Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong động huyệt bắt đầu phun dâʍ ŧᏂủy̠, tiểu bức như bắn nướ© ŧıểυ, dâʍ ŧᏂủy̠ mạnh mẽ phun ra như dòng nước.

"A a a!!!" Sướиɠ đến mức như đang bay lên, Du Tiểu Mân không phát hiện có một đôi tay không phải của cha đặt ở trên ngực cô, đang nhào nặn bộ ngực to lớn của mình.

Khi tiểu huyệt chuẩn bị phun xong thì côn ŧᏂịŧ lớn trong lỗ đột nhiên run lên, qυყ đầυ trong tử ©υиɠ cũng trướng lên.

Du Tiểu Mân chỉ cảm thấy có thứ gì đó nóng hổi phun vào thành tử ©υиɠ nhạy cảm của mình, bụng dưới căng đầy sinh ra cảm giác thỏa mãn vô cùng.

Thân thể vừa mới cao trào lại bắt đầu động tình.

*

"Bà xã, Tiểu Mân ngâm hơi lâu nên có chút mệt, anh đưa nó ra ngoài hóng gió."

Giống như một quý ông, Lâm Thắng Hoa đỡ Du Tiểu Mân đến trước mặt Du Nhiễm, lúc này Du Nhiễm vừa kết được bạn mới và đang trò chuyện rôm rả với nhau.

"Vậy sau? Tiểu Mân không có việc gì chứ? Con bé này thật đúng là!"

"Không sao ạ, con vẫn khỏe thưa mẹ." Du Tiểu Mân lắc đầu, mặc dù vừa rồi cô làʍ t̠ìиɦ rất vất vả nhưng cô đã nghỉ ngơi đủ, đã không còn cảm thấy mệt.

Nhưng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào tử ©υиɠ của cô lúc này không ngừng chảy ra làm cô ngứa ngáy chân, nhịn không được muốn xoa xoa.

"Vậy để mẹ đi cùng con, mẹ cũng không..."

"Không cần đâu, anh đỡ con bé trở về, em muốn ngâm mình thì cứ ngâm thêm một lát."

Lời nói của người đàn ông khiến Du Nhiễm do dự, người bạn mới hình như cảm thấy nói chuyện chưa bõ nên chen vào: "Đừng lo lắng, cha đứa bé cũng có trách nhiệm chăm sóc nó, giao cho cha nó là được."

"Cũng đúng," Du Nhiễm cúi đầu vuốt tóc rồi nói với hai cha con: "Vậy hai người về trước đi, em ngâm thêm một lát, lát nữa sẽ trở lại."

Lâm Thắng Hoa đồng ý, nhưng thay vì đưa Du Tiểu Mân trở lại phòng đã đặt trước, hắn lại tìm một phòng có thể ngắm cảnh.

Qua lớp kính từ sàn đến trần, họ có thể nhìn thấy suối nước nóng mà họ vừa ở, Lâm Thắng Hoa kéo Du Tiểu Mân đứng trước cửa sổ thủy tinh, kéo khăn tắm ra, cô gái ướt đẫm da thịt hồng hào, cả người trần như nhộng.

"Cha, cha làm gì vậy?"

Dù hỏi nhưng trong lòng cô đã đoán được cha muốn tiếp tục cùng cô tiếp xúc thân mật, cô gái nhỏ không chịu được co rút lại, dâʍ ŧᏂủy̠ trong tiểu huyệt lại bị đẩy ra.

Du Tiểu Mân vô thức ưỡn ngực lên, cặρ √υ" to hếch lên run rẩy dựng đứng, trên bộ ngực hồng hào có vài vết đỏ do bị nhào nặn khiến cặρ √υ" bự dâʍ đãиɠ càng thêm sặc sỡ.

"Làm gì sao? Tiểu Mân đoán xem cha muốn làm gì. . ."

Trọng tâm được đặt vào từ "làm", eo của Du Tiểu Mân mềm ra khi cô nghe thấy từ này, hai chân kẹp chặt lại để ngăn dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra ngoài.

Lúc này, người đàn ông tiến lên đặt tay lên cặρ √υ" bự, đẩy người trước mặt đến gần tấm kính, chỉ vào chỗ họ đã đến: "Tiểu Mân, nhìn chỗ đó."

Ở đó, một người đàn ông trung niên vùi mặt vào ngực của một cô gái trẻ, không thể nhìn rõ chi tiết nhưng điều này khơi dậy sự mờ ám vô tận.

"Ưʍ...cha...ngứa...a...Tiểu Mân cũng muốn được ăn vυ"..."

Nhìn cảnh tượng bên dưới, Du Tiểu Mân chỉ cảm thấy đầṳ ѵú vô cùng ngứa ngáy, cho dù Lâm Thắng Hoa có dùng tay nhào nặn thế nào thì cơn ngứa cũng không thể thuyên giảm dù chỉ một chút.

Trong đầu cô lặp đi lặp lại cảm giác ẩm ướt nóng bỏng khi cặρ √υ" bị nguwoif đàn ông ngậm vào miệng, cảm giác sướиɠ tê người khi cặρ √υ" được liếʍ láp.

"Tiểu tao hóa, đừng khẩn trương."

Lâm Thắng Hoa nhìn chằm chằm vào cô gái mềm mại đang bị hút trong suối nước nóng với đôi mắt rực lửa, một tay hắn ôm lấy bộ ngực nặng nề, cúi đầu và ăn bộ ngực của cô gái từ phía sau vào miệng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net