#1 sự thay đổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Lại là 1 buổi sáng trong xanh, chim hót líu lo, bướm dập dờn lượng người đi bay theo cơn gió của ngày nghỉ hè.....

-Nobi:la lá là la lá........

           Pov's
   Tôi đang đi dọc con đường, ngân nga lời 1 bài hát, gió cứ hiu hiu, năm nay tôi cũng đã 11 rồi, hôm nay tôi quyết định sẽ tỏ tình với Shizuka, cô bạn tôi thầm yêu 2 năm trước.....
         End pov's
-Jaien: ê nè mọi người, mọi người nghĩ thằng Nobita thế nào hả???!!?

-Suneo: hmmmm...vừa ngu, dốt, đã vậy còn lười, chuyên đi trễ

-Dekisugi:luôn đạc điểm lớn nhất từ dưới điếm lên...

-Shizuka:biến thái, mất lịch sự đã vậy còn ngu nữa.... Đã vậy còn tưởng tôi thích hắn nữa hahah

-Doraemon:lười, ngu, phá hoại-2√-√+|!!•|(|!$!$!@!'+#(•'(5'('√(5'('(+'5+•+~•!•+•(~!@!•+•+4(4!~4×4(4π(!π44(6×√√+2×|+3+'√+3!+√+√2!3({•{•π•{π4=^|=|=3=|=|=|√+√;'%;';'•€™€'°'=['[¢[||[^|gg¥||π

-Nobita: *thì ra là vậy, hóa ra từ đó giờ mình lại là 1 kẻ ngốc mặc cho người khác lợi dụng.... *

   Anh chạy thẳng về nhà chuẩn bị thu dọn đồ của mình, trước khi đi anh để 1 tờ giấy trên bàn...và đi khỏi nơi anh từng coi là nhà.....

-Doraemon: Nobita ơi! Hôm nay bánh rán giảm giá quá trời luôn nè...... Nobita ơi!!!...Nobita.!!!?.....Ể giấy gì đây!!!??? Cái gì * sốc và làm rơi cả bọc bánh rán xuống đất *
 

''nội dung ''
    

  Cảm ơn vì đã cho tôi biết rằng...                Tôi rất ngu mới để cho các người lợi    dụng, khi các người đọc được bức thư này thì tôi đang ở khá xa nơi này. Cảm ơn vì đã cho tôi biết tôi ngu tới mức nào...
                                 Người gửi
                               Nobi Nobita

   Doraemon nhanh chóng đi thông báo cho mọi người..... Mọi người thấy khá ân hận và ấy nấy.....và họ quyết định đi tìm Nobita, nhưng mọi thứ cũng chỉ là 1 con số 0...........

***ở 1 nơi nào đó***((((:[>*

-Nobita: sao mình lại ngốc thế chứ!!!

-???: ta sẽ giúp cậu trả thù, hãy theo tôi!

-Nobita:cảm ơn ông*giọng yếu*

-???:gọi ta là Mr.w "đúng là ngốc"

*1 tuần sau đó*

-Mr.w:khá khen cho ngươi, nhịn ăn, uống cả 1 tuần mà không hề hứng gì nhỉ...đúng là 1 thành phần tốt...vậy tới ca huấn luyện tiếp theo...

-Nobita:.........

     Cậu bị ghép 1 con chip vào đầu, nó khá đau, họ lấy 1 con mắt của cậu và cho vào 1 con mắt màu đỏ khác, con mắt đó có thể ẩn và xuất hiện khi người đó tức giận hoặc gặp nguy hiểm, và những thứ khác nữa nó rất là rùng rợn. Đoạn họ đưa cậu tới 1 căn phòng có 2 đứa nhóc ngồi ở đó....
 

-???: cậu không sao chứ, cậu có đói không mình lấy gì cho cậu ăn nhá...

-!!!:chắc cậu ấy hơi mệt...

-Nobita:s..sa..sao...tôi lại ở đây

-???:đây là nơi sẽ huấn luyện cậu thành sát thủ hay gù đó mình có nghe vài người cai khu này nói vậy

-!!!:cậu không sao chứ???!

-Nobita:tôi không sao, mà các cậu là ai

-???:à tớ là Tukoda Neko

-!!!:còn tớ là Tasudama Yuki, thế còn cậu

-Nobita:tôi là Nobi Nobita.......

-Neko: cậu ăn gì không, ở đây có vài cái bánh quy nè....

-Nobita:cảm ơn.............

-Cai ngục 1:cho nó vào đi

   Cánh cửa hé mở, 1 cô bé bước vào người đầy máu...

-Cai ngục 2:ngươi ở đây đi!!!!!

     Cố bé lặng lẽ bước tới góc tối của căn phòng rồi ngồi vào đó co rúm lại......liên tục thì thầm 1 cái gì đó....

-Neko:chào cậu, cậu tên gì vậy, cậu có đói không, mình lấy bánh cậu ăn nhé

-???:.........*nhìn Neko với ánh mắt lạnh*

-Neko:cậu bị sao vậy????!

-???:đi ra chỗ khác * nói nhỏ*

-Neko: mình chỉ muốn hỏi thăm thôi mà....!!!

-???: tôi bảo ra chỗ khác *hét*

    Cô gái nhỏ hét lên với những hạt nước mắt...rồi cô lại quay về góc tối đó

-Neko: các cậu nghĩ cậu ấy ổn không???

-Nobita: tôi không biết

    Yuki bước tới bên cô gái nhỏ và ngồi xuống nói nhỏ

-Yuki: chào cậu, tôi là Yuki, cậu tên gì vậy??

-???:........

-Yuki: cậu không biết nói à....

-???: tôi biết nói*nói nhỏ*

-Yuki: cậu bao nhiêu tuổi???

-???: tôi 11 tuổi* nói nhỏ*

-Yuki: sao nhìn cậu nhỏ con thế??!

-???:......

-Yuki: cậu không muốn trả lời thì thôi

-???: tôi bị tra tấn *nói nhỏ*

-Yuki: Mr.w tra tấn cậu à

-???: không !!!

-Yuki: vậy ai????

-???: ....................ba mẹ tôi đã làm

-Yuki: vậy sao cậu ở đây

-???: tôi giết người.....

-Yuki: cậu có thể kể tôi nghe không

-???: ......ba mẹ tôi ........................(......)

         (Mai mốt kể cho nghe nhá)

-Yuki: ồ thì ra là vậy.....

-???: ..............

-Yuki: vậy tôi với cậu làm bạn nha

-???: .......

-Yuki: tôi là Yuki, kia là Neko và Nobita ...vậy cậu tên gì....???

-???: tôi là Adumi....Hizaki Adumi.....

-Yuki: ukm...cậu dễ thương lắm đó

-Adumi: dễ thương ???!!

-Yuki: cậu không biết à!????

-Adumi: không tôi không biết???? Chắc tại tôi chỉ ở trong nhà thôi, chưa bao giờ tôi ra ngoài cho tới 1 tuần trước....

-Yuki: ờ, tôi hiểu rồi

** két ***

-Mr.w: xin chào số 11, 32, 78, 79 hãy bắt đầu học cách làm sát thủ đi...!!!!!

---vạch cản---
Chú ý ⚠:
11 (Neko)
32 (Yuki)
78 (Nobita)
79 (Adumi)
  Theo số người bị đưa vào ý mà
---vạch cản chap 2---

    6 năm sau, họ đã 17 tuổi và trở thành sát thủ ưu tú của Mr.w. Trong bản xếp hạng, năm nào 4 người họ cũng đứng Top1 .........


..................................,.....................
Ok tới đó thôi
    Adumi bí rồi
Cần muối i ốt, có ai ship cho ko.....
.......................
Góc ảnh

Ảnh Adumi vẽ, và cũng là oc Adumi. Chỉ tại thấy cái ảnh này tính đú theo, ai ngờ sau 3 tháng bỏ nghề thì nó fail trầm trọng T-T

Ảnh gốc nè

Khác 1 trời 1 vực
Mà thôi bỏ đi
Có ai quan tâm đâu
...................... .. ........................
Nhớ like vào follow Adumi nhá
Arigoto
Bye

-- 1010 từ -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net