Chương 31~41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 31

( Cho dù là ai cũng thèm nhỏ dãi bảo bối của hắn )

Nicolas lập tức gọi cho vài số liên lạc, vận dụng quan hệ để biết rõ bảo bối của hắn đi đâu , với ai . Sau đó liền hùng hùng hổ hổ muốn đi tới nhà Khắc Lạp Tư đem bảo bối của hắn trở về. Hắn mới vừa lên xe, quang não liền vang lên, người gọi tới là Antonio. Antonio gọi đến để nói về chuyện đầu tư kia, sau khi thấy Nicolas nhận cuộc gọi liền phun ra một tràng dài: "Ngươi đến cùng có tham gia hay không a, ta chính là xem ở ngươi và ta cùng một mẹ mới miễn cưỡng kéo ngươi nhập bọn , người có tiền lời cũng không kiếm quả thực là..."

Nicolas tức giận đánh gãy lời hắn: "Bây giờ ta không rảnh."

"Làm sao vậy?" Antonio vừa nghe giọng điệu này của hắn liền biết chắc là hắn quên uống thuốc đi: "Bảo bảo của ngươi lại như thế nào?"

Nicolas dừng một chút, vẫn là nói thật.

Vì vậy Antonio không nhịn được hỏi: "Tiểu hài tử đi đến nhà bạn chơi không phải là chuyện rất bình thường sao, có cái gì mà tức giận? Ngươi hồi tưởng lại khi ngươi còn bé xem, không phải cũng bởi vì các loại nguyên nhân mà cả đêm không về sao, hơn nữa số lần nhiều đến đếm đều đếm không hết?"

Điện hạ đại nhân lập tức biểu thị: "Bảo Bảo và ta khác nhau!!"

Dù sao tại trong mắt điện hạ đại nhân, khắp toàn thân tiểu của hồ ly chỗ nào cũng tốt, dù là ai cũng đều thèm nhỏ dãi bảo bối của hắn, nên có người muốn đánh chủ ý tới tiểu hồ ly là việc bình thường .

Đúng là tiểu hồ ly rất được người yêu thích, nhưng cũng không có ai yêu thích sâu đậm như Nicolas. Người khác có thể chỉ là yêu thích bề ngoài của cậu, nhưng Nicolas là đem từ đầu đến chân của cậu đều tan vào trong máu thịt, tách cũng tách không ra.

"Làm sao lại không giống nhau?" Antonio cảm thấy rất khó hiểu đối với việc Nicolas chuyện bé xé ra to, "Hắn cũng không đi tới chỗ không tốt cho hài tử, chỉ là nhà của bạn cùng lớp mà thôi, nhưng ngươi lại hưng sư động chúng xông tới như vậy, thật sự là..." Antonio lắc đầu một cái: "-- Bất quá cũng không quan trọng, nếu như ngươi muốn bị hài tử chán ghét, liền cứ đi đi."

Nicolas không khỏi sững sờ. Câu nói cuối cùng hoàn toàn là đâm thẳng vào điểm yếu của hắn, vừa nghĩ tới việc bị tiểu hồ ly chán ghét , cả người liền phiền muộn.

Cảm thấy hắn do dự, Antonio tiếp tục nói: "Ta cảm thấy ngươi nên cho hài tử được tự do nhất định, tận lực làm một gia trưởng khoan dung không bị chán ghét cùng bài xích. Cổ địa cầu có cái từ gọi là sự bất quá tam (*), bây giờ bất quá là lần đầu hài tử không trở về nhà, nếu như liên tiếp mấy ngày còn như vậy , lúc đó xông tới đem người mang về nhà cũng không muộn."

(*) Sự bất quá tam : nghĩa là việc gì đã đến lần thứ ba thì rất khó tha thứ.

Tuy rằng trên mặt mây đen nhiều như sắp mưa tới nơi, cuối cùng Nicolas vẫn nghe theo Antonio nói không đi, yên lặng xuống xe trở lại vương phủ, ngồi ở bàn ăn trống rỗng ngẩn người.

Mỗi phút mỗi giây đều cảm thấy khó vượt qua, thậm chí có thể lý giải cái gọi là tâm oán phụ khuê phòng , quả thực vắng ngắt thê thê thảm thảm.

Lần này đi chơi cũng không chỉ có ba người Kells , Khắc Lạp Tư và tiểu hồ ly, còn có ba hài tử khác, bối cảnh gia đình cũng rất cao, hơn nữa lúc Khắc Lạp Tư còn chưa nhường vị trí lão đại cho Thẩm Đồng, ba người bọn họ chính là tiểu tuỳ tùng trung thành của Khắc Lạp Tư.

Ngoại trừ tiểu hồ ly ra , gia trưởng của năm đứa nhỏ này đều biết nhau, đối với việc bọn hắn có thể chơi cùng nhau vui như mở cờ, rất dễ dàng liền đáp ứng thỉnh cầu đêm nay không trở về nhà của hài tử, chỉ có quang não của tiểu hồ ly luôn vang lên.

【Bảo Bảo đang làm cái gì? 】

【 Đừng chơi quá muộn a, nhất định phải đi ngủ đúng giờ. 】

【 Bảo Bảo ăn cơm tối chưa? 】

...

Tiểu hồ ly nhìn tin được gửi tới liên tục không ngừng, cuối cùng cũng nhắn lại cho Nicolas một tin: 【... Ăn rồi. 】

【 Ăn cái gì? 】 điện hạ đại nhân hồi đáp trong một giây, làm cho tiểu hồ ly hoài nghi hắn có phải vẫn luôn canh giữ bên cạnh quang não hay không

【 Ăn thật nhiều thịt 】 là một động vật ăn thịt, tiểu hồ ly tự nhiên cảm thấy thịt đồ ăn tốt nhất 【 Ăn thật ngon. 】 điện hạ đại nhân cuối cùng cũng coi như yên tĩnh trong phút chóc, đợi đến 10 giờ tối, quang não lại vang lên.

【 Đã mười giờ, Bảo Bảo đã ngủ chưa? 】

【 Giờ này nên đi ngủ, ngủ đúng giờ mới tốt cho thân thể. 】

...

Mắt nhìn đối phương lại bắt đầu có xu thế cuồn cuộn không ngừng, vì vậy tiểu hồ ly đem âm thanh quang não đóng lại, coi như không thấy. Cái toàn tức võng du mới khai phá này chơi vô cùng vui, không cần mang mũ bảo hiểm hoặc kính mắt vẫn có thể cảm giác thân lâm kỳ cảnh (*),Thẩm Đồng vốn yêu thích võng du nên rất nhanh liền yêu thích trò chơi này, ngắn ngủi hai giờ liền thăng lên cấp mười, làm cho Khắc Lạp Tư trông mà thèm, la hét muốn cùng hắn hỗn.

(*) Thân lâm kỳ cảnh : Dấn mình đến chỗ đó

Ngay vào lúc này, quang não của Khắc Lạp Tư cũng vang lên.

Khắc Lạp Tư có chút hoang mang nhận cuộc gọi, âm thanh lạnh lẽo của Nicolas rất nhanh truyền đến: "Bảo Bảo có ở bên cạnh ngươi hay không? Đưa cho hắn nghe."

Thẩm tiểu thiểu gia quả thực muốn điên, cuối cùng vẫn là nhận lấy: "Uy?"

"Bảo Bảo?"

"Ừm."

"Vẫn chưa ngủ sao?"

"Chuẩn bị ngủ."

"Ngươi là một mình ngủ một gian sao?"

"Ừm."

"Nhiệt độ buổi tối tương đối lạnh, nhớ đừng đá chăn."

"Ừm."

"Trước khi ngủ nhớ đóng kỹ cửa sổ."

"Ừm."

"Đừng kê gối quá cao, dễ bị sái cổ."

"..."

"Bảo Bảo..."

Có lẽ là do sóng, tiểu hồ ly cảm thấy được một tiếng Bảo Bảo này của Nicolas có chút khàn khàn, giống như mang theo một tia quyến luyến cùng tưởng niệm, lại như thở dài bất đắc dĩ, giống như có nhiều chuyện muốn nói, nhưng cậu đợi một hồi, chỉ nghe được hắn nhẹ nhàng nói một câu: "Bảo Bảo ngủ ngon."

"Ân, ngủ ngon."

Điện hạ đại nhân nghe đến bên kia ngắt cuộc gọi mới thả quang não xuống, nằm ở trên giường, lặng yên suy nghĩ về tiểu hồ ly của hắn.

Không thể để cho hắn rời đi chính mình, không thể làm quá cứng nhắc cũng không thể lơ là, không thể bị hắn chán ghét...

Sáng ngày hôm sau, mấy đứa nhỏ đều dậy trễ.

Nghĩ đến tiết đầu chính là tiết lịch sử nghiêm khắc nhất, từng hài tử sau khi mặc quần áo tử tế liền nhanh chóng chạy ra ngoài, điểm tâm cũng không kịp ăn, ngay cả xe riêng trong nhà cũng không có thời gian chờ, vừa ra cửa liền gọi một chiếc xe huyền phù công cộng , vội vã chạy tới trường học.

Mà sự tình biến hóa thường thường đều trong một cái nháy mắt.

Kỳ thực khi vừa ngồi lên xe tiểu hồ ly liền có cảm giác không đúng, tài xế lái xe làm cho hắn một loại cảm giác kỳ quái, trong buồng xe dần dần tràn ngập một loại hương vị không nói ra được, ngửi một hồi liền cảm thấy vô cùng buồn ngủ, bất tri bất giác liền ngủ thiếp đi.

Đợi tiểu hồ ly mơ mơ màng màng mở mắt ra, đại não trì độn vẫn chưa kịp phản ứng. Theo bản năng muốn ngồi dậy, lại phát hiện hai tay của mình đều bị buộc, đang ở trong một cái phòng tối đen như mực, cũng không biết là do dược vật hay là sau khi mê man lười biếng, toàn thân một chút khí lực cũng không có, mà Kells ,Khắc Lạp Tư cùng năm tiểu hài tử khác cũng đang bị trói, vẫn chưa có ai tỉnh lại.

Chương 32

( Ta chính là muốn cho toàn bộ đế quốc biết ta điên rồi )

.

Thẩm Đồng lập tức vận chuyển chân khí dựa theo con đường tu luyện thường ngày, rất nhanh cảm giác toàn thân vô lực được gột rửa hầu như không còn, đồng thời ở trong lòng cấp tốc suy nghĩ nguyên nhân bị trói. Năm người bọn họ đều là trẻ con, mục tiêu của bọn cướp hẳn là hướng về phía người lớn trong nhà -- là đơn thuần muốn tiền hay là tới trả thù?

Chỉ mong là người trước.

Khắc Lạp Tư cũng mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy tiểu hồ ly liền theo bản năng gọi: "Đồng Đồng..."

"Xuỵt --" tiểu hồ ly vội trầm giọng nói: "Bên ngoài giống như có người, nhỏ giọng một chút."

Kells cũng tỉnh rồi, rất nhanh thì hiểu chuyện gì xảy ra, trong nháy mắt sắc mặt liền ngưng trọng, một bên nỗ lực thoát khỏi dây thừng , một bên nhỏ giọng an ủi tiểu hồ ly nói: "Đồng Đồng đừng sợ, ta sẽ bảo vệ ngươi."

Nhưng mà vừa mới dứt lời liền khiếp sợ nhìn thấy đối phương đã cấp tốc làm đứt dây trói, thân là tinh thần lực giả thể chất yếu đuối lại còn lợi hại hơn so với một cái thể thuật giả là hắn, còn giúp hắn cởi dây thừng ra.

Kỳ thực Thẩm Đồng đến nay đều không rõ ràng định nghĩa người có tinh thần lực cùng người thể thuật, thế nhưng là một yêu tu Huyễn Hình kỳ, dây thừng tự nhiên không tính là cái gì, ngay sau đó lại đồng thời nắm chặt tay của Kells cùng Khắc Lạp Tư truyền một tia chân khí.

Rất nhanh hai người liền cảm thấy cảm giác suy yếu trên người theo đó mà từng chút tiêu tan, lập tức khôi phục toàn bộ thể lực như cũ, mơ hồ càng thêm dồi dào so với trước đây, cho là tiểu hồ ly vận dụng công năng trị liệu của tinh thần lực, không khỏi trợn to mắt, có chút bận tâm nói: "Đồng Đồng, ngươi..."

Sau khi tinh thần lực đạt đến đẳng cấp nhất định là có thể trị liệu, thế nhưng sẽ tạo thành hao tổn rất lớn, bởi vậy rất ít tinh thần lực giả nguyện ý trị liệu cho người khác. Thẩm Đồng cũng không biết điều này, chỉ đột nhiên nghe thanh âm nhắc nhở liên tiếp: "Keng -- độ hảo cảm của Khắc Lạp Tư tăng cường 8 điểm, độ thiện cảm 72. Keng -- độ hảo cảm của Kells tăng cường 8 điểm, độ thiện cảm 70."

"Keng -- nhiệm vụ chủ tuyến hai 'Nhân yêu một nhà' hoàn thành, chúc mừng kí chủ đã thành công khiến ba nhân loại có độ hảo cảm đối với kí chủ đạt 70 trở lên, thưởng đĩa quay may mắn x1, gói quà sơ cấp x1."

Thẩm Đồng đã tích lũy hai lần đĩa quay, đang muốn cùng hệ thống nói chuyển đĩa quay, đột nhiên cảm giác cả phòng rung động trái phải một cái, mơ hồ truyền đến âm thanh của máy móc, sau đó phịch một tiếng dừng lại.

Lúc này bọn họ mới ý thức được nơi này cũng không phải là một cái phòng mà là một phi thuyền. Phi thuyền đã đáp xuống một nơi không biết tên, Thẩm Đồng cẩn thận từng li từng tí tản thần thức ra dò xét, xa xa nghe được một giọng nói có chút nôn nóng: "Đến cùng thì bao giờ hắn mới đến?"

"Ta vừa liên lạc với hắn", đây là thanh âm của một người khác: "Hắn nói lập tức tới ngay."

"Chúng ta nhiều nhất chỉ có thể đợi thêm mười phút", vẫn là giọng nói của người đầu tiên còn chưa bình ổn hơi thở : "Hắn vốn là người điên, chúng ta không nên hợp tác với một người điên bí quá hóa liều..."

"Có thể trong tay hắn xác thực có năng lượng thạch", một người khác ngữ khí có phần do dự: "Hắn truyền tin đến đây, chỉ cần xác nhận đứa nhỏ chúng ta bắt không sai, năng lượng thạch cùng đạn quang năng lúc trước cam kết toàn bộ tăng gấp đôi..."

"Ta nói các ngươi xảy ra chuyện gì", một giọng nói xuyên lại đây: "Làm qua nhiều tràng đại án như vậy đều mặt không đổi sắc, tại sao chỉ trói mấy đứa nhỏ liền hoảng rồi?"

Thẩm Đồng không sai biệt lắm đã nghe hiểu đầu đuôi sự tình, những người này hiển nhiên là một đội, hành động lần này là làm thuê cho 'Người điên' trong miệng bọn họ. Thẩm Đồng không biết người điên kia là ai, chỉ biết tình huống cấp bách, nhất định phải khẩn cấp tìm kiếm biện pháp chạy trốn.

Toàn bộ đứa nhỏ đều khôi phục khí lực, nhưng mà sau khi tra xét cửa c ùng vách tường, lại không nhịn được như bong bóng xì hơi. Phi thuyền này đã đạt tới tiêu chuẩn Cấp SS, bốn phía dùng kim loại cùng hệ thống phòng vệ kiên cố nhất, căn bản là không có cách đột phá.

Mà lúc này Nicolas đã sắp điên.

Thời điểm hắn nhận được tin tức tiểu hồ ly mất tích thì đã chậm một bước, tiểu hồ ly đã bị chuyển đến trên phi thuyền, mà trên phi thuyền trang bị phản lần theo phi thường hoàn thiện, nhất thời nửa khắc căn bản không tìm được phương vị. Vừa nghĩ tới tiểu hồ ly có thể sẽ đối mặt với nguy hiểm, Nicolas toàn thân phát lạnh, không thở nổi.

Bảo bối của hắn ở nơi mà hắn tự cho là có thể tuyệt đối bảo vệ tốt lại xảy ra chuyện, vậy mà hắn không hề hay biết. Hắn không nên cân nhắc cái gì khoan dung , bỏ mặc, không nên cân nhắc có thể bị chán ghét bài xích hay không, nên giống như Cự Long đem trân bảo của hắn để ở trong sơn động cẩn thận từng li từng tí một trông coi, trừ mình ra nơi nào cũng không cho đi.

Hắn đã quyết định, sau này phải thường xuyên trong coi cậu, không cho cậu rời khỏi tầm mắt của mình, có thể mời giáo viên trực tiếp dạy ở nhà ...

-- nhưng điều kiện tiên quyết là tiểu hồ ly có thể trở về, bình an lông tóc vô thương mà trở về.

Đế quốc có không ít vụ án bắt cóc , gian lận, nhưng rất ít phần tử tội phạm sẽ nhằm vào cao tầng quý tộc nằm ở đỉnh Kim tự tháp. Bọn họ xác định mục tiêu từ trước đến giờ đều là những người trung thượng tầng hoặc là đứa nhỏ nhà giàu không có bối cảnh giới chính trị.

Tuy rằng tiền có thể ít hơn so với cao tầng quý tộc, nhưng nguy hiểm cũng tương đối nhỏ hơn, bởi vì bọn họ sẽ không bị huy động toàn bộ lực lượng của đế quốc đuổi bắt, coi như sau này truy xét được, tiền cũng sớm bị dời ra ngoài. Mà lựa chọn quý tộc thậm chí dám to gan tìm tới hoàng tộc, e rằng cũng không phải vì tiền.

Cái này cũng là nguyên nhân mà Nicolas sốt ruột, ngắn ngủi một chút thời gian hắn nghĩ đến tất cả đối tượng có khả năng hiềm nghi một lần. Lần này truyền tin tới chính là Đại hoàng tử: "Nicolas, ngươi tỉnh táo một chút, chờ lực lượng cảnh sát khóa được kẻ tình nghi, hoặc là bọn cướp chủ động liên hệ ngươi lại..."

" Tốc độ của lực lượng cảnh sát quá chậm", Nicolas trực tiếp đánh gãy hắn:"Ta không chờ được, cũng không bình tĩnh được."

"Cho nên tốc độ ngươi nhanh, mới mấy tiếng liền đem toàn thành chơi đùa trời đất xoay vần?" Đại hoàng tử lập tức liền không chút lưu tình nói: " Viện trưởng tòa án liên bang bị ngươi chặn ở cửa tòa án sợ đến thiếu chút nữa ngất đi; Tổng chỉ huy quân bộ tiền nhậm đều vì bị chấn thương mà tê liệt ở trên giường nhiều năm như vậy, ngươi còn cho người hỏi hắn có phải là hắn làm hay không ; Chỉ là trong khoảng thời gian ngắn không lấy được giấy thông hành vào ngục giam cao đẳng, ngươi liền xong vào trại giam tra hỏi toàn bộ trọng phạm từng có quan hệ cùng ngươi hỏi một lần! !"

"Vừa nãy tiến vào hỏi, bọn họ đều nói không phải." Nicolas một bên bình tĩnh mở miệng, một bên ở trong lòng tiếp tục suy tư danh sách nhân viên mình từng đắc tội qua.

Nhưng mà bề ngoài của hắn nhìn bình tĩnh, tại trong mắt người khác lại càng giống như người điên. Đại hoàng tử luôn luôn nghiêm túc thiếu chút nữa nghẹn lời, dừng một chút mới lại nói: "Ngươi phát rồ như vậy, làm cho toàn bộ thủ đô đế quốc lo sợ bất an, hoàng thất làm sao bàn giao cùng nghị viên , cùng dân chúng? ! Hơn nữa vạn nhất đánh rắn động cỏ, chữa lợn lành thành lợn què làm sao bây giờ?"

Nicolas thật giống như lần đầu tiên cảm nhận được cái gì là đau đớn, cau mày, mím chặt môi, hít sâu một hơi mới nói: "Ta chính là muốn cho toàn bộ thủ đô đế quốc biết đến ta điên rồi."

Trong đôi mắt thâm hắc của nam nhân bao phủ sát khí lạnh lẽo: "Cứ như vậy, liền hướng về phía sự điên cuồng của ta, người động thủ bắt cóc cũng phải cân nhắc ba phần. Chỉ cần ta không chết, chỉ cần đối phương còn có sở cầu, cũng không dám đụng tới vảy ngược của ta mà đi tổn thương tính mạng Bảo Bảo -- bọn họ không gánh vác được hậu quả này!"

Cho đến ngày nay Nicolas mới có cảm giác hối hận đối với việc mình đã từng hỉ nộ vô thường cùng muốn làm gì thì làm. Trên tay hắn dính máu nhiều người như vậy , nghe qua nhiều loại nguyền rủa như vậy, cũng không phải là không nghĩ tới hoặc sợ sệt báo ứng, làm cho hắn không nghĩ tới cùng sợ sệt chính là nó không tìm mình, mà tìm tới người còn trọng yếu hơn so với chính hắn.

Kỳ thực lần này bắt cóc này không quan hệ gì cùng Nicolas.

Điện hạ đại nhân đang phát rồ, trên phi thuyền 'người điên' trong miệng bọn cướp rốt cục xuất hiện. Cửa khoang soạt một tiếng mở ra, một nam nhân cao lớn bước vào trong, vóc dáng cơ hồ cao gần bằng cửa.

Do phản quang nên bên trong không thấy rõ bộ mặt của hắn, nhưng có thể cảm giác ánh mắt của hắn lại như rắn độc lè lưỡi tê tê xẹt qua khuôn mặt của mỗi đứa nhỏ, sau đó trực tiếp đi tới phía Khắc Lạp Tư.

Chỉ thấy nam nhân phi thường thân sĩ đưa tay ra với Khắc Lạp Tư, ôn nhu cười cười: "Xin chào, tự giới thiệu một chút, ngươi có thể gọi ta K, hoặc là... -- ca ca?"

Hai chữ cuối cùng này tựa hồ ngay cả chính hắn cũng không xác định, dùng tới giọng nghi vấn, nụ cười cũng vì vậy mà gia tăng. Mà ánh mắt của hắn lại băng hàn ác độc, điều này làm cho nụ cười của hắn thoạt nhìn càng quỷ dị hơn, mà Thẩm Đồng cũng rốt cục thấy rõ mặt của hắn, trong nháy mắt sững sờ.

Phân nửa bên phải khuôn mặt nam nhân rất anh tuấn, nửa bên trái lại cơ hồ che kín vết tích bị bỏng, lồi lõm mà vặn vẹo khủng bố, khiến người nhìn cả người phát lạnh.

Khắc Lạp Tư đã triệt để ngây ngẩn cả người, nam nhân chú ý tới tầm mắt của hắn, đưa tay sờ sờ mặt: "Ngươi đang thưởng thức nó sao?"

Nam nhân động tác tao nhã nói: "Ta rất tình nguyện nói cho ngươi nguồn gốc của nó -- nó đến từ tay vị mẫu thân công tước của ngươi. Đối với cái này ta vẫn luôn mang lòng cảm ơn, hy vọng có thể sớm ngày báo đáp lại cho nàng." Tiện đà thâm tình chân thành nhìn Khắc Lạp Tư cảm khái, "Cho nên ta cám ơn ngươi tự đáy lòng, có thể cho ta cơ hội báo đáp nàng."

Thẩm Đồng không nhịn được tại trong đầu liền mở ra đạn mạc. -- Quả nhiên người điên cũng là phải so sánh! So với vị K trước mặt này , Nicolas quả thực là một thanh niên tốt bình thường!

"Chúng ta không bắt sai có đúng hay không?" Ba người làm thuê chi K cũng cùng vào cửa, mang theo mặt nạ quái lạ cùng nhau vây lại đây : "Nếu như không sai, liền một tay giao người một tay giao hàng, chúng ta không có thời gian trì hoãn."

"Không sai", K chỉ chỉ Khắc Lạp Tư : "Nhưng ta chỉ muốn một người này."

"Những người còn lại làm sao bây giờ?" Người dẫn đầu mang mặt nạ khô lâu không nhịn được vội vàng nói: " Thân phận những đứa bé này đều không thấp, vạn nhất bị phát..."

"Trực tiếp đưa đến sàn đấu giá lòng đất đi." K đánh gãy hắn, không nhanh không chậm nói: "Một khi tiến vào sàn đấu giá, xóa đi vết tích biến thành nô lệ, coi như thân phận lúc trước cao đến đâu cũng không ai tra được."

Thẩm Đồng không biết định nghĩa nô lệ, Khắc Lạp Tư cùng Kells lại phi thường rõ ràng. Tuy rằng tồn tại của nô lệ bị đế quốc cường lực cấm chỉ cùng đả kích, nhưng vẫn có người lén lút giao dịch phi pháp. Nô lệ không chỉ trên mặt bị ấn ký hiệu chuyên chúc của chủ nhân, trong đầu còn cấy chíp, thân thể cũng sẽ bị cải tạo, một ngày làm nô liền sỉ nhục một đời. Bọn họ đều là đứa nhỏ vị thành niên, nếu như trở thành nô lệ, coi như được giải cứu cũng sẽ vĩnh viễn kém người một bậc, ngay cả dân chúng cấp thấp cũng không bằng.

K đâu chỉ là điên, quả thực chính là độc ác!

Khắc Lạp Tư mặc dù không có đầu óc thông minh tư duy kín đáo như Kells, nhưng thuở nhỏ cũng tiếp thụ qua cách ứng đối khi bị bắt cóc, cật lực tỉnh táo lại nói với K: "Ngươi chỉ là muốn tìm ta, thả bằng hữu ta."

K liếc mắt nhìn hắn, ánh mắt mang theo ý tứ khinh bỉ nói ngươi không có quyền bàn điều kiện cùng ta. Mà vào lúc này tiểu hồ ly đột nhiên hướng về phía K kêu một tiếng: "... Ca ca."

Âm thanh của đứa nhỏ réo rắt mà mềm nhẹ rất êm tai, nhẹ như lông chim gãi ngứa trong buồng tim, K theo bản năng theo thanh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net