Sất Trá Phong Vân 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sất Trá Phong Vân

Tác giả: Cao Lâu Đại Hạ

Dịch: Vipvandan

Share by Premium Group Bàn Long Hội

Làm Ebook: Trương gia đại thiếu

Nguồn: Bàn Long Hội – www.banlong.us

-----o0o-----

 Chương 1101: Vương Tử Bỉ Mông

Càn Vô Thanh đứng yên lặng như núi trên lôi đài, tầm mắt thoáng cái đã tập trung ở trên người Càn Kình. Sự bình tĩnh trước đó trong nháy mắt đã biến mất. Trong mắt hắn bắt đầu xuất hiện sự phẫn nộ, khí tức giết chóc.

Hoắc Nhĩ Mông là một chiến huyết mạch Bạo Hùng vóc người rất cường tráng, cánh tay to khỏe còn lớn hơn cả bắp đùi người bình thường. Trên mặt hắn có một vết sẹo thật dài. Đây là một bằng chứng do cuộc chém giết sinh tử lưu lại. Vừa nhìn cũng biết là chiến sĩ cường đại chân chính.

- Càn Vô Thanh đúng không? Ta từng nghe nói, ngươi bị Càn Kình khi còn rất yếu giẫm dưới chân, trở thành đá kê chân cho hắn thành danh.

Hoắc Nhĩ Mông lắc ngón tay to:

- Kém cỏi! Huyết mạch Tinh Linh Vương thật sự càng ngày càng kém. Không chỉ bị người đánh tới cửa, hơn nữa trong trận mở màn của cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, Càn Vô Song đệ nhất thiên tài của các ngươi, để người ta ngồi ở trên ghế đánh tơi bời. Ngay cả gia chủ của các ngươi...

Hoắc Nhĩ Mông thở dài một tiếng cười nhạt:

- Càn gia, nên nhường lại chiếc ghế vinh quang cao nhất của chiến sĩ huyết mạch! Hoắc Nhĩ Mông ta sẽ biến chuyện này thành sự thật!

Càn Kình khẽ gật đầu. Hoắc Nhĩ Mông này đúng là tay chiến đấu già đời, Còn chưa bắt đầu khai chiến, hắn đã dùng lời nói tấn công muốn tâm tình của đối phương hỗn loạn, sau đó sẽ chiến đấu càng dễ dàng hơn, từ đó tìm được sơ hở của đối thủ nhanh chóng giành thắng lợi.

Nhưng…

Hai mắt Càn Kình bỗng nhiên mở to. Hình như Càn Vô Thanh hoàn toàn không bị những lời quấy nhiễu đó làm ảnh hưởng! Hắn vẫn ổn định yên tĩnh. Rốt cuộc hắn đã trải qua chuyện gì mới có thể trưởng thành đến mức như vậy? Thực lực của hắn rốt cuộc ra sao?

- Trận chiến Hoắc Nhĩ Mông đánh với Càn Vô Thanh, bắt đầu!

Hai chữ bắt đầu vừa lọt vào trong tai của mọi người, trong cơ thể Hoắc Nhĩ Mông có một đạo Đấu Hồn trực tiếp lao ra khỏi thân thể. Đấu Hồn gấu xám cực lớn còn chưa có hoàn toàn phóng ra, Càn Vô Thanh đã xuất hiện ở trước mặt Hoắc Nhĩ Mông cường tráng. Năm ngón tay mở ra, trực tiếp ép xuống gương mặt Hoắc Nhĩ Mông, sau đó nặng nề đè nó về phía mặt đất.

Ầm!

Giờ phút này, thân thể cường tráng của Hoắc Nhĩ Mông mềm nhũn giống như tiểu hài tử, ở dưới áp lực bàn tay của Càn Vô Thanh, hoàn toàn không có chút năng lực phản kháng ngã trên mặt đất. Cái đầu lớn còn nặng nề đập vào mặt đất. Lòng bàn tay Càn Vô Thanh bỗng nhiên phát ra ánh sáng chói mắt.

Trong nháy mắt tiếp theo, lòng bàn tay Càn Vô Thanh ép vào gương mặt Hoắc Nhĩ Mông bạo phát ra một lực trùng kích cường đại. Ánh sáng màu vàng chói mắt hòa lẫn với máu từ trong kẽ ngón tay phun ra ngoài.

Ầm ầm!

Lôi đài ở dưới ma pháp trùng kích bỗng nhiên chấn động. Càn Vô Thanh đã nắm đầu Hoắc Nhĩ Mông lên, ném cả người hắn như ném rác rưởi xuống dưới lôi đài.

Thân thể Hoắc Nhĩ Mông giống như khúc gỗ, lăn vài vòng trên mặt đất, cuối cùng gương mặt bị nổ hoàn toàn thay đổi hướng về phía bầu trời, cả người đã hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.

Một đòn!

Càn Vô Thanh thậm chí còn chưa thi triển cả Đấu Hồn, chỉ một đòn vừa rồi, đã đánh Hoắc Nhĩ Mông cường giả Đấu Hồn tứ cấp này hôn mê bất tỉnh.

Gần như tất cả mọi người đều ngây người. Nhanh như vậy đã đánh xong rồi sao? Ngày hôm qua Càn Vô Thanh cũng sử dụng phương thức chiến đấu này hạ gục đối thủ.

Càn Vô Thanh chậm rãi đứng thẳng người lên, nhìn Hoắc Nhĩ Mông phía dưới lôi đài đã hôn mê lạnh lùng nói:

- Phế vật!

Tầm mắt Càn Vô Thanh chậm rãi chuyển động về phía trên người Càn Kình. Bỗng nhiên hắn giơ tay lên chỉ về phía Càn Kình, sau đó lại chỉ xuống lôi đài dưới chân:

- Ta sẽ ở chỗ này, đánh bại ngươi!

Càn Kình? Càn Kình!

Lúc này rất nhiều người mới phát hiện ra, Càn Kình hẳn phải đang tham dự trận đấu ở hội trường khác, không ngờ lại xuất hiện ở đây! Hơn nữa, Càn Vô Thanh, người đã từng bị Càn Kình một cước giẫm lên người, hôm nay lại đưa ra khiêu chiến về phía Càn Kình.

Vong linh sao?

Càn Kình khẽ nhíu mày, hay là mình bị ảo giác? Vừa nãy trong nháy mắt, trên người Càn Vô Thanh phóng ra khí tức vong linh? Hay là hắn có kỳ ngộ đặc biệt nào đó? Hắn tốc độ trưởng thành, rất nhanh! Thật sự quá nhanh! Nếu như dựa theo tốc độ bình thường, hắn căn bản không thể đánh bại Hoắc Nhĩ Mông, chứ đừng nói là dễ dàng đánh bại đối thủ theo cách sỉ nhục như vậy.

Càn Vô Thanh không đợi Càn Kình đáp lại, đã yên lặng tiêu sái xuống khỏi lôi đài. Thái độ toàn thân giống như lên đàn, khiến mọi người vô ý thức nhường đường cho hắn.

Càn Kình hiếu kỳ nhìn về phía Vô Danh, muốn xem người tập luyện đấu khí Phong Vân này có ý kiến gì không. Nhưng Càn Kình lại phát hiện Vô Danh đặc biệt yên lặng bình tĩnh, dường như không nhìn thấy Càn Vô Thanh.

- Tân Nhân Vương lần này...

Mắt Càn Kình thoáng chuyển động.

- Khắp nơi đều lộ ra không khí quái dị! Có người sử dụng đấu khí Phong Vân, còn có người có thể trở thành vong linh... Như vậy tại sao vong linh lại muốn tới tham chiến?

- Mau nhìn Bỉ Mông đi!

Mọi người kêu to một tiếng. Một chiến sĩ huyết mạch Lôi Báo của hoàng triều Chân Sách đã bị đánh xuống khỏi lôi đài. Hắn muốn hai tay chống xuống mặt đất đứng lên, lại dù làm thế nào cũng không thể đứng lên, chỉ có thể đổi lấy là một lần thổ huyết khác.

Trên lôi đài, một Bỉ Mông cực lớn lông trên toàn thân tản ra ánh sáng màu vàng, đang ngạo nghễ nhìn tất cả chiến sĩ ở đây, cuối cùng tầm mắt cùng nhìn về hía Càn Kình.

Hoàng Kim Bỉ Mông Hư Thánh đỉnh phong!

Chiến sĩ huyết mạch Bỉ Mông nhập thánh, bộ lông sẽ phóng ra màu kim hoàng thật sự! Mỗi Hoàng Kim Bỉ Mông nhập thánh đều là sự kiêu ngạo và vinh quang của Man tộc. Thân thể cường hãn của bọn họ, khiến bọn họ có ưu thế rất lớn khi đối chiến với đối thủ đồng cấp.

Mặc dù là mười đại chiến sĩ huyết mạch hoàng triều Chân Sách, đối mặt với chiến sĩ Hoàng Kim Bỉ Mông cũng sẽ không chiếm được ưu thế gì. Hai bên có thể đối chiến ngang hàng đã xem như là chuyện rất tốt.

- Đó chẳng qua là một cận vệ của vương tử Man tộc mà thôi...

Chẳng biết từ lúc nào Mộc Nột Chân Sách đã xuất hiện ở bên cạnh Càn Kình:

- Lần này, đại vương tử của bọn họ tự mình xuất hiện ở hoàng triều Chân Sách chúng ta, hiển nhiên thật sự muốn biểu hiện một chút thực lực.

- Đại vương tử? Ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi sao?

Càn Kình thoáng nhíu mày.

- Đúng vậy, ba mươi lăm tuổi. Nếu như không có gì bất ngờ, thực lực của hắn hẳn là Thực Thánh mới đúng.

Mộc Nột Chân Sách rất nghiêm túc giải thích.

- Đúng vậy.

Càn Kình thở dài. Cuộc tranh tài Tân Nhân Vương không phải chỉ có những người khoảng hai mươi tuổi có thể tham gia thi đấu. Những người ba mươi tuổi, thậm chí bốn mươi tuổi chỉ cần chưa tham gia thi đấu đều có thể tham dự. Điều này ở một mức độ nào đó, đối với chiến sĩ nhỏ tuổi hơn thật sự không công bằng.

Nhưng trên chiến trường từ trước cho tới bây giờ không có điều công bằng nào đáng nói. Hơn nữa mỗi lần diễn ra cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, người nhận được danh hiệu Tân Nhân Vương, dường như đều là người đặc biệt trẻ tuổi.

 Chương 1102: Bích Lạc Hay Hoàng Tuyền?

Ba đại lực lượng huyết mạch chung cực gặp phải loại cường giả này, sẽ rất dễ kích phát ra lực lượng huyết mạch.

Từ trước cho tới bây giờ, chiến sĩ ba đại gia tộc huyết mạch chung cực tuổi còn trẻ, đều xem đây là một trong những sân huấn luyện có điều kiện tốt nhất giúp mình nâng cao thực lực, thức tỉnh lực lượng huyết mạch.

- A? Ngươi cũng đánh xong rồi sao?

Càn Kình đột nhiên mới nhận ra, lúc mình rời đi, Mộc Nột Chân Sách hẳn còn chưa lên lôi đài mới đúng.

- Đối thủ của ta bỏ cuộc.

Mộc Nột Chân Sách vừa cười vừa nói:

- Đừng quên, ta là vương tử. Nếu như dưới tình huống thực lực có ưu thế mang tính áp đảo, đối phương sẽ vì hoàng quyền mà nhường đường.

Càn Kình mỉm cười. Điểm này quả thực rất tốt! Cũng thích hợp với Mộc Nột Chân Sách không mấy thích hoạt động.

- Mau nhìn kia! Ma pháp sư! Vẫn là nữ!

Đoàn người lại hưng phấn kêu to. Càn Kình phát hiện nữ ma pháp sư đứng trên lôi đài, thoạt nhìn có chút nhát gan, mang theo mũ pháp sư thật lớn, gần như che hết khuôn mặt, lại là lão bà của mình Bích Lạc.

Không ngờ Bích Lạc lại lên lôi đài? Không ngờ nàng lại tham gia cuộc tranh tài Tân Nhân Vương?

Càn Kình có chút khinh bỉ mình. Lão bà tham gia thi đấu mình lại không biết được.

Trên cuộc tranh tài Tân Nhân Vương xuất hiện ma pháp sư, đây là một chuyện đặc biệt mới lạ. Tuy rằng mỗi lần diễn ra tranh tài Tân Nhân Vương luôn có ma pháp sư xuất hiện tham gia thi đấu, nhưng từ trước tới nay vẫn chưa từng có ma pháp sư nao có thể đạt được thành tích tốt. Hiện tại cũng chỉ có huyết mạch Tinh Linh ma pháp sư tới giữ thể diện.

Ma pháp sư, từ trước cho tới bây giờ không phải là một đơn vị một mình tác chiến.

Ba tộc Nhân Ma Man đều cho rằng, ma pháp sư chính là quần thể thích hợp nhất để liên hợp cùng một chỗ. Như vậy bọn họ thậm chí có thể phát huy ra thực lực chiến sĩ thức tỉnh thiên cực huyết mạch.

Trên lôi đài đột nhiên xuất hiện một ma pháp sư, quả thật có thể khiến cho mọi người vô cùng chú ý.

- Ta nhớ nữ nhân này. Ngày hôm qua nàng chỉ dùng một đòn, đã đánh bại đối thủ! Nàng rất cường đại!

Lại có người ở trong đám người hô lên!

Càn Kình rất hiếu kỳ. Người này rõ ràng là Bích Lạc, không phải là Hoàng Tuyền. Thực lực của nàng...

- Tiểu cô nương, ta biết nàng muốn tranh mặt mũi cho ma pháp sư, nhưng nơi này là vũ đài của chiến sĩ.

Đứng đối diện với Bích Lạc là một chiến sĩ huyết mạch vóc người cường tráng. Từ trước cho tới bây giờ, Tân Nhân Vương vẫn là vũ đài của chiến sĩ huyết mạch. Hai cánh tay của hắn đặc biệt dài, hiển nhiên là loại hình chiến sĩ lực lượng huyết mạch vượn và khỉ.

Hơn bốn mươi tuổi, khiến vị chiến sĩ huyết mạch này tuy rằng tràn ngập kiêu ngạo, nhưng không thể hiện sự miệt thị đối với người khác như rất nhiều chiến sĩ huyết mạch.

- Ta... Ta không đi... Ta muốn đánh nhau...

Bích Lạc rất nhát gan nhìn lão chiến sĩ huyết mạch trên lôi đài:

- Ta muốn nói cho lão công biết, ta cũng có thể đánh...

- Ai... Ta biết...

Chiến sĩ huyết mạch hơn bốn mươi tuổi cười khẽ:

- Ta sẽ cố gắng hết mức không khiến nàng bị thương...

- Như vậy... trận đối chiến bắt đầu!

Trọng tài vừa dứt lời, chiến sĩ huyết mạch còn chưa bạo phát lực lượng huyết mạch, xung quanh thân thể Bích Lạc đã có một cơn lốc ma pháp lực điên cuồng chuyển động.

Không! Không phải là một cơn lốc ma pháp lực, mà là một biển các loại ma pháp!

Trong nháy mắt Bích Lạc phát ra thực lực mạnh mẽ, không kém gì Hoàng Tuyền xuất hiện buổi tối!

Đây là? Chuyện gì xảy ra vậy?

Càn Kình cũng sững sờ. Thực lực Bích Lạc chưa bao giờ quá cường đại. Tuy rằng nàng đặc biệt cố gắng, nhưng...

Lẽ nào...

Càn Kình âm thầm suy đoán, chẳng lẽ liên quan tới phương thức ma pháp nhập thánh mà Hoàng Tuyền đã sử dụng, dẫn đến năng lực của nàng và Bích Lạc liên thông với nhau Cho nên, hiện tại Bích Lạc mới có thực lực cường đại như vậy?

Không sai! Chỉ có một lời giải thích như vậy mới có thể giải thích thông!

- Ngươi... Ngươi chuẩn bị xong chưa...

Bích Lạc rất nhát gan nhìn đối thủ đại thúc trung niên đã sớm bị nàng làm khiếp sợ đến mức đờ đẫn:

- Ta... Ta... Ta muốn ra tay...

Bích Lạc rất nhát gan giơ tay lên, một ma pháp trực tiếp phá không khí lao ra. Đối thủ của nàng đang đờ đẫn rất phối hợp bay ra khỏi lôi đài.

Phối hợp! Không sai! Tất cả mọi người có thể thấy tên chiến sĩ huyết mạch kia đúng là phối hợp.

Dưới tình huống như thế, rất nhiều người đều sẽ đưa ra hành động phối hợp!

Tiểu cô nương thoạt nhìn nhu nhược như vậy, không ngờ cường đại đến mức như vậy. Nhìn bộ dạng nhát gan của nàng khi đó, càng làm cho người ta khiếp sợ.

Người nhát gan dễ khẩn trương, khẩn trương dễ không khống chế tốt mức độ mạnh yếu. Nếu chẳng may lúc gấp gáp sử dụng một ma pháp nào đó mang tính hủy diệt trên quy mô lớn, đến lúc đó muốn phối hợp rời khỏi lôi đài cũng không thể, thậm chí ngay cả xác cũng không còn.

- Còn trẻ như vậy... Thực lực như thế...

Bàn Hoành Cơ xuất hiện ở phía sau Càn Kình liên tục tán thưởng:

- Cuộc tranh tài Tân Nhân Vương lần này thú vị hơn nhiều so với lần ta tham dự.

- Cũng thú vị hơn nhiều so với lần lão nhân này tham dự.

Lý Phách cười híp mắt nhìn Bích Lạc trên lôi đài:

- Hoặc nói, không có bất kỳ cuộc tranh tài Tân Nhân Vương lần nào có thể so sánh được với lần này.

Bàn Hoành Cơ vô cùng đồng cảm liên tục gật đầu. Không chỉ ba đại huyết mạch chung cực thức tỉnh chung cực có thể sẽ cùng xuất hiện ở trong cuộc tranh tài Tân Nhân Vương lần này, đám chiến sĩ bình thường như Càn Kình cường thế quật khởi, còn có từng người trong đám người Đoạn Phong Bất Nhị có thực lực tổng hợp bạo phát. Đây tuyệt đối là cuộc tranh tài Tân Nhân Vương vượt xa so với bất kỳ lần nào khác.

- Có chút hâm mộ...

Lý Phách cười khẽ:

- Nếu như lão nhân ta trẻ tuổi hơn một chút, thật sự muốn thử một chút xem sao.

Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ nhìn hắn cười:

- Có ai mà không muốn vậy? A? Mấy người của gia tộc huyết mạch Tinh Linh này vừa quan sát thăm dò một chút, sau đó lại biến mất? Đây là ý gì?

- Không biết...

Lý Phách lắc đầu:

- Gia tộc huyết mạch Tinh Linh tương đối phong bế chính mình. Ngoại trừ quân đoàn ma pháp sư chủ đạo trên chiến trường ra, căn bản không thế nào tiến hành giao lưu với chiến sĩ huyết mạch hoặc thế lực khác của bọn họ.

Bàn Hoành Cơ nhún vai. Chiến sĩ gia tộc huyết mạch Tinh Linh quả thực đặc biệt kỳ quái, khiến người ta không biết bọn họ rốt cuộc suy nghĩ cái gì.

Vòng đấu loại thứ hai của cuộc tranh tài Tân Nhân Vương đã kết thúc. Vô số mọi người phát hiện, cuộc tranh tài Tân Nhân Vương lần này xuất hiện rất nhiều điểm sáng!

Mất đi cảnh tượng đối chiến kinh diễm sôi động giữa Càn Kình và Càn Chiến Huyền, rất nhiều cuộc chiến đấu trên lôi đài đều trở nên đặc sắc.

Toàn bộ chiến lực đến từ các đại thế gia huyết mạch bắt đầu bạo phát. Đặc biệt là ba gia tộc chiến sĩ huyết mạch Hoàng Kim Long ba đầu, rắn chín đầu cùng với Ngụy Long bạo phát, càng làm cho người phải khiếp sợ than thở. Ba gia tộc này đều dùng long huyết sao?

 Chương 1103: Cút Cho Ta

Mỗi người đều có sức sống mạnh mẽ để chiến sĩ gia tộc huyết mạch khác đều ghen tỵ tới đỏ mắt.

Phần Đồ Cuồng Ca của thế gia Phần Đồ cường thế quật khởi, lại một lần nữa khiến chiêu bài của thế gia Phần Đồ rơi vào trong tầm mắt của mọi người. Mọi người đều có thể cảm giác được, lúc này đây thế gia Phần Đồ sẽ đi sâu vào các vòng trong của cuộc tranh tài Tân Nhân Vương.

Lần này thế gia Phần Đồ không còn gặt hái nhờ lấy thân phận chiến sĩ bình thường khiêu chiến với chiến sĩ huyết mạch nữa.

Một thể hai thánh! Từng thánh với chiến lực cường đại Thực Thánh, nói cho mọi người biết, lúc này đây bọn họ xuất hiện với thân phận tiếp nhận khiêu chiến! Hoặc nói xuất hiện với thân phận nghiền ép chiến sĩ huyết mạch.

Nhìn chung trên cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, thực lực những người tham gia thi đấu từ các nơi biểu hiện ra, người có thể giao đấu với Phần Đồ Cuồng Ca không bại người, thật sự rất ít.

Theo Càn Kình cường thế bạo phát, mọi người không cần tiếp tục chờ đợi chiến sĩ các nơi, che giấu thực lực, đánh từng chút tiến về phía trước nữa.

Vì đáp lại Càn Kình, tất cả cường giả tham gia thi đấu của các đại gia tộc, từ lúc mới bắt đầu đã thả ra thực lực mạnh nhất. Bình thường ở trong các vòng đấu loại rất ít khi nhìn thấy cường giả nhập thánh. Nhưng hiện tại thoáng cái đã thấy rất nhiều người.

Không thiếu các trận chiến đấu bởi vì những người tuổi trẻ này cường thế bạo phát, biến thành một đòn kết thúc cuộc chiến đấu. Các sòng bạc lớn lần lượt điều chỉnh tỷ số bồi thường.

Cũng bởi vì Càn Kình, các sòng bạc lớn vẫn đặc biệt mở ra bàn đặt cược mới. Ai có thể đủ khả năng đỡ được một đòn của Càn Kình, ép Càn Kình dùng tới đòn thứ hai.

Bàn đặt cược như vậy, nhất thời khiến vô số chiến sĩ huyết mạch vô cùng bất mãn. Bọn họ đều biểu thị sự kháng nghị, nhưng tạm thời không cách nào thật sự hình thành uy hiếp đối với Càn Kình.

Hiện tại, Càn Kình ở trong cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, ngay từ đầu dường như đã trở thành Tân Nhân Vương, khí thế cường đại trực tiếp nghiền ép Tân Nhân Vương lần trước, sáng lập kỳ tích đặc biệt trong lịch sử Tân Nhân Vương!

Càn Kình và Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ còn có Lý Phách, ở trong tửu quán nhỏ ăn một bữa cơm rất tùy ý, phát hiện hai vị lão tiền bối này hoàn toàn không có ý muốn về nhà, nên dứt khoát trở lại tổng nghiệp đoàn chiến sĩ.

Ầm ầm!

Một tiếng nổ cực lớn, từ trong tổng nghiệp đoàn chiến sĩ chợt vang lên. Càn Kình tới gần cổng tổng nghiệp đoàn, chấn động, chân thoáng dừng lại trên không trung.

Nguyên tố ma pháp trong không khí hỗn loạn, khiến Bàn Hoành Cơ và Lý Phách nghi ngờ liếc mắt nhìn nhau.

Tại sao ở đây lại có bầu không khí như một chiến đấu giằng co vậy? Lấy địa vị này và thực lực của Càn Kình hiện tại, đầu ai bị rơi hỏng tới mức trực tiếp vọt tới tổng nghiệp đoàn chiến sĩ này, sào huyệt của Càn Kình để gây chuyện? Đây không phải là không có việc gì tìm đánh sao?

- Lão tử nói lại lần nữa xem! Không quan tâm các ngươi là huyết mạch Tinh Linh hay huyết mạch Tinh Linh Vương! Ngày hôm nay nếu ai muốn mang Bích Lạc đi, lão tử sẽ động thủ giết người!

Giọng nói rít gào tràn ngập khí phách của Đoạn Phong Bất Nhị từ trong đại điện truyền đến trong tai Càn Kình:

- Lần này đánh người, chính là cho các ngươi một bài học!

- Đoạn Phong Bất Nhị! Chuyện Hồng Vân gia chúng ta, ngươi bớt can thiệp vào! Bích Lạc là người của Hồng Vân gia ta, tất nhiên phải trở lại Hồng Vân gia ta!

Một giọng nói lanh lảnh vang lên, trong đó lộ rõ tuyệt không nhượng bộ chợt vang lên sau tiếng rít gào của Đoạn Phong Bất Nhị. Từng nguyên tố ma pháp khổng lồ bắt đầu điên cuồng khởi động.

Ma lực cường đại cấp Thực Thánh, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể khiến toàn bộ nghiệp đoàn chiến sĩ chấn động tới mức sụp đổ!

Ma pháp sư và chiến sĩ khác nhau. Ma pháp sư có thân thể đặc biệt yếu ớt, rất khó có thể đạt tới cái gọi là cảnh giới Chân Thánh. Nhưng ma pháp sư tiến vào Thực Thánh, thi triển ra uy năng ma pháp hủy diệt, đủ khiến cho chiến sĩ cấp Chân Thánh cũng phải kiêng kỵ.

- Gia chủ Hồng Vân, ngài vẫn trở về đi thôi. Nếu không ta rất khó xử.

Trong giọng nói của Lý Lôi Long có thêm vài phần trầm ổn, trong đó càng lộ rõ sự uy hiếp:

- Nếu như ngài cứng rắn muốn mang người đi, ta không biết gia tộc Hoàng Kim Long ba đầu sẽ làm gì, nhưng ít ra bản thân ta nhất định sẽ ra tay ngăn cản.

- Ngăn cản? Các ngươi dám ngăn cản gia tộc Hồng Vân ta? Đừng tưởng rằng chiến sĩ các ngươi ở trên lôi đài uy phong, thật sự cho rằng chiến trường này chính là của các ngươi! Không có ma pháp sư chúng ta ở phía sau phối hợp tác chiến hỗ trợ, các ngươi sớm đã bị Ma tộc giết sạch! Các ngươi có gia tộc nào chưa từng nhận sự hỗ trợ của gia tộc Hồng Vân ta? Ngày hôm nay nếu ai dám ngăn cản Hồng Vân Lâm Phong ta mang Bích Lạc đi, sau này ở trên chiến trường Nhân Ma, đừng trách gia tộc Hồng Vân ta cứu viện chậm trễ.

- Cứu viện chậm trễ sao? Ta không cần ngươi cứu viện, hiện tại cút cho ta.

Một khắc khi giọng nói của Càn Kình vừa vang lên, người đã xuất hiện ở phía sau Hồng Vân Lâm Phong. Bàn tay hắn mở ra trực tiếp chộp lấy gáy Hồng Vân Lăng Phong.

Hồng Vân Lâm Phong cảm nhận được nguy hiểm đồng thời da đầu cảm thấy căng lên tê dại. Nguyên tố ma pháp trực tiếp tạo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net