#1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

👋👋👋 Hiii truyện đầu tay của tui mong mọi người ủng hộ ná.

_______________________________

Winny Thanawin 19 tuổi

Con của một doanh nhân bất động sản lớn nhất nhì đất Thái. Do lúc 5 tuổi cậu bị tai nạn ảnh hưởng trực tiếp đến não nên đầu óc cậu chỉ như một đứa trẻ 5 tuổi

Satang Kittipop 22 tuổi
Cũng là con của một doanh nhân. Còn lập một công ty riêng tên là SW
_______________________________

"À anh à dù gì Winny cũng sắp làm người nhà với thằng Satang rồi anh có thể cho tôi gặp Winny chúc không" Người đàn ông trung niên đang ngồi đối mặt với người đàn ông khác lên tiếng, đó là ba của Satang

"À được chứ" người đàn ông đối diện trả lời nhanh chóng

"Winny à xuống đây ba biểu" Người đàn ông kia hét lớn

"Dạaa" Từ trên lầu một cậu trai ôm một con gấu bông chạy xuống, Winny cậu ấy đó

"Con chào chú ạ" Người con trai kia lễ phép cúi chào người đàn ông trung niên kia

"Ừ chào con, công nhận Winny đẹp trai quá" Người đàn ông trung niên luôn miệng khen Winny

"À mà Satang đâu nhỉ" Người đàn ông kia thắc mắc hỏi

"Chắc nó chưa tới"

Vừa dứt lời mọi người điều nghe một tiếng xe mô tô phát từ cổng, một chàng trai cao ráo bước vào. Đó là Satang

"Ba, bác" Satang cúi chào hai người rồi nhìn qua cậu, Winny có vẻ hơi sợ nên nép sát vào người ba

"Không dao đâu Winny, chồng tương lai của con đó" Ba nhẹ nhàng an ủi Winny

Winny lắt đầu liên tục "Winny không lấy anh ta đâu"

"Thôi nào Winny qua đây anh có kẹo" Satang lên tiếng dụ dỗ Winny qua chỗ mình

Winny nghe đến kẹo thì lon ton chạy lại Satang, *Thuận tay* Satang ôm lấy eo Winny

"À ba với bác con xin đưa Winny ra ngoài để làm quen nhé"

"Ừ đi đi con" Ba Winny lên tiếng trả lời còn ba Satang chỉ nhẹ gật đầu

Satang đưa Winny ra một góc rất khó phát hiện đè Winny vào tường

"Ưm anh làm gì Winny vậy" Winny dùng hai tay cố đảy ngực Satang ra, nhưng sức của cậu trai 19 tuổi với thanh niên 22 tuổi sao mà so được

"Winny ngoan nè chúng ta sao này sẽ là vợ chồng nên chúng ta chỉ làm chuyện vợ chồng sớm hơn thôi" Satang gục đầu vào cổ Winny hít lấy hương hoa hồng trong cổ Winny

Winny khó chịu mà òa khóc

"A thôi thôi anh xin lỗi Winny" Satang vội an ủi Winny

"Hức anh hức anh làm Winny sợ hức"

"Thôi Winny không khóc nữa anh cho Winny nè" Anh móc đâu ra cây súng:) "Ơi lộn" Satang móc túi bên này lấy ra cục kẹo mà anh chuẩn bị trước

"Đây Winny ăn không" Chưa để Satang nói xong Winny dựt luôn cây kẹo

"Au không cảm ơn à"

"Cảm ơn ná"

Ôi trời cái sự dễ thương này Satang sao chịu nổi

_______________________________

Đọc zui nha


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net