#19. Ngoại truyện 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1 ngày đi mua sắm cùng bạn thân
Và đúng sáng hôm sau, Ino đến nhà rủ Sakura cùng đi "shopping"
Và Sakura đầu tiên khá chán nản, bởi vì cô thấy tự hỏi tại sao bọn con gái giống cô bạn thân mình, nghiện mua sắm đến thế?
Bởi từ trước đến giờ cô chưa hề đi mua sắm👀
Toàn quần áo cô kêu người mua, chứ cô chẳng hề phải vác thân thể của mình đi mua
Nhưng cô thấy nó khá vô vị...cho đến khi...
Sakura: Ê, sao cái cửa hàng quần áo này sịn quá bồ ơi
Ino cười lớn : Sịn chứ, giờ đi vào là đằng ấy còn ngạc nhiên hơn nữa đấy
..........
Sakura: Ôi trời ơi, sao nhiều quá vậy
Sakura đang mải ngắm nghía quần áo ở đây, trong khi đó Ino đến trước cửa, tiến vào nhà chính
: Xin chào quý khách
Ino: Chào chị, tôi là Ino, khách quen ở đây, à nói đúng hơn là tôi chính là con của mẹ tôi - tức là bạn thân của chủ tiệm này
: Cô Yamanaka Ino? Chào tiểu thư, tôi là quản lí ở đây, hân hạnh gặp mặt cô ạ
Ino: Đúng vậy, tôi là Yamanaka Ino, hôm nay tôi đến cùng với Sakura Haruno, cô bạn siêu thân của tôi
Nhân viên nhìn cách ăn mặc của Sakura(vì cô ấy khá lười, đầu tiên thấy vô vị nên đầu tóc, quần áo khá luộm thuộm) với Ino( Như một tiểu thư cao quý, quý phái), đoạn lắc đầu chán ngẩm
Quản lí: Không đc đâu, người nghèo hèn như cô ta không xứng đi với cô đâu, tiểu thư Yamanaka đâu ạ
Ino nổi giận đùng đùng: Cái gì mà nghèo hèn ? Cô có tư cách gì để phán xét cô ấy, hả?
Quản lí: Cô ạ, cái con người nghèo hèn và luộm thuộm như cô ta chỉ tổ lợi dụng tiền của cô thôi
Ino lúc này tức giận chưa hề thấy, cô ấy định lao lên "xử" cô ta thì Sakura đã ra hiệu cho cô

Đoạn, Sakura không nói năng gì, đi đến thẳng trước mặt cô ta, dúi cô ta xuống đất, ngang nhiên bước lên đùi cô ta, rồi nhìn cô ta với khuôn mặt sắc lạnh
Đập vào mắt cô ta hàng chục cái thẻ đen có chủ tài khoản in chữ "Đại tiểu thư Haruno Sakura"
Sakura: Đủ tư cách rồi chứ?
Cô ta, nhìn cái tên khắc lên thẻ,lúc trước to mồm là thế nhưng lúc này, khuôn mặt lúc này toát mồ hôi...
Đụng đến đại tiểu thư máu mặt của tập đoàn Haruno, chị làm gì có cửa?

Đừng tưởng hổ không gầm tưởng mèo con nha chị quản lí 👀

Sakura: Tôi sẽ không chấp chị vụ này, nên lần sau tôi khuyên chị đừng có cái thói khinh nghèo, nịnh giàu, bởi chính chị cũng đã ít nhiều trải qua cái giai đoạn nghèo túng, lúc ấy chỉ có cái người NGHÈO HÈN như chị nói mới giúp chị thôi, mà khéo nết như chị mà không bỏ được, e là rước họa vào thân đấy. Nếu tái phạm, có lẽ tôi sẽ không để chị nắm giữ cái quyền này đâu

Ino còn thêm vào: Có tài mà ko có đức thì cũng vứt vào sọt rác thôi bà chị ạ
(Giơ cái nách của bà xem nào, ôi giời ơi THÂM quá)
Quản lí: Tôi...tôi xin lỗi. Tôi hứa sẽ không tái phạm, mong cô tha thứ, thưa tiểu thư
Ino: À, mà nghe nói đây cũng là "salon" tóc ở dãy phụ, cô có thể chỉ nó ở đâu không, làm lại bộ tóc nào mượt hơn Sunsilk cho nhỏ bạn thân của tôi, khiếp, rối quá
Sakura lườm Ino rõ sắc
Ino: Ừ thì chỉnh sửa cho xinh lên, gớm, kiểu thế thì bảo sao bị hiểu lầm...
Sakura: ...
Đến chỗ salon tóc...
Ino: Chơi kiểu tóc nào nào
Sakura: Chẳng biết
Ino: Aizz, lại hay là cắt ngắn đi cho tiện
Sakura: Mà thôi, chỉ làm tóc bình thường chứ ko muốn cắt, nuôi từng ấy năm rồi mà
Ino: Được rồi, được rồi
Tua...tua...tua
Sau khi các chị đẹp làm tóc xong r đi ra
Sakura: Công nhận thoải mái thật đấy

Ino cười: Đấy, làm đại tỷ quá quên mất mình là con gái mà, là con gái phải ít nhiều làm đẹp bồ ạ, với cả bồ xinh đẹp mỹ miều sẵn rồi mà ko biết tận hưởng á chứ, mai đi học chúng nó được phen lác mắt mà coi
Sakura: Thôi đi, làm này ko phải để lũ cẩu ấy ngắm đâu, phiền phức chết được
Ino: Rồi rồi ko ai ngắm thì có người ta ngắm được chưa? Rồi, đi mua quần áo thôi
Đi, ra bên này
Một gian hàng quần áo, váy ... toàn mẫu đẹp và sang, quả không ngoa khi nói Ino là bà hoàng thẩm mĩ nha
Thế nhưng bà dà nhà mình khổ lắm cơ
Sakura: Toàn váy là váy thế này, chắc gì nó đã hợp
Ino: Tôi lạy bà mất thôi, chưa thử sao mà biết, đây, lấy tạm cho bà bộ này, tôi bộ này, ừm...kimono trước đi






Ino: Ụa rồi đến khúc chưa hợp chưa?

Sakura: Đến rồi đó
Ino: Bộ cuối xịn đấy, để dành đi lễ hội đi
Còn lại gói vào, mua hết
Sakura: Không, nóng lắm, lười, người ta chẳng muốn mặc đâu
Ino: Phải mặc, chốt, tiếp theo là style khác, thay mau đi
Sakura xị mặt ra rõ ghét
Ino: Lại xị mặt, xinh cho cô chứ tôi là người ngắm thôi, mau đi, rồi về người ta làm bánh cho

Sakura tươi tỉnh hẳn ra
Sakura: Nhớ nhé
Ino: Biết rồi, chỉ thế là nhanh thôi, đi mau đi












Ino phấn khích dần dần, cô nhanh chóng kêu chị nhân viên gói lại bằng sạch
Và...
Loáng cái dãy váy, áo,...đã mém hết sạch🤡
Sakura nhìn mà phát hoảng, cô bảo Ino chọn vừa phải thôi, chọn cái đẹp nhất hẵng mua nhưng Ino không chịu
Nếu không nể quán này là quán của bạn thân mẹ cô, chắc Ino đã mua sập cả quán !
Thế nhưng Sakura vẫn đang làu bàu vì Ino toàn chọn cho cô đồ nữ tính quá, nên đề xuất mua là mua đôi luôn
Và dĩ nhiên Ino cũng thuận theo
Ino đã nhanh chóng dùng đôi mắt xịn sò của mình đã tìm được một bộ váy thích hợp, rất đúng gu Sakura

(Sang xịn mịn thật, đi hội có mà nổi nhất👍💖)

Xong xuôi, 2 cô nàng vui vẻ ra thanh toán


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net