Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Chou Tzuyu !

Nàng ngạc nhiên cực độ. Nhìn đôi mắt màu trà mở lớn hết cỡ ấy xem.

Qua đi cảm xúc ngạc nhiên, Sana chạy vụt ôm chầm lấy em, gạt hết những tò mò như vì sao em lại ở đây. Tzuyu có hơi mất đà, loạng choạng để đứng vững mà đỡ lấy nàng tình nhân của mình.

Vòng tay to lớn của Tzuyu chầm chậm siết lấy tấm lưng mảnh khảnh của nàng. Sana chỉ mặc độc tôn chiếc áo thun mỏng trên người, chắc vì mong em, có lẽ vì vội.

Gió Seoul nửa đêm lồng lộng lạnh buốt thân người. Mắt em cũng cay xè vì từng đợt gió phả vào khuôn mặt như tượng tạc ấy.

Vội cởi áo suit trắng khoác lên thân người em yêu, Tzuyu âu yếm vuốt ve gò má trắng hây mềm mại.

Sana áp tay mình lên tay em, hôn nhẹ vào lòng bàn tay người đối diện. Lần nữa nàng vùi mặt vào hõm cổ em tận hưởng mùi hương dịu dàng.

- Chị đã rất nhớ em.

Tzuyu yên lòng mãn nguyện.

- Em cũng nhớ Sana nhiều lắm.

Tim Sana như quả bom hẹn giờ, tích tắc nổ chậm nhưng cũng hối hả đập rộn.

Đã bảo rồi...

Em rất hiếm khi chủ động bày tỏ qua lời nói. Mà một lần chủ động là một lần khiến Sana lưu lạc đến chốn mê cung, chẳng thể thoát khỏi sự mê muội nơi em.

Chốc lát, em và nàng cùng đan chặt bàn tay tản bộ trên đường phố Seoul đã vơi đi phần nào sự nhộn nhịp.

- Seoul so với khi em đi vẫn vậy chứ ?

Sana thắc mắc.

- Không đâu, khác chứ, còn khác rất nhiều.

- Khác ở điểm nào ?

- Seoul trước đây đơn độc, hiện tại Seoul có chị.

Thật ra Seoul vẫn là Seoul xô bồ tấp nập. Nếu có khác chỉ là lòng người thay đổi. Là Chou Tzuyu có Minatozaki Sana. Sana hoàn toàn hiểu được hàm ý em gửi gắm qua câu nói.

Chụt~

Nàng kiễng chân hôn lên má em một cái. Hí hửng nép sát người mình vào thân người Tzuyu.

Em ấm lắm. Đúng như nàng từng nghĩ, Sana không lạnh vì khí trời Seoul, nàng lạnh vì không có hơi ấm của em.

Hồi lâu sau, cả hai quyết định vào một khu nhà khách sạn qua đêm cùng nhau. Sana chẳng còn tâm trí màng đến chuyện khác đâu, nàng muốn ở cùng em, ngay lúc này.

___

- Mina ở nhà giữ gìn sức khoẻ.

Tzuyu đặt điện thoại lên mặt bàn gỗ nâu sáng trong căn phòng khách sạn đắt đỏ trang hoàng đầy những thứ đồ lộng lẫy.

Cuộc gọi ban nãy là từ Lyon nước Pháp của vợ em - Myoui Mina. Mẫu thoại vẫn như vậy, dăm ba câu quan tâm nhắc nhở đến nhau. Sana cũng đã rất nhiều lần lẳng lặng bên cạnh em mà lắng nghe những câu nói lặp đi lặp lại giữa Tzuyu và Mina suốt gần một năm qua.

- Sao trầm ngâm vậy ?

Tzuyu đánh tiếng hỏi nàng.

- Không gì hết. Chị đang tự hỏi em và vợ mình tìm kiếm chủ đề mới mẻ hơn để nói sẽ chết hay sao.

- Em và cô ấy là vậy đó.

Quả thật đấy, cả em và Mina đều thuộc tuýp người không thích mở lời quá nhiều nếu chủ đề của cuộc hội thoại không quan trọng.

- Chán ngắt.

Sana bĩu môi.

Tzuyu vuốt ve cánh môi mềm hiện giờ không chút son phấn đỏ chói của Sana.

- Nhưng với chị lại khác, đúng chứ.

Đúng.

Với nàng, Tzuyu cười nhiều, cũng mở lời nhiều hơn.

Ngay từ đầu, giữa Sana và Tzuyu chẳng có lấy một sự giấu giếm về hôn nhân của mình. Em nói thẳng em đã có vợ, Sana cũng bảo nàng đã lập gia đình.

Mà điều ấy chẳng mảy may ảnh hưởng đến tình yêu của cả hai.

Bỗng chốc em nghĩ rằng em muốn cho nàng một danh phận rõ ràng về sau.

Nàng và em là người tình của nhau. Gọi như vậy, em không thích.

Nàng và em là người yêu của nhau. Phải như vậy mới thật sự tốt, vì Sana xứng đáng với những điều tốt đẹp.

- Em sẽ ly hôn đấy.

Sana lần nữa trợn tròn đôi con ngươi.

- Thôi nào, chuyện này sớm muộn gì cũng xảy ra, chị không cần trợn trừng mắt lên nhìn em như sóc nhỏ đang sợ hãi đâu.

- Sao đột ngột vậy em ?

Đột ngột gì nữa chứ. Em đã suy nghĩ rất lâu để đưa ra quyết định đấy.

Mina là một cô gái quá tốt, nàng ấy mẫu mực đảm đang, nàng ấy dịu dàng thục nữ, Mina là mẫu hình người vợ lý tưởng bao người mong muốn. Tzuyu thương Mina, nhưng nó giống như tình cảm của một người em yêu thương chị gái của mình.

Mina biết.

Mina tinh tế. Bởi chính nàng ấy cũng vậy thôi.

Tzuyu và Mina từng nói rõ với nhau, không ly hôn cũng được, có thể chăm sóc nhau cũng hay. Nhưng nếu một trong hai đã có ý trung nhân, cứ mạnh dạn ly hôn. Không sao cả.

Êm đềm và cũng rất dứt khoát. Vì Tzuyu và Mina là vậy. Họ không thích dây dưa với những thứ làm họ mệt nhoài đắn đo.

Sana nằm trong lòng nghe Tzuyu ôn tồn trầm giọng giải thích.

- Huống chi em đã có Sana, người làm em muốn can đảm yêu chị.

Em muốn bên Sana một cách đường hoàng.

Em ly hôn, thế mà tuyệt nhiên không đả động bắt ép nàng cũng phải như vậy.

Chả cần vội, em muốn tôn trọng ý kiến và quyết định của nàng.

Chẳng hiểu vì sao vào thời khắc đó, Sana chắc nịch một điều trong tâm trí rằng mãi đến sau này nàng cũng sẽ không gặp được ai khiến nàng luyến lưu như em đã từng.

Gặp được em là điều may mắn nhất tạo hoá ban cho nàng.

___


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net