Chap 7 : MV debut

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Và tên nhóm nhạc này là Uni5 ! Sơn nghe tên mà cứ thắc mắc:
- Tại sao lại đặt là Uni5 mà ko phải Uni2 nhỉ ? Có mỗi 2 thành viên thôi mà ?
* Cốc *
- Thằng não cá vàng ! Chị Nhi giải thích rồi mà !
- Là gì quên mất tiu òi...
- Là chơi chữ... bla bla* đoạn giải thích*
Sơn đơ mặt ra rồi nhìn Thành:
- Là sao ko hỉu ?
Aizzzz! Chậm tiêu ! Là chơi chữ thế này nhé !... bla bla* giải thích lần 2*
- Hiểu chưa !?
- Chưa !!!!! - Sơn cười đau khổ , lắc đầu
- Chẹp ! Kệ mày đấy !
- Ơ ... ơ ...
----------Lời kể của Thành Thỏ----------
Cái thằng ! Ko hiểu sao tôi lại lập nhóm với cái thằng não cá vàng chậm tiêu như vầy ! Chỉ tuần sau thôi là chúng tôi ra MV debut rồi. Tiết lộ nhé, tên nó là " Xin hãy rời xa" , vừa học vừa tập hát với nhảy , mệt chết được!

Rốt cục thì qua ngày quay MV , cuối cùng nó cũng hiểu ý nghĩa tên nhóm. May mắn thay, tôi ko phải mệt nhọc " dạy" cho nó nữa , phù ! Hên...

- Anh Thành !!!!!
Đấy ! Nó lại gọi, toàn gọi lúc tôi đang bận ... chơi game.
- Anh Thành nhìn đi ! MV được 2k like rồi này !
- Thì sao ?
- Anh ko mừng à ?
- Anh mày sẽ rất cảm kích khi mày ko làm phiền anh lúc anh chơi game nữa đấy ! Đó , mày lại làm anh thua rồi! Một chút nữa thôi là thắng! 70% anh thua là do mày gọi đấy !

- Chán anh quá...- Thằng Sơn chán nản ngồi xuống giường lướt Facebook . Vì chúng tôi là nhóm nhạc nên công ti đầu tư luôn một nhà riêng cho chúng tôi luôn .

Cộc cộc cộc

Tiếng gõ cửa đều 3 phát. Tôi ra mở cửa , đập vào mặt tôi là gương mặt trẻ con của thằng Nam. Whoo hoo !!! Cả nhóm đến thăm nhà của chúng tôi ! Huy lao vào nhanh như gió reo lên :
- Nhà cũng đẹp phết đó chứ ?
- Ừa, tuy hơi nhỏ nhưng 2 người sống là thoải mái đúng ko? - Phúc nhìn quanh nhà, phán xét.
Thằng nhóc Tùng trèo lên giường tôi nhảy như thằng tăng động . Đến giờ thằng Sơn mới định hình được :
- Mọi người đến chơi à ?
Sara , em gái tôi , trèo lên giường nhảy cùng nhóc Tùng cho " vui " . Ngọc chỉ im ắng ngồi lên ghế sofa nghịch cái gối. Tôi "cảnh cáo" :
- Giường anh mà gãy 2 đứa chi tiền đền anh đấy nhá !
Kim Anh đứng cạnh cửa sổ mở rèm, đóng lại , mở ra,...cứ thế "hành hạ" cái rèm. Linh Đan vào bếp , trách:
- Bát đũa để thế à !?!?!? Mốt cần người giúp việc ko tui tuyển cho ?
Đó, có khách đến chơi là loạn thế đấy! Sao tôi lại lập nhóm với những người này nhỉ ?
.
.
.
.
.
.
Nhưng...có họ cũng tốt , nhỉ ? Nhờ tính "vo viên" vậy nên họ mới làm bạn với tui~~~vậy nhưng nhiều lúc họ cũng nhạy cảm lắm nha~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net