Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
ngoài thì gặp phải một người đàn ông ở ngay ngoài cổng.

Jungkook đã xem qua ảnh chụp, nhận ra người đến là em họ của Taehyung, Kim gia nhị thiếu, Kim Taehoon.

Kim Taehoon mặc một bộ tây trang trắng tuyết, đeo một chiếc kính râm to, đồng hồ trên cổ tay được đính một vòng tròn kim cương, rất lấp lánh.

Gã nghiêng người dựa vào chiếc xe thể thao cùng màu bên cạnh, bên cạnh có người cung kính che ô cho gã.

Kim Taehoon gẩy kính râm một cái, cúi đầu nhìn qua khe hở của kính râm, cười một cái thành tiếng.

"Không ngờ rằng mày cũng rất thức thời đấy, thật sự ngoan ngoãn đợi đến hôm nay mới quay về."

"Sao, tự biết bản thân cả người đều là xúi quẩy, ngại ra ngoài gây hại cho người khác rồi?"

Taehoon ngẩng đầu lên, dùng cằm đối diện với người khác, ngạo mạn đến cùng cực. (mặt vênh như đang đợi một bãi nước bọt từ trên trời rơi xuống :)) )

"Được rồi, ngày mai có nói như thế nào đi chăng nữa cũng là xung hỉ*, còn coi như có chút tác dụng, hôm nay ông cụ ngoại lệ cho phép mày về nhà, đi thôi."

*Xung hỉ: cưới vợ để giải trừ vận xui

Rõ ràng là cách đối đãi khinh miệt tột độ, lại bị gã nói thành như ban ân, tựa như còn muốn Taehyung phải mang ơn đội nghĩa vậy.

Chỉ có điều gã nói một cách kiêu ngạo như vậy, Taehyung đi ra từ nghĩa trang lại cũng không hề ngừng cước bộ, ngay cả liếc cũng không thèm liếc Taehoon một cái.

Hệt như là không hề cảm nhận được sự tồn tại của tên to xác sống sờ sờ ra như thế, Taehyung trực tiếp dẫn Jungkook lên xe.

Taehoon bị loại thái độ hoàn toàn không thèm đếm xỉa tới này làm cho kinh sợ, thậm chí còn không phát hỏa lên như thường ngày, gã một bộ không thể tin hỏi: "Thái độ này của mày là gì đấy, mày có còn muốn về Kim gia nữa không?"

Taehyung đã lên xe, trả lời Taehoon chính là Jimin đằng sau anh.

"Phó giám đốc Kim, vốn dĩ Kim tổng của chúng tôi cũng không có ý định quay về."

Jimin nói rất khách khí, nhưng cái cách so sánh xưng hô này lại đâm chọc vào lòng người khác đến lạ kỳ.

Taehoon nổi giận: "Mày là cái thá gì chứ? Cũng xứng nói chuyện với tao? Cút!"

Gã đang muốn đi đuổi theo Taehyung, lại nghe thấy Jimin nói: "Xem ra tinh thần của phó giám đốc Kim cũng không tồi."

Jimin cười đến là nhã nhặn ôn tồn: "Không giống với lần trước chúng ta gặp mặt, ngài bị cảnh sát giao thông ở Busan mời ở lại uống trà, sắc mặt lúc đó quả thật hơi xấu . . ."

Chuyện lần đó bị cảnh sát giao thông trong nội địa giữ lại, dẫn đến chân dung của Taehoon được hiển thị trên các màn hình cảnh báo ở các nơi trên đường phố trong suốt một tháng liền, dẫn tới cánh truyền thông náo nhiệt như đón giao thừa.

Cho tới bây giờ, chuyện này vẫn như cũ là cái chân đau của Kim Taehoon.

Gã vừa nghe câu này liền bạo phát rồi, trực tiếp bắt đầu dùng thứ ngôn ngữ hỗn tạp giữa tiếng Hàn và tiếng Anh chửi mắng Jimin.

Nhưng xe của Taehyung đã lái đi rồi.

Taehyung nói không có ý định về Kim gia, liền thật sự không về, ô tô chở hai người, trực tiếp lái đến nơi tổ chức đám cưới.

Mưa vẫn rơi không ngừng, mây đen phủ kín khắp bầu trời, nặng nề đè xuống, như vẻ đã đè tới những tòa nhà cao tầng.

Cả thành phố đều chìm trong sắc mây u ám, khiến người ta ngay cả thở cũng thấy khó khăn.

Taehyung vẫn không mở miệng, giữ trầm mặc nhìn về phía trước, thoạt nhìn tâm trạng không phải tốt lắm.

Nhưng Jungkook có thể cảm nhận được đó không phải là bởi vì chuyện gặp phải Taehoon.

Mà là bởi vì ba mẹ của anh.

Từ lúc chụp ảnh ở trên đảo hôm qua, Jungkook đã phát giác ra được tình cảm của Taehyung với ba mẹ rất tốt.

Một thành phố to lớn như vậy, điều duy nhất khiến Taehyung bận tâm, dường như cũng chỉ có ba mẹ của anh.

Ngày mưa sẽ cực kỳ tắc đường, ô tô lái suốt hơn một giờ, bọn họ mới đến nơi ngày mai tổ chức hôn lễ.

Không giống như khách sạn xa hoa tựa lâu đài khi tổ chức tiệc đính hôn, nơi tổ chức hôn lễ là một lễ đường không tính là quá to, thậm chí nơi này nhìn có vẻ có niên đại khá lớn, trang trí ở bên ngoài và bên trong đều rất xưa cũ.

Có điều ở đây ấm áp hơn so với lúc đính hôn nhiều lắm, mỗi một đồ trang trí ở trong đó, cũng gần như toàn bộ đều là hai người đích thân lựa chọn.

Jungkook sóng vai cùng Taehyung đi vào, trong lễ đường cũng có không ít người đang bận rộn. Vì hôn lễ ngày mai, ở đây đã trang trí mới lại hoàn toàn, bục phát biểu về cơ bản cũng đã thành hình, chỉ còn thiếu mỗi hoa tươi sáng mai cắt ở vườn rồi trực tiếp đưa tới.

Mỗi một chi tiết ở đây, Jungkook đều đã nhìn thấy trong sơ đồ khái niệm, nhưng cảm giác khi cậu thật sự nhìn thấy ở bên ngoài cũng không giống lắm, vẫn mới mẻ lạ lẫm như trước.

Cậu đang quan sát tứ phía thì trước mặt liền có một người trẻ tuổi đi tới.

Chàng thanh niên này chừng hai mươi tuổi, vóc người cao gầy, khuôn mặt anh tuấn, mặt mày rạng rỡ. Jungkook nhìn nhiều hơn hai cái mới nhận ra người nọ.

Vị này hình như là một người em họ khác của Taehyung, Kim gia tam thiếu, Kim Taesun.

Quả nhiên, chàng thanh niên vừa tới liền mở miệng: "Anh cả."

Khác với Taehoon, Kim tam thiếu tao nhã lễ độ, gọi một tiếng anh cả xong, còn mỉm cười chào hỏi với Jungkook: "Anh dâu."

Jungkook bị một tiếng "Anh dâu" này làm cho sửng sốt một chút.

Taehyung liếc Taesun một cái, anh ta đối với sự lãnh đạm của người đàn ông cũng không có phản ứng gì, vẫn cười nói như trước: "Em là tới tặng hai vị tân nhân món quà."

Taesun vẫy vẫy tay với người đằng sau anh ta, liền có người bưng hai hộp quà đi tới.

Taesun lấy một hộp quà trong đó, vừa tháo ra vừa nói: "Có phải anh hai tới tìm anh rồi không?"

Anh ta lắc đầu: "Anh ấy vẫn là cái loại tính tình ấy, không nhớ được lâu."

"Lúc em tới đây, vốn dĩ chị cũng muốn theo tới, bị cô ba ngăn cản lại rồi." Taesun nói: "May là chị ấy không tới đây, nếu không nhìn thấy lễ đường này, sợ rằng lại muốn nhảy ra bệnh vặt."

Anh ta cười cười: "Lần trước chị ấy tới tham gia tiệc đính hôn của anh cả, còn nói khách sạn lần đó quá kém."

Jungkook phản ứng lại.

Người chị mà Taesun nói đến, có lẽ là cô gái mặc váy đỏ chỉ nói tiếng Anh mà cậu gặp ở tiệc đính hôn.

Taesun nói: "Có điều em cũng không ngờ rằng anh cả sẽ chọn chỗ này, vốn dĩ trong nhà đều định sắp xếp một triển lãm ở khu hội nghị cao cấp cho anh cả."

"Nhưng đây là hôn lễ của anh cả, đương nhiên còn cần xem sắp xếp của chính anh cả."

Taesun nói xong, liền đem hộp quà đã gỡ ra đưa tới: "Đây là quà tặng cho anh cả."

Đó là một chiếc đồng hồ cơ Cartier màu xanh băng, tuy rằng Jungkook không rõ lắm về giá tiền, nhưng nhìn nhãn hiệu và hào quang lộng lẫy xung quanh mặt đồng hồ, cũng có thể đoán được chiếc đồng hồ đeo tay này có giá trị xa xỉ. Mà món quà Taesun tặng, Taehyung cũng quả thực nhận lấy.

Thoạt nhìn, quan hệ giữa Taehyung và Kim tam thiếu coi như không tệ.

"Đây là quà tặng anh dâu."

Cậu cũng có? Jungkook giật mình.

Taesun nói: "Em nghe nói bình thường anh dâu thích thư pháp, liền tặng một chiếc bút máy, hy vọng anh sẽ thích."

Jungkook có hơi ngạc nhiên.

Cậu không ngờ tới đối phương còn sẽ biết chuyện mình luyện chữ.

Mà chờ đến khi cậu nhìn thấy rõ hình dáng của quà tặng thì lại càng kinh ngạc hơn.

Chỉ thấy trong hộp quà có một cây bút máy lẳng lặng nằm im, màu vàng kim trên thân bút tinh xảo lại tuyệt đẹp, đường nét hoàn hảo.

Vậy mà lại là MONTBLANC Montblanc 149 Taipan*.

Cây bút này giá gốc khoảng trên dưới 10 triệu, nhưng bởi vì đây là phiên bản kỷ niệm, chỉ phát hành 75 chiếc, đã không còn xuất bản nữa từ lâu, hiện tại đã là một chiếc khó có được, thật sự cực kỳ quý báu.

Nhưng điều khiến cho Jungkook để ý không phải là giá cả của cây bút này, mà là MONTBLANC Montblanc 149 Taipan thực sự đã quá nổi danh trong giới rồi, quanh năm chiếm ba vị trí đầu trong chủ đề "Cây bút tình yêu trong mơ được khao khát nhất" trên các diễn đàn lớn.

Jungkook viết cả bút lông và bút máy, đương nhiên đã nghe qua danh hiệu của nó.

Cây bút này đối với cậu mà nói, hoàn toàn không giống như là món quà tùy tiện tặng tới, ngược lại càng giống như là dựa theo sở thích của cậu mà chọn.

Jungkook không biết có nên nhận món quà quý giá như vậy hay không, cuối cùng vẫn là người của Taehyung nhận hộp quà về.

Jungkook nói: "Cảm ơn."

Taesun cười cười: "Anh dâu thích là tốt rồi."

Anh ta giống Taehyung tới ba phần, tướng mạo cũng là loại anh tuấn vô cùng có tính xâm lược này, chỉ có điều anh ta vẫn luôn cười, thoạt nhìn có vẻ dễ tiếp cận hơn nhiều.

"Tân hôn vui vẻ."

Jungkook cảm thấy có chút kỳ diệu.

Từ lông mày, thật ra cậu có thể nhìn ra chỗ tương đồng của ba người anh em họ của Kim gia này, nhưng sự khác biệt về tính cách của ba người họ, thật sự là quá lớn rồi.

Taesun không nán lại lâu, tặng quà xong rồi liền rời đi.

Jungkook và Taehyung tiếp tục kiểm tra lễ đường, các quy trình của hôn lễ trước đó bọn họ đã diễn luyện qua ở Seoul, hiện tại chỉ cần xem xét chỗ tổ chức này.

Hai người còn đi gặp người quản lý của lễ đường, là một đôi vợ chồng già. Ngày thường cặp vợ chồng này sống ở ngay trong lễ đường, lần này tổ chức hôn lễ, bọn họ còn sẽ làm người chứng hôn cho hai người. Ông lão mặc một bộ tây trang, khuôn mặt nghiêm túc, mái tóc bạch kim được chải tỉ mỉ.

Ông trao đổi chuyện làm chứng hôn ngày mai với Taehyung, Jungkook liền thuận theo vậy mà đi cùng bà lão, đi dạo trong lễ đường.

Bà lão ôn hòa hơn ông lão rất nhiều, vết chân chim nơi khóe mắt lúc nào cũng mang theo ý cười. Có điều bà lão không nói được, chỉ có thể dùng thủ ngữ, được một cô gái đi bên cạnh phiên dịch.

Bà lão dùng thủ ngữ giới thiệu sơ lược một chút về lịch sử lễ đường, Jungkook nghe cô gái phiên dịch, hỏi: "Nơi này là lễ đường của tôn giáo nào ạ?"

Cậu muốn tìm hiểu một chút, miễn cho phạm phải cấm kỵ gì đó.

Bà lão ra hiệu, cô gái nói: "Ban đầu ở đây là lễ đường của đạo Thiên Chúa, sau lại trở thành lễ đường của đạo Cơ Đốc, sau này lại còn làm lễ đường của dân bản địa, cho tới bây giờ, đã không còn là lễ đường của giáo cụ thể nào, chỉ là một lễ đường bình thường mà thôi."

Bà lão ra hiệu rất nhiều, im lặng, ôn nhu nói: "Kỳ thực thuộc về giáo phái nào, cũng không quan trọng."

"Có người tin thần thật, có người tin tượng đất, có người tin bản thân."

Bà đè lồng ngực của mình.

"Tín ngưỡng vĩnh viễn ở trong lòng của mỗi người."

Cảm xúc Jungkook khẽ động.

Sắc trời đã tối xuống, bên ngoài là tiếng gió xen lẫn với tiếng mưa rơi, mà trong lễ đường cổ kính này, giọng nói lanh lợi và dịu dàng của cô gái, đang giảng đạo lý một cách sâu sắc và chất phác.

Tứ phía đều tràn ngập sự yên lòng cát tường và vui vẻ.

Bọn họ tiếp tục đi về phía trước, còn nhìn thấy một bức ảnh treo trên bức tường.

Đó là một bức ảnh đen trắng cũ, chụp lại chính là cảnh trong lễ đường. Trên lễ đài, vợ chồng già khi còn trẻ đang làm chứng hôn cho một đôi tân hôn.

Jungkook còn thấy được chữ ký ở góc dưới bên phải của bức ảnh.

Không rõ năm tháng, đám cưới của cặp đôi Kim-Song.

Này vậy mà lại là ảnh chụp hôn lễ của ba mẹ Taehyung.

Jungkook đang ngạc nhiên thì bên cạnh đã xuất hiện một dáng hình cao to quen thuộc.

Là Taehyung đã trò chuyện với ông lão xong.

"Đây là nơi ba mẹ tôi kết hôn." Taehyung nói.

Tâm trạng của anh hôm nay không tính là quá tốt, không nói chuyện nhiều lắm, nhưng khi nói chuyện với Jungkook, giọng điệu vẫn trầm thấp chầm chậm như cũ.

"Lúc đó Kim gia không đồng ý hôn sự của bọn họ, bọn họ cũng không có tiền tới nơi xa xỉ để tổ chức hôn lễ, liền tới nơi này kết hôn."

Jungkook ngẩn người.

Cậu nhớ tới lúc Kim tam thiếu tặng quà đã nói, Kim gia định tổ chức hôn lễ ở một hội trường cao cấp cho Taehyung, Taehyung lại chỉ khăng khăng lựa chọn nơi này.

Cậu thậm chí hơi hoảng hốt, có một loại ảo giác.

Thật giống như Taehyung quyết định kết hôn ở đây, cũng không phải là bởi vì Kim gia. . .

Mà là vì tới nơi ba mẹ tổ chức hôn lễ này.

——

Nhìn lễ đường kết hôn xong, trời cũng đã tối đen xuống. Bởi vì trời mưa, hai người cũng không đi xem cảnh đêm nữa, mà là đi vòng trở về khách sạn.

Dù sao ngày mai phải bận rộn cả ngày, ngày hôm nay cũng nên nghỉ ngơi sớm một chút.

Nơi bọn họ tới là một chuỗi khách sạn quốc tế. Ở đây cũng là khách sạn có cổ phần của tập đoàn Sanghai, hai người đi vào, lập tức được viên khách sạn tiếp đãi tương đối nhiệt tình.

Vốn dĩ hai người muốn trực tiếp lên lầu, có điều Taehyung nhận được một cuộc điện thoại, là chuyện công việc, anh liền tạm thời tìm một phòng nghỉ để nói chuyện.

Jungkook đợi anh ở một phòng nghỉ khác.

Ngoài có trà nóng mà bồi bàn đưa tới ra, nhân viên lập kế hoạch của công ty tổ chức đám cưới cũng có mặt ở đây. Trong đó có một người phụ nữ trung niên chính là người phụ trách vẫn luôn liên hệ các loại sự vụ với Jungkook, bà lại xác nhận lại hành trình tới lễ đường chiều nay với Jungkook.

Bồi bàn vừa lúc tới đây đưa thẻ mở cửa phòng, Jungkook thấy hai thẻ mở cửa phòng khác nhau, có chút bất ngờ: "Chúng tôi là hai phòng khác nhau?"

Bồi bàn gật đầu, người phụ nữ trung niên cũng nói: "Đúng vậy, đêm nay hai vị chắc là chia phòng ngủ."

Bồi bàn rời đi, Jungkook không rõ nguyên nhân lắm, hỏi: "Là vì có quy tắc tận lực tránh gặp nhau trước khi kết hôn sao?"

Người phụ nữ nở nụ cười, nói: "Không phải, Kim tổng đã nói từ trước với chúng tôi rồi, toàn bộ hôn lễ đều không có gì quy củ và chú ý nào cả."

Jungkook nghi hoặc: "Vậy là. . . ?"

Người phụ nữ nói: "Đây là dựa vào gợi ý của kinh nghiệm của người đi trước. Thường thì, chúng tôi đều không kiến nghị cặp tân nhân trước khi kết hôn ngủ chung một phòng, sợ vợ chồng son tình cảm tốt, không nhịn được, ngày hôm sau không dậy nổi, làm trễ nãi thời gian tổ chức hôn lễ."

Jungkook sửng sốt: ". . . ? !"

Cậu nghe hiểu, lại bắt đầu nghi ngờ chính mình nghe lầm rồi.

Mà lời tiếp theo của người phụ nữ lại càng khiến cho cậu kinh ngạc hơn——

"Vậy nên vừa sáng Kim tổng đã đặt hai phòng cho đêm nay."

Jungkook hoàn toàn kinh ngạc đến phát ngốc rồi.

. . . Chẳng lẽ Taehyung thật là nghĩ như vậy? !

Jungkook đợi chưa được bao lâu thì Taehyung đã gọi điện thoại xong quay lại rồi.

Hai người cùng nhau lên tầng.

Hai phòng được đặt trước là cùng một tầng với nhau, khi đi ra khỏi thang máy, Jungkook đưa một trong hai cái thẻ phòng cho Taehyung, nhưng Taehyung lại không nhận, trái lại cầm lấy đầu ngón tay của cậu.

Jeju nhiet độ lúc này vẫn là hơn hai mươi, thời tiết rất ấm áp. Tình trạng thể hàn của Jungkook đã chuyển biến tốt hơn chút so với cái lạnh cóng ở phía Bắc, đầu ngón tay cũng không còn lạnh như băng giống như trước nữa.

Sau khi xác nhận nhiệt độ cơ thể của Jungkook cũng coi như tạm ổn, Taehyung mới nhận lấy thẻ phòng, nói: "Về phòng nhớ thoa son dưỡng trước, đêm nay nghỉ ngơi sớm một chút."

"Vâng" Jungkook gật đầu, do dự một chút, vẫn là hỏi ra bên ngoài: "Đêm nay phải tách nhau ra sao ạ?"

Lý do mà người phụ nữ lập kế hoạch đám cưới kia nói ra, đến bây giờ cậu vẫn không nhịn được mà suy nghĩ.

"Ừ." Taehyung nói: "Đêm nay tôi còn có cuộc họp."

Jungkook thở phào nhẹ nhõm, thì ra là vì chuyện công việc.

Cậu nói: "Vất vả rồi, anh cũng nghỉ ngơi sớm chút nha."

Taehyung đưa cậu đến cửa phòng: "Ngủ ngon, mơ đẹp."

Chờ Jungkook ngoan ngoãn phản hồi lại một tiếng "Ngủ ngon", người đàn ông mới giúp cậu đóng kỹ cửa, đi về hướng một căn phòng khác.

Khách sạn này không phải là không có phòng hai giường đơn, nhưng Taehyung lại chọn hai căn phòng hoàn toàn tách biệt.

Cách đó không xa truyền đến mở cửa thang máy, Jimin bước nhanh đi tới, thấp giọng báo cáo.

"Kim tổng, đã chuẩn bị xong rồi."

Taehyung gật đầu, mở cửa đi vào phòng.

Sáng sớm ngày hôm sau, Jungkook thức dậy từ rất sớm.

Khí hậu ấm áp, trong phòng vẫn còn mở gió ấm, đây vốn dĩ phải là điều kiện ngủ rất hợp với Jungkook, cậu lại không ngờ rằng, vậy mà bản thân lại xuất hiện chứng lạ giường lần nữa.

Cả một đêm này, cậu đều ngủ không ngon chút nào.

Rõ ràng loại tình huống không thích hợp này đã rất lâu không xuất hiện rồi, hơn nữa khách sạn này còn là một chuỗi khách sạn quốc tế trực thuộc tập đoàn Sanghai, ngay cả loại giường cũng giống hệt với của khách sạn mà cậu ngủ vào ngày tới đảo, theo lý thuyết đáng ra sẽ không xuất hiện loại tình huống này.

Nhưng Jungkook còn thật sự là trằn trọc suốt một đêm.

Ánh sáng nơi chân trời xa xăm buổi sáng sớm vừa mới lờ mờ, cậu đã tỉnh lại rồi.

May là mấy ngày hôm nay đã nghỉ ngơi khá ổn rồi, ảnh hưởng của một đêm ngủ không ngon đối với Jungkook mà nói cũng không quá nghiêm trọng, lúc xuất phát tới lễ đường, trạng thái của cậu cũng không coi như là quá kém.

Không giống với ngày hôm qua mưa không ngớt, thời tiết ngày hôm nay đã hoàn toàn là trời quang mây tạnh.

Bầu trời trong vắt xanh vời vợi, ánh mặt trời sáng rực cũng khiến cho lòng người vui sướng lạ thường.

Bởi vì thời tiết rất đẹp, hôn lễ liền dựa theo kế hoạch ban đầu mà tổ chức trên thảm cỏ trước lễ đường, đợi đến khi tiệc rượu bắt đầu lại vào sảnh tiệc cưới ở trong lễ đường. Thảm cỏ rộng lớn đã được cơn mưa ngày hôm qua gột rửa, càng phát ra vẻ xanh biếc ướt át, tràn trề sức sống.

Tham gia hôn lễ ở đây, cũng vô hình chung khiến trong lòng người ta thư thái sung sướng lạ thường.

Đúng mười giờ, hai vị tân nhân mặc bộ vest đến tới thảm cỏ, tiếp đãi khách khứa. Tại đây đa số khách khứa đều là khách của Taehyung, có điều số lượng bạn tốt của Jungkook cũng không ít, so với khi đính hôn thì đã náo nhiệt hơn rất nhiều rồi.

Bởi vì đều là người quen, không khí ở đây cũng rất hài hòa, không ít bạn bè còn cười đùa trêu chọc: "Vẫn luôn cảm thấy Jungkook chuyên tâm học hành, không có tâm tình yêu đương, không ngờ rằng sẽ kết hôn sớm như vậy."

"Đúng vậy, khi trước mọi người tám chuyện xem bạn học nào sẽ là người kết hôn sớm nhất, ai cũng không nghĩ tới Jungkook sẽ là người đầu tiên."

Còn có người giả vờ bóp cổ tay, vỗ vào đùi một cái cảm thán: "Haizz, thực sự là trai đẹp kết hôn sớm, thiếu nữ thất tình ngả rạp đầy đường!"

Jungkook bất đắc dĩ lắc đầu, cười cười nghe bọn họ bốc phét thổi phồng.

Đến chính cậu cũng không phát hiện ra, đối với những từ "kết hôn sớm này", cậu đã không còn phảm cảm như khi mới bắt đầu ký hiệp nghị nữa rồi.

Cùng một chỗ với bạn bè thân quen, luôn có thể khiến cho người ta vô thức thả lỏng, thoải mái hơn rất nhiều, huống hồ ngày hôm nay cũng không có Hong gia quấy rối, tâm trạng Jungkook cũng đã thư thái hơn rất nhiều.

Gần như những người tới hiện trường tổ chức hôn lễ này đều là bạn tốt người quen ở bên lục địa của hai người, tuy rằng vòng tròn giao thiệp của Taehyung và Jungkook không giống nhau, nhưng bởi vì khách mời của Taehyung cũng có không ít người đều là sinh viên tốt nghiệp của đại học Seoul mà ra, hai bên bắt đầu giao lưu với nhau cũng rất hòa hợp, không có khoảng cách quá lớn.

Chỉ là khách khứa là người bản địa tới tham gia cũng không có mấy, chỉ có vài vị ít ỏi là bạn của Taehyung mời tới. Cánh truyền thông không hề được tiến vào lễ đường, có mấy phóng viên của những tờ báo nhỏ lẻ cố gắng vào được bên trong, cũng đều được tặng một bao lì xì, khách khí mời đi.

Kỳ lạ nhất chính là, người của Kim gia cũng không xuất hiện ở nơi này, ngay cả Kim tam thiếu hôm qua tặng quà cưới cũng không tới.

Jungu phát hiện điểm này, không khỏi có chút bất ngờ.

Trước đây lúc ký hiệp nghị, hai bên đã nói mục đích chủ yếu chính là diễn cho người của Kim gia xem, nhưng tại một bước hôn lễ chính thức nhất này, người Kim gia lại không tới góp mặt.

Hơn nữa bất kể là thông tin mẹ kế cung cấp, hay là những sắp xếp từ trước được ưu tiên cho các quy trình hôn lễ này, đều có tin người của Kim gia sẽ tới tham gia hôn lễ. Jungkook thắc mắc chuyện này, liền muốn tìm người hỏi một chút.

Vốn là cậu muốn đi tìm Taehyung, nhưng nhớ tới ngày hôm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net