#7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước khi vào truyện
Nay vui quá mn ơi
Chị vợ của mình được hẳn top 3 trong #Narutotop99 đấy, nghệ cả củ luôn🥺


Kiểu chị vợ dạo này cháy quá, đào con như mình được gáy mấy nay ý  👉👈
Đã thế gái rượu làm cho bố đẻ phải tự hào cơ mà, hãnh diện ghê lắm
" “Tôi đã bị sốc khi thấy Minato đứng đầu tất cả các khu vực, và việc Sakura được rất nhiều người trên thế giới yêu mến khiến tôi tự hào với tư cách là tác giả”  - Masashi Kishimoto (2023)
Cap by @rocha_luana
#sugarcherry

Xong nhìn tấm này thấy cái gì chưa:))?
Sasusaku đứng cạnh nhau kìa(mặc dù cái hạng cách nhau khá xa, vợ top 3 thì chồng top 8 í)
Chồng cầm cung bắn ngầu lòi bao nhiêu
Vợ vác búa cháy bấy nhiêu
Nghệ cả rừng luôn,
Và cả anh chồng Itachi yêu dấu đứng top 2 luôn kìa, đỉnh quá
Vậy là cả hus, waifu của mình đều được lọt trong top 10 luôn, vui và tự hào nhiều lắm luôn:3
Kiểu đang vui thì định làm truyện ý, nhưng mà vào thì nản quá trời luôn, mn biết sao không?

Kiểu mn không vote truyện cho Angres í, toàn xem chùa không à, buồn😭
Tuy nhiên, không phải thế mà không viết truyện đâu nha, sợ máu chưa dồn lên não để ra í tưởng tiếp thôi, hì hì
Mà còn lâu Sasuke mới ra mắt trong truyện, tại chưa có thời cơ ý:>
Thôi, bây h vô truyện đây
Sau khi "trừng trị" bọn kia xong, nghiễm nhiên trong trường chẳng ai dám ho he với chị cả (chuyện là Kinas nó là trùm trường ý:>)
Thành ra sao đỏ mới biết chị hay đi muộn, không sơ vin,...nhưng cũng chẳng dám ho he gì luôn
Thành ra chị trở thành "học sinh hư" nổi nổi dần
Còn chị chẳng quan tâm, cứ ung dung, bởi thứ chị cần là ông bố của mình càng ngày càng tức giận

Nhưng chị không ngờ được rằng, trong một buổi về môn sinh học, chị lỡ làm một hoạt động làm cho cả đến cô hiệu trưởng của trường phải sửng sốt
Chuyện là như này
Trong buổi sinh học đó, là tiết dự giờ, và ban dự giờ gồm:
Cô hiệu trưởng: Bà Tsunade, kiêm trưởng bộ y tế nổi tiếng khắp Konoha
Thầy Kakashi: Chủ nhiệm 10A1, cũng là hiệu phó, tổng phụ trách của trường
Đó là một bài thực hành giải phẫu(tự bịa tự bịa)
Chẳng may, Sakura là người chỉ định, và dĩ nhiên thực tế là nó quá dễ đối với cô, cô định giấu tài nhưng vì quá hăng say(bởi vì sinh vốn là 1 trong những môn cô yêu thích) thành ra cô nói tuôn ra một mạch 1 cách tự tin, khi phát hiện cô quên mất rằng mình đang giấu nghề thì đột nhiên lo lắng
Nhưng chỉ có tiếng vỗ tay, cô thở phào nhẹ nhõm
Thế nhưng sau tiết dự giờ, tại văn phòng hiệu trưởng
Tsunade: bài luận của em nữ học sinh ở lớp 10A3  quá xuất sắc, tại sao ngươi lại để em ấy vào lớp này, Kakashi?
Kakashi: Theo học bạ của em này, Haruno Sakura, từ cấp một đến lớp 7 rất tốt, các môn gần như tuyệt đối, nhưng đột nhiên sa sút dần
Tsunade: Mời em ấy lên văn phòng gặp tôi, ngay và luôn
Một lúc sau
Sakura: Em chào cô ạ
Tsunade: Cô chào em, em là Haruno Sakura ở lớp 10A3?
Sakura: Vâng ạ
Tsunade: Tại sao em có tài năng thế mà em không khai triển hết nó mà lại nghịch phá, chơi bời?
Sakura: Thật ra thì nó là 1 lí do riêng nên không thể học xuất sắc trong thời điểm này
Tsunade: Tại sao chứ? Rõ ràng em muốn theo ngành y lắm cơ mà,em làm hồ sơ thế này sẽ ảnh hưởng đến nguyện vọng của em đấy
Sakura hơi kinh ngạc: Tại sao cô biết nguyện vọng của em là...Ngành Y ạ?
Tsunade: Qua bài sinh học đó, chứng tỏ em đã nghiên cứu nó rất nhiều, đó là sự đoán của cô thôi, thật sự là thế ư?
Sakura cười tinh nghịch: Cô đoán đúng rồi ấy ạ, nhưng hiện tại thì...em không muốn cho cha mình biết về nó?
Tsunade: Thật là khó hiểu? Tại sao em phải che dấu tài năng lớn này, thật uổng phí
Sakura: Em nghiên cứu trong âm thầm, khi nào sắp xếp ổn thỏa, em sẽ trở lại là chính mình, và em mong cô đừng nói chuyện này, cho cha em
Tsuande: Không được, nó là 1 việc rất quan trọng, với tính nghịch ngợm của em, tôi sẽ mời cha em đến và nói với ông ấy
Sakura: Đi mà cô, em xin cô đấy, đừng nói chuyện này cho cha em biết
Tsuande: Vậy thì em, đừng để bị mời phụ huynh nữa, đó là cơ hội duy nhất của em đấy
Sakura: Vâng🥺
Tsuande cười lớn: À, nhưng mà tài năng này không nên bỏ phí, hay là...em sẽ là học trò của tôi, để tôi thử xem em có bản lĩnh vào ngành Y không?
Sakura: Được thế thì còn gì bằng ạ, em cũng mong muốn 1 ngày nào đó sẽ trở thành học trò của cô để với tới ước mơ của mình, mong cô chỉ giáo ạ
Sakura nhìn cô bằng ánh mắt cương trực lạ thường
Tsunade cười lớn : Được, khẩu khí lắm, vậy bắt đầu vào sáng thứ 7 nhé
Sakura: Vâng ạ, em cảm ơn cô
Tsuande: Bây giờ, em vào lớp đi, trống vào rồi
Sakura: vâng ạ
Tua...tua...tua
Ino: Sao mà đằng ấy lên phòng cô Tsuande thế? Có chuyện gì không ổn à?
Sakura: Báo cho đằng ấy 2 tin, tin tốt và tin xấu, chọn đi
Ino: Tin gì cơ? Thôi, chọn tin tốt trước đi
Sakura: Ngày mai, người ta được trở thành học trò của cô Tsuande rồi đó, ghê chưa
Ino: Weo, bạn thân tôi có khác à nghe, hiếm lắm cô ấy lựa chọn học trò đấy, có mỗi chị Sizune, nay có cả you nữa, tự hào quá
Sakura: Vậy thì càng phải cố gắng thêm nữa
Ino: Vậy, tin xấu là gì?
Sakura: À, cũng ko xấu lắm, nếu mà bị mời phụ huynh là cái này sẽ bị bố t phát hiện ý
Ino: Thế thì phải cẩn thận hơn thôi
Sakura: Khiếp, đang muốn thử cảm giác "bad girl", không chịu đâu
Ino: Èo, Bách Các Chủ Lĩnh của tôi đây sao, chưa gì đã thế này rồi
Sakura: Ừ nhỉ:>?
Ino: Trông thế kia thì chắc nghĩ ra phương kế gì rồi phải khum:))
Sakura: Vẫn quậy phá miễn sao không bị mời phụ huynh
Ino kiểu...

Tưởng nghĩ ra kế gì hay lắm cơ
Sakura: Thì hay thế còn gì
Ino: Èo, mà thôi, đằng ấy đi ăn với người ta đi, đói quá rồi
Sakura: Nhắc tới mới nhớ, cũng đói lắm rồi đây, à coi như đi ăn chúc mừng
Ino: Được rồi đi thôi. Nay bổn cô nương bao sập tiệm luôn
Sakura: Đỉnh qua ta, tất nhiên là đi luôn
Thế là Sakura và Ino rủ nhau đi ăn dưới căn tin, rất vui vẻ
Nhưng lại không ngờ có kẻ nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống
: Chị...chị ổn chứ?
: Ổn cái gì mà ổn, con nhỏ khốn khiếp ấy đã dành sự chú ý của t, nay lại được cô Tsuande để mắt tới nữa chứ, thật là tức điên mà
: Thế thì chị em ta phải trả thù nó cho nó biết chị là ai
: Dĩ nhiên rồi, nhưng tạm thời chưa manh động, cứ để nó yên bình tạm thời đã, rồi nó sẽ biết
: Tất nhiên, chị là số 1
: Haha, mày ăn nói được đấy (lấy tiền ra) Đây, chị thưởng
: Chị của em là số 1, cảm ơn chị
: Không khách sáo, sang tuần sau nó sẽ biết tay


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net