúc, sau đó Santa cũng vì mệt mỏi mà nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy thì mọi người đều đã đến phòng tập trước, quản lý nói cậu không cần gấp vì hiện tại vẫn đang trong quá trình biên đạo cho ca khúc mới và thu âm. Santa đáp lại quản lý của mình rồi cũng bắt đầu chuẩn bị, ăn sáng một ít rồi đến phòng tập.

.........

Santa bước vào phòng tập, cảm thấy không khí có gì đó không đúng lắm. Ngoại trừ Rikimaru đang đứng một góc biên đạo thì mọi người đều tụm hai tụm ba vào nhìn điện thoại, thấp giọng bàn tán gì đó. Thấy Santa đến, mọi người liền tản nhau ra.

- Santa, chương trình anh ghi hình 2 tuần trước ngày hôm qua chiếu rồi đấy! - Châu Kha Vũ cười cười nhìn Santa.

- Thế sao?! Anh vẫn chưa coi, hôm qua vừa về đến nơi là anh đã đến phòng tập cùng mọi người rồi. - Santa đáp lại cậu "em ruột"

- Chậc...Biểu hiện của anh...thật sự khiến người ta ghen tị. - Châu Kha Vũ vỗ vỗ vai Santa rồi quay sang cùng một vài thành viên đi thu âm.

Santa khó hiểu đứng đó, nghĩ thầm lúc nghỉ ngơi phải lượn mạng xã hội vài vòng mới được.

Bài hát mới của nhóm lần này vẫn là do Santa cùng Rikimaru biên đạo. Mấy ngày vừa qua do Santa có lịch trình cá nhân nên vẫn chưa nghe được demo bài hát cũng như ý nghĩa của nó. Santa ngước mắt lên nhìn Rikimaru đang đứng trong góc phòng, anh đang nhắm mắt, đeo tai nghe, có lẽ anh đang cảm nhận phần nhạc để tìm kiếm vũ đạo phù hợp. Người ta nói khi một người đàn ông làm việc, dáng vẻ rất đẹp trai quả thật không sai. Như cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mình, Rikimaru mở mắt ra, nhìn vào Santa thông qua gương. Santa vội quay sang chỗ khác, lấy tai nghe ra bắt đầu nghe bản demo.

Sau việc xảy ra ngày hôm qua, Santa quyết tâm lần này anh giận sẽ không dỗ anh một lần xem như nào. Mong là cậu thành công! Mèo nhỏ được nuông chiều quá sẽ sinh hư! Chắc chắn là vậy.

Cả ngày hôm đó và các ngày sau đó nữa, hai người họ trông cứ chiến tranh lạnh như thế. Không có việc gì cần thiết sẽ không nói với nhau câu nào, cố gắng tránh mặt nhau. Đôi khi Santa cảm nhận Rikimaru đang nhìn mình nhưng cậu giả vờ không thấy, không quan tâm đến, sau đó cậu phát hiện mèo nhỏ sẽ hơi giận dỗi, bầu không khí xung quanh lặng xuống hẳn.

Các thành viên trong nhóm cũng dần nhận ra không khí khác thường giữa hai người họ, nhưng lại không chủ động hỏi thẳng hay bàn về vấn đề này. Đến cả đứa nhỏ Patrick bình thường vô tư cũng lén nhắn hỏi Châu Kha Vũ cùng AK về mối quan hệ của Santa cùng Rikimaru hiện tại. Châu Kha Vũ chỉ nhắn lại một câu "Santa sẽ giải quyết được thôi."

.........

Hôm nay, Santa cùng Rikimaru phải hoàn thiện vũ đạo cho nhóm để kịp tiến độ cho mọi người tập luyện nên khi mọi người đã về hết, căn phòng bỗng chốc chỉ còn hai bóng dáng.

Santa đã có thể hiểu sơ sơ lý do Riki-kun của cậu tại sao lại xù lông lên rồi. Chính là do chương trình hôm đó cậu tham gia. Chương trình đó cho khách mời trải nghiệm cuộc sống vùng quê, Santa vốn là người năng động, hoạt bát nên cậu rất thích cũng như phù hợp với chương trình. Hôm đó ngoài Santa ra, còn có một số khách mời khác. Trong quá trình ghi hình, có nhiều nhiệm vụ cũng như các trò chơi khác nhau để mọi người thoải mái với nhau hơn. Santa vốn tuổi trẻ cũng như tính cách năng động nên luôn giúp đỡ mọi người, tham gia rất nhiệt tình ở các trò chơi hay nhiệm vụ. Trong lúc đấy, cậu có tương tác khá nhiều với một khách mời nữ cũng trạc tuổi cậu, nghe người đó giới thiệu thì Santa biết cô ấy nhỏ tuổi hơn nên cũng xem như em gái trong nhà mà chăm sóc, quan tâm nhiều hơn một chút. Không ngờ là, khi tổ chương trình edit, chiếu lên lại là những cảnh "ngọt chết người ta" hoặc là "vừa gặp đã yêu" trong truyền thuyết. Santa cảm thấy bản thân mình thật khổ mà!!!

Trở về hiện tại, Santa bấm bấm điện thoại một lúc, ngẩng đầu nhìn Rikimaru vẫn đang nhảy gần đó, hình như có gì đó không đúng.

Bình thường Rikimaru bắt nhịp rất nhanh nhạy, chuẩn xác. Nhưng Santa để ý nãy giờ Riki-kun của cậu trật nhịp khá nhiều, nhìn anh cũng có vẻ mệt mỏi nữa.

- Riki-kun! Anh nghỉ ngơi chút xíu đi. - Santa đứng dậy, đi đến gần Rikimaru.

"Hừm! Anh vẫn còn giận Santa lắm, anh không trả lời em đâu." Rikimaru có nghe thấy lời Santa nói, nhưng anh quyết định sẽ làm lơ, coi như vì mải mê tập động tác nên không nghe gì đi.

- Này! Riki-kun, anh có nghe em nói không?

- ...

- Nè!!! - Santa dứt khoát ôm chầm lấy Rikimaru, không cho anh hoạt động nữa.

- Santa! Mau buông anh ra! - Anh thấp giọng lên tiếng.

- Không buông! - Santa cứng đầu trả lời, càng ôm chặt người trong lòng hơn.

- Em...

- ...

- Riki-kun! Anh giận em nhiều lắm hay sao?! - Santa thấy có vẻ dỗ mèo không được hiệu quả lắm, cậu buông lỏng tay ra.

Rikimaru thấy Santa buông lỏng tay liền vùng vẫy thoát ra, dừng lực xoay chân một cái, không ngờ lại phát đau, thân thể không nghe lời mà ngã xuống.

- Riki-kun! - Santa kêu tên anh, thân thể nhanh chóng đỡ Rikimaru ngồi dậy.

- Shhh... - Rikimaru đau đến nhăn cả mặt.

- Anh có sao không? Để em xem chân anh nào! - Santa ngay lập tức cởi giày ra cho Rikimaru.

Vừa nhìn thấy chân anh, Santa ngẩng đầu lên muốn trách cứ anh một phen nhưng khi thấy vẻ mặt mệt mỏi cùng đau đớn của anh, cậu không làm được. Cậu đau lòng rồi.

Chân Rikimaru hiện tại đang sưng đỏ lên, có lẽ là trật chân rồi. Thêm mấy vết phồng rộp trên chân anh nữa, mang giày cả ngày tập luyện hẳn là đau lắm. Cái người này, sao cứ phải làm Santa cậu lo lắng như thế chứ?! Muốn giận anh ghê.

- Chân anh bị trật khớp rồi này! Chịu đau một xíu nhé. - Santa xoay xoay nhẹ cổ chân Rikimaru rồi bất ngờ dùng lực chỉnh lại khớp chân cho anh.

- Đau... - Rikimaru khẽ kêu lên một tiếng, tay nắm chặt lấy áo Santa.

- Hết đau, hết đau rồi! Riki-kun lợi hại nhất! - Santa tay thì xoa bóp nhẹ bàn chân của anh, miệng thì an ủi anh.

Kỹ thuật xoa bóp của Santa đúng là rất tốt, chỉ một lúc sau, Rikimaru đã cảm thấy chân mình nhẹ nhàng hơn, không còn cảm giác đau nữa. Santa cũng thuần thục lôi trong túi của Rikimaru ra một tuýp kem, nó là kem trị phồng chân Rikimaru đã mua nhưng chưa dùng. Santa lấy ra một ít rồi thoa lên chân cho anh.

- Riki-kun có chịu nói chuyện với em chưa?

- ...

- Việc đó em có thể giải thích, mọi chuyện không như anh nghĩ đâu.

- Em nghĩ nhiều rồi, anh không có nghĩ gì cả! - Rikimaru cuối cùng cũng chịu nói chuyện với Santa. Thực ra thì nói họ không nói với nhau câu nào cũng không đúng, trong lúc biên động tác anh vẫn có nói chuyện với cậu mà, nhưng đó việc công, còn việc tư thì...

- Vậy là Riki-kun vẫn còn giận em rồi. - Santa ảo não. Rikimaru nhìn cậu, anh mờ hồ có thể thấy được tai cún đang cụp xuống buồn bã, thật muốn xoa đầu em ấy.

- Riki, em đã xem lại chương trình đó rồi. Là do bên chương trình edit thành như vậy thôi, em vốn chỉ xem em ấy là em gái mà đối xử thôi, chứ không phải có tình cảm gì đâu. Mọi người có thể hiểu lầm em, nhưng cả Riki-kun cũng không hiểu em hay sao? Anh không còn tin tưởng tình cảm em dành cho anh hay sao? - Santa buồn bã nắm lấy tay anh mà nói.

- Không...không phải. Làm sao anh không thương Santa được chứ. - Rikimaru bối rối, anh không ngờ mình lại làm tổn thương bé cún rồi.

- Thế là anh không còn tin tưởng em nữa?

- Không có...

- Thế tại sao anh lại dỗi em?! - Santa quyết định lần này phải củng cố lại tình cảm của hai người cho bằng được, trước mặt là phải giải quyết những khúc mắc gần đây. Cậu không muốn Rikimaru nghi ngờ mối quan hệ của hai người họ.

- Porque... estou com ciumes! (Tạm dịch: Bởi vì...anh ghen!) - Rikimaru như lấy hết dũng khí, nói ra một câu tiếng Bồ Đào Nha, Santa có thể hiểu anh nói gì, Rikimaru chính là giáo viên dạy tiếng Bồ cho cậu nha.

- Também tem ... um pouco de solidão (Tạm dịch: Còn có, một chút cô đơn)

- Chẳng phải em đã về với anh rồi sao?! - Santa ôm lấy Rikimaru, để cằm anh gác lên vai cậu.

- Nhưng đã bao lâu chúng ta không gặp nhau rồi. Santa à! Anh nhận ra bản thân mình đang dần ích kỷ, vài dòng tin nhắn hay mấy cuộc gọi anh cảm thấy không đủ. Anh muốn nhiều hơn, anh muốn được thấy gương mặt tươi cười của em mỗi ngày, muốn khi mở mắt là được nhìn thấy em ở bên cạnh, muốn người hôn chúc ngủ ngon là em, muốn em mãi là chỗ dựa vững chắc cho anh. Có phải anh vô lý hay không? Có phải anh sai hay không Santa à?! - Rikimaru bộc bạch, mấy ngày Santa ở thành phố khác, anh cảm thấy rất cô đơn, anh nhớ cậu nhiều lắm. Lúc anh xem chương trình mà Santa tham gia, anh đã rất ghen tỵ với cô gái kia vì Santa trông rất quan tâm cô ấy, lên mạng xã hội cũng có rất nhiều người bắt đầu gán ghép hai người họ. Anh có chút...khó chịu.

Nhưng anh cũng biết Santa chắc chắn không có tình cảm gì khác biệt với cô gái ấy đâu, nhưng anh vẫn không ngăn được lòng mình. Anh lại chẳng biết chia sẻ cùng ai, sợ mọi người bảo anh trẻ con nên anh cứ để nó ở trong lòng. Đến khi thấy được Santa cùng gương mặt rạng rỡ của cậu, anh cũng rất muốn chạy đến ôm lấy Santa nhưng đồng thời sự khó chịu của anh lên đỉnh điểm.

- Không đâu anh à! Em xin lỗi vì đã khiến anh cảm thấy cô đơn. Sau này Riki có chuyện gì, cứ chia sẻ với em được không?! Em vẫn luôn ở bên anh mà. Riki-kun ngoan nhé! - Santa vỗ nhè nhẹ vào tấm lưng của Rikimaru.

- Anh không phải là trẻ con đâu. - Rikimaru bật cười, tâm trạng cũng thoải mái hơn hẳn.

- Haha, đúng rồi, Riki cool mà. RIKI KING!!!

- Mà Santa này! - Rikimaru khẽ kéo góc áo Santa.

- Hở?

- Anh...anh đói rồi! - Rikimaru xoa xoa bụng của mình, đôi mắt to tròn nhìn Santa, chiếc bụng nhỏ cũng hợp tác mà réo lên vài tiếng.

- Hahaha, được rồi! Để em nhờ Mika order sẵn vài món rồi mình về ăn chung nhé! - Santa kéo anh đứng dậy, thu thập đồ của cả hai.

.........

4h sáng.

Cuối cùng cũng kết thúc "party" cùng Mika, hôm nay có thêm cả AK cùng Châu Kha Vũ. Bọn họ đã cùng nhau ăn khuya, xem phim và mọi về đủ thứ trên đời. Phải đến khi Santa lên tiếng xua tất cả về phòng ngủ mới tàn tiệc.

Santa nhìn người đang nằm bên cạnh mình, Rikimaru hôm nay vừa được ăn ngon, vừa có gối ôm hình người bên cạnh, anh đã nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Santa vén lại mấy sợi tóc cho anh rồi khẽ cầm điện thoại lên.

Hôm nay là ngày 12/6. Santa chợt nhớ đến năm rồi anh đã đăng hình của hai người lên instagram kèm caption: "Para sempre mano 😎✨" (tạm dịch: forever bro). Santa cũng đã rep lại anh rồi. Năm nay mình có nên đăng gì không nhỉ?

Quân tử nói là làm. Santa lục tìm vài tấm hình của cả hai trong điện thoại rồi đăng lên instagram. Cậu tắt điện thoại, kẽ hôn lên trán người trong lòng rồi cũng dần chìm vào giấc ngủ. Chúc cả thế giới vui vẻ!

.........

Câu chuyện nhỏ ngoài lề

4h30 sáng: into1_santa_ vừa đăng một bài viết.

Caption: Você me completa 😚 (tạm dịch: you complete me)

Taki1: AAAAAAAAAAAAA

Taki2: Chưa sáng mà đã bắt tôi gáy là sao?!

Taki3: OTP của tôi là real~~~

Taki4: bất ngờ đến bật ngửa.

Một vài cá nhân nào đó: 🚬🚬🚬

------------

Đây là chiếc fic đầu tiên mà tui hoàn thành. Thực ra thì tui học dở văn lắm, vốn từ cũng như ý tưởng cũng không nhiều :))) nhưng vì tình yêu với OTP quá lớn nên cũng muốn viết vài mẩu truyện. Cảm ơn các bạn đã dành chút thời gian đọc.

❤️❤️❤️

P/s: nói về mấy câu tiếng Bồ xuất hiện trong fic, câu của Riki update instagram mọi người cũng biết rồi. 3 câu còn lại thì 2 câu đầu tiên mình sử dụng gg dịch để chuyển từ tiếng Việt sang tiếng Bồ nên mình sẽ không đảm bảo từ ngữ hay cú pháp có đúng chính xác 100% hay không, còn câu cuối dùng "Você me completa", mình có tìm kiếm những câu tỏ tình bằng tiếng Bồ thì đây là một trong số các câu thường được sử dụng.

"Người Brazil thường vô cùng lãng mạn và có một lựa chọn các cụm từ tuyệt vời mà có thể làm cho bạn cảm thấy như trung tâm của thế giới. Sau một thời gian trong một mối quan hệ thực sự cam kết, bạn có thể bắt đầu thấy đối tác của bạn là một nửa quan trọng của bạn, một người khiến bạn cảm thấy toàn bộ..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net