CHƯƠNG 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần sau của buổi phát sóng trực tiếp diễn ra rất suôn sẻ

Tất cả sản phẩm ngay sau khi mở link đều được mọi người giành giật nhau mua hết.

Sau khi PP kết thúc buổi live thì uống hết một chai nước khoáng mới hồi phục lại được một chút. Kiểu nói chuyện trước ống kính rất mệt, còn mệt hơn cả Billkin làm cậu ba lần.

Lúc cậu nghỉ ngơi ở trong xe, Petch lên xe, hỏi: "Em cảm thấy thế nào?"

"Tốt ạ, phản ứng của dư luận thế nào?"

"Nhất định sẽ ồn ào một trận." Petch cười nhẹ trả lời: "Hôm nay trên mạng, nhóm fan tranh cãi rất nhiều, lần này gây lớn chuyện như vậy kiểu gì cũng phải ồn ào mất vài ngày. Chúng ta đã có thông cáo điều hướng dư luận, chị đã xem qua rồi, chủ yếu nghiêng về phía em nhiều hơn."

PP muốn lấy điện thoại xem một chút, nhưng Petch lại đè điện thoại xuống: "Đừng xem."

"Không phải chị nói hướng dư luận đang nghiêng về em sao?"

"Chị sợ em sẽ cãi nhau với antifan, việc hôm nay mặt em chằm chằm mười lăm phút thật sự thu hút lượng truy cập, nhưng cũng là điểm trừ hiếm hoi của em."

'Hứ..." PP không phục đáp lại.

Petch ra hiệu cho lái xe đi đến nhà Billkin.

PP lén lén nhìn Petch một chút, kết quả làm Petch cười nói: "Trước đó chị cố gắng đào cho ra danh tính bạn trai em nhưng có đào ra đâu. Khi nhìn thấy Billkin chị mới ngộ ra, bảo sao chị không tìm được, tin tức liên quan đến cậu ấy vừa xuất hiện trên mạng sẽ nhanh chóng biến mất, quan hệ xã hội còn mạnh hơn so với trong ngành giải trí."

PP đột nhiên thần thần bí bí lấy điện thoại ra, cho Petch xem video Billkin lái moto chở mình: "Cho chị xem cái này nè."

Petch liếc mắt nhìn, hơi nhíu mày, sau đó nhìn về phía PP: "Không phải là em và chủ tịch đó chứ?"

"Đúng rồi, mọi người đều nghĩ em là học sinh cấp ba đó."

Petch cầm điện thoại của PP xem đi xem lại vài lần, sau đó nói: "Sắp tới chị sẽ đăng video này lên, gián tiếp dẫn hướng về phía em, sau đó lại gián tiếp phủ nhận."

"Sao lại phải làm thế? Nhóm lửa lên người mình ạ?"

"Để mở đường cho tình yêu lãng mạn của em sẽ bị phơi bày trong tương lai, chuẩn bị tâm lý cho fan hâm mộ trước."

PP không hiểu mạch não của Petch lắm, cậu nghi hoặc một lát nhưng cũng không hỏi lại.

Đúng lúc này, xe đột nhiên quay đầu, mọi người trên xe đều bình tĩnh ngồi yên trên ghế.

Hiển nhiên là cắt mấy xe bám đuôi, bọn họ tập mãi thành quen rồi.

Petch nhìn điện thoại, nhắn tin cho Ohm, hỏi PP: "Ohm cũng là bạn học cấp ba của em à?"

"Vâng." PP trả lời một cách mơ hồ, sau đó nhanh chóng nói thêm một câu: "Hắn độc thân, độc thân nhiều năm rồi."

Nghe được câu trả lời này Petch rất ngạc nhiên, nhìn PP mấy lần rồi mới nói: "Chị cảm thấy nếu hắn và em có quan hệ tốt, chị nói chuyện với hắn cũng dễ hơn, hắn cũng giúp em mở cửa sau, không có ý gì khác."

PP nhanh chóng gật đầu, lần nữa nhấn mạnh: "Hắn độc thân đấy nhé."

Petch năm nay 31 tuổi, thuộc kiểu phụ nữ độc thân giỏi giang, vẻ ngoài cũng trên trung bình, nhưng là mẫu người chững chạc, khí chất cực cao, rất có phong cách "nữ cường nhân".

Nếu cô và Ohm xây dựng tình yêu chị em cũng không tồi chút nào.

Petch cười nói: "Đàn ông tầm tuổi chị mà còn độc thân hay chưa kết hôn, chỉ có khả năng là có bệnh gì đó. Phụ nữ đến tuổi này chưa kết hôn hoặc chưa nghĩ kết hôn, nói không chừng cũng có bệnh."

"Ohm không bị bệnh gì cả, chỉ là làm trợ lý cho Billkin bận quá thôi... Nhưng nếu chị không nghĩ tới việc lấy chồng, em sẽ không nói nữa."

"Ừm."

Xe bảo mẫu của PP đi mấy vòng, cuối cùng cũng đến tầng 1 nhà Billkin.

Cậu không có thẻ thang máy, bèn đứng trước thang máy nhắn tin cho Billkin: Em tới nhà anh rồi.

BK: Để anh báo quản lý tòa nhà nhấn nút thang máy cho em, mật khẩu cửa nhà là sinh nhật em.

PP đợi một lúc, quả nhiên có người đến giúp cậu nhấn nút thang máy.

Cậu thuận lợi đến cửa nhà Billkin, nhập ngày sinh nhật của mình, thành công đi vào trong nhà anh.

*

Billkin mở cửa vào trong nhà, liền nhìn thấy PP và ba con chó đang cùng nhau ngồi trên sô pha xem phim, PP còn phàn nàn với con Alaska bên cạnh mình: "Mày đừng có đẩy tao."

Cách đó không xa là Bò Sữa nhỏ đang ngủ cuộn tròn trên bàn trà.

Thấy Billkin đã về, PP tranh thủ thời gian vẫy tay: "Chồng yêu ơi, mau đến đây nào."

Billkin cởi áo khoác ngoài, đuổi con Alaska đi, ngồi cạnh PP.

PP lập tức chui vào trong ngực anh, dùng tay anh chắn ánh mắt mình, sau đó nhìn lén màn hình.

Màn hình đang chiếu một bộ phim kinh dị, không khí vô cùng căng thẳng, nhân vật chính đang run rẩy khám phá.

PP vừa sợ vừa muốn xem, ôm tay Billkin mạnh hơn mọi khi.

Billkin chỉ có thể tiếp tục xem cùng cậu.

Trong phim, con quỷ đột nhiên xuất hiện, dùng búa chém vào ngay trước chân nhân vật chính.

PP bị dọa đến mức cơ thể run lên, sợ hãi hét lên: "Ei! Ei! Ei!"

"Sợ thì đừng xem nữa."

"Em nhận làm đại diện..." PP thở dốc, giận dữ nói: "Là một trò chơi kinh dị mời em làm đại diện, chính chủ. Đến lúc đó em phải vừa chơi vừa live, em phải rèn luyện bản thân mình từ bây giờ."

Livestream đại diện chơi game và livestream bán hàng là hai loại khác nhau

Một cái là tương tác với fan, nhân tiện để người hâm mộ xem thần tượng của mình chơi game, sẽ rất thú vị.

Một cái là moi tiền trong ví của fan, với ý đồ fan phải ra tiền, ít nhiều có hơi hướng "làm tiền".

Billkin ôm cậu an ủi: "Nếu như em sợ quá thì đừng nhận."

"Em phải kiếm tiền cho anh mà."

"Cho anh?"

"Vâng, anh tìm cơ hội cho em, phía JJ mất không ít tiền, em chống đối Zexie thật, nhưng bên này em vẫn rất áy náy với anh, muốn bù đắp cho anh."

Trái tim Billkin lập tức mềm mại xuống, hôn nhẹ lên trán cậu: "Không sao, chút hao tổn này không là gì đâu."

"Bây giờ nói cũng vô ích, em đã nhận rồi, nếu hủy thì sẽ phải trả tiền vi phạm hợp đồng, chị Petch cũng nói, nếu em chơi trò này trực tiếp có thể nổi hơn một chút."

"Vậy anh cùng em rèn luyện gan nhé."

"Ừm..." PP tiếp tục lấy can đảm xem phim.

Trong phòng không bật đèn, ngoài cửa sổ là cảnh đêm phồn hoa, đèn đuốc sáng trưng, ánh đèn rực rỡ không thấy điểm cuối.

Trong phòng phim vẫn tiếp tục chiếu, ba con chó, một con mèo, còn có hai người đang ôm nhau.

PP vẫn rất sợ hãi, cố gắng chui vào lòng Billkin, như thể dựa vào lồng ngực yêu thích của mình cậu mới cảm thấy an toàn.

Cậu nằm trong vòng tay của Billkin một lát, đột nhiên hỏi: "Tác dụng của thuốc đã tan gần hết chưa?"

"Có lẽ chưa hết đâu."

"Em không tin."

"Không tin thì em thử một chút xem."

Sau tiếng sột soạt, PP giật mình, khiếp sợ nhìn Billkin: "Lâu như thế vẫn còn tác dụng, thuốc này tốt như vậy à?"

"Ừm, do em chọn thuốc tốt."

"..."

Ba con chó bị nhốt về phòng của chúng.

Mèo cũng được cho ăn đồ hộp, ăn đến vô cùng vui sướng.

Gian phòng chỉ còn lại hai người, đang làm giảm bớt công dụng của thuốc.

Dường như bận rộn hơn thì phim kinh dị cũng sẽ không còn đáng sợ nữa.

Trong nền âm thanh đáng sợ, PP từng tiếng, từng tiếng gọi tên Billkin.

*

Ngày hôm sau.

Billkin mở to mắt nhưng không thấy PP nằm ở bên cạnh mình.

Anh không khỏi thắc mắc, tại sao hôm nay PP lại dậy sớm như thế?

Đưa tay lấy điện thoại, nhìn thấy tin nhắn bên trong, anh lập tức tỉnh táo.

Petch: Tôi đang đưa PP về chỗ cậu rồi, sao cậu có thể để cậu ấy làm chuyện này?

Anh không hiểu được, hôm qua anh và PP chiến đấu hai hiệp sau đó ôm nhau ngủ trên giường, PP đã làm chuyện gì rồi?

Anh gửi tin nhắn cho Petch nhưng cô không trả lời ngay.

Anh chỉ có thể gọi điện thoại cho N' Gold, lúc nghe máy N' Gold có vẻ đang rất khó khăn, giải thích với Billkin: "Chủ tịch, em đang hộ tống Anh PP ra khỏi vòng vây, chờ ra ngoài em sẽ liên hệ lại."

"Ừ, được."

Billkin chỉ có thể liên lạc với Ohm, hắn cũng rất mơ màng: Gì thế? Tao cũng vừa rời giường, PP đã xảy ra chuyện gì vậy?

BK: Tao cũng đang không rõ.

Ohm: Đến công ty trước đi, tao sẽ điều tra.

Trên đường đến công ty, Billkin lên mạng xem mới biết, sau khi anh ngủ, PP lướt Weibo một mình, thời gian là ba giờ mười bảy phút sáng

Lướt Weibo thì thôi, cậu còn chửi nhau với antifan.

Billkin hiểu rõ tính tình PP, cậu sẽ không bao giờ chịu thua thiệt.

Biết được mình bị mắng, cậu nhẫn nại một đêm, cuối cùng không chịu nổi phải dứt khoát lên mạng xem tình hình.

Sau khi xem xong thì kích hoạt mode đam mê, chiến đấu đến tận sáng.

Nhưng tại sao PP lại ra ngoài.

Hẹn PK offline với antifan ư?

Năng lực chiến đấu của PP không tốt, chắc chắn sẽ kêu anh gia nhập hoặc gọi Gun giúp đỡ, sao có thể đi một mình đấu fan.

Điều này làm Billkin rất khó hiểu.

Sau khi vào văn phòng, Ohm cũng mới đến không lâu, mở loa ngoài gọi điện cho Petch tìm hiểu tình hình.

Phía Petch dường như mới thoát khỏi vòng vây, cô mệt mỏi vô cùng, nói: "Đêm qua PP tranh cãi với antifan lên hotsearch các cậu nhìn thấy chưa?"

Ohm nhìn Billkin một chút, thấy Billkin gật đầu mới trả lời: "Biết một chút."

"Sau khi PP mắng bọn họ, không biết có phải phát điên không, nói muốn đi chùa khai quang bàn phím để lời nói hoàn toàn ứng nghiệm. Sau đó mấy Cháu Gái Lớn chửi nhau cùng cậu ấy phân tích ra được PP sẽ đến chùa nên thử đi xem thế nào, không ngờ lại nhìn thấy PP kẹp bàn phím đến đó thật."

"Hôm nay tình cờ là ngày tốt, trong chùa có rất nhiều người, có cả fan của PP, sau nghi nghe nói thì lại chạy đến càng nhiều, dẫn đến hiện trường hỗn loạn. Đầu tiên tôi hộ tống PP ra ngoài trước, sau đó đến chùa xin lỗi và bồi thường, PP còn nhờ tôi thương lượng việc khai quang bàn phím, tức chết tôi."

Vốn biểu cảm của Ohm lúc đi gọi điện thoại là nghiêm túc, sau khi nghe xong thì cười phá lên, tiếng cười như một con lừa lại giống tiếng heo kêu: "Híhí há há, ừ hư hư, hahahahaha..."

"Cậu Ohm, tôi đang báo cáo công việc cho cậu, phiền cậu có thái độ nghiêm túc."

"Ừm, thật xin lỗi, nhưng mà. Hahahahahahaha..."

Có thể do điệu cười ngu xuẩn này của hắn rất có sức cuốn hút khiến Petch ở đầu dây bên kia cũng vừa tức vừa buồn cười, sau khi cười theo liền lẩm bẩm: "Sự tình không hợp lẽ thường như thế, phát sinh trên người PP lại hợp lý vô cùng."

"Không có vấn đề gì chứ, cần chúng tôi làm gì không?"

"Tôi đã sắp xếp người đưa cậu ấy về đoàn làm phim. Ngoại trừ việc nhà chùa từ chối khai quang bàn phím, những cái khác không có vấn đề gì. Liên quan đến việc tranh cãi với antifan, chúng tôi cũng dẫn dư luận sang hướng khác. Nội dung cuộc tranh cãi cũng không có công kích cá nhân hay từ ngữ thô tục, không sao cả."

"Được rồi, tôi biết rồi, vất vả cho chị." Ohm cúp máy, lại bắt đầu cười to.

Billkin ngồi trên ghế xoa trán, một lần nữa suy nghĩ đến vấn đề đã theo anh nhiều năm.

Sao anh lại thích người như thế nhỉ?

Có vẻ hai lần là không đủ để PP nằm yên.

Năng lực chịu đựng của PP mạnh hơn nhiều so với anh tưởng tượng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bkpp