chap 1: tận cùng nỗi nhớ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Một số lưu ý: mình sẽ để tên pokemon là tiếng anh vì mình không biết tên nhật của các pokemon và sẽ có hình hỗ trợ cho bạn nào không biết. Mình sẽ không có cặp khác ngoài cặp đôi pokemon.

____

???: Satoshi cậu chính là "mục tiêu"của tớ/lần sau gặp lại tớ sẽ mạnh mẽ và quyến rũ hơn!

Mẹ:Satoshi dậy đi con.

Satoshi tỉnh dậy sau tiếng gọi của mẹ. Cậu tỉnh dậy và mơ màng chợt câu nói của một cô gái trong mơ khiến cậu tỉnh giấc hoàng toàn. 

Satoshi:Giờ cô ấy ra sao rồi nhỉ?

Satoshi nhìn ra cửa sổ và hướng về một chân trời xa xôi.

-Pikachu?

Tiếng gọi của Pikachu kéo cậu ra khỏi sự mơ tưởng của bản thân và rồi cậu đi làm vscn rồi xuống ăn sáng như bình thường.

Mẹ:Nè Satoshi con không định đi du hành nữa hay sao mà đóng đô ở nhà hoài vậy?

Satoshi:Con không có dự định gì cả.

Sau khi du hành ở Kalos thì Satoshi đã trở về và ở lại gần nửa năm.

Mẹ:Có vùng đất Alola đấy sao con không tới đó phiêu lưu và còn vài tháng nữa là chung kết champion sắp diễn ra rồi.

Satoshi:Mẹ cứ mặc con.

Satoshi nói bằng giọng buồn rầu thực ra thì cậu đang nhớ đến cô gái kia, người đã trao cho cậu một nụ hôn ở sân bay Miare. Người đã cùng cậu phiêu lưu ở vùng Kalos và là nữ hoàng của vùng Kalos.

Sau giấc mơ cậu cứ ngồi thẩn thờ nhìn về phía chân trời.

-Pikachu?

Satoshi:Tớ không sao đâu Pikachu.

Pikachu rất lo lắng cho cậu khi cứ thấy chủ mình ngẩn ngơ vì một điều gì đó.

*Trong khi đó tại một nơi nào đó*

Reng reng

???:Alo

Citron:Alo Serena phải không?

Serena:Citron hả?

Citron:Tớ đây, lâu rồi không gặp.

Eureka: Chị Serena.

Citron:Này Eureka.

Serena:chào em Eureka.

Citron:Serena bọn tớ định tới Kanto, cậu đi không?

Serena:Kanto?

Eureka:Chị sắp được gặp anh Satoshi đấy.

Lúc này Serena bất giác đỏ mặt.

Citron:Bọn tớ sẽ thăm cậu ấy luôn, cậu đi không?

Serena:Thật ra thì tớ.....

???:Cô Serena đã tới giờ trình diễn.

Serena:Xin lỗi tớ phải đi đây tớ sẽ nói sau.

Chưa kịp cúp máy thì Eureka hét lên.

Eureka:Nếu chị có đi thì 9 giờ sân bay Kalos.

Cạch

Cô cúp máy và nhìn về phía chân trời giống Satoshi và nhớ nhung.

Serena:Satoshi em nhớ anh


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net