CHƯƠNG 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mọi việc Long Dục đều sẽ không đích thân đứng ra, bất quá gần đây nhất không tính là yên bình, Long Dục luôn đi sớm về trễ, đương nhiên vì vậy cũng cho Bách Thần không ít thời gian rảnh. Buổi sáng, Bách Thần sau khi đem những việc vụn vặt trong trang viên an bài xong, liền lái xe rời đi.

Y đem xe dừng trước một phòng khám.

Vị trí phòng khám này có chút hẻo lánh, bề ngoài cũng vô cùng cũ nát, chỉ treo một tấm bảng hiệu rách rưới, ngoại trừ Bách Thần ở ngoài, người tới khám bệnh đều không có một ai.

Bách Thần khóa kỹ xe, đi vào.

Bên trong chỉ có một nam bác sĩ mặt áo blouse trắng đeo khẩu trang, yên tĩnh ngồi trên băng ghế trắng viết lung tung. Mặc dù cảm giác được khách tới, không quá nhiệt tình, cũng không ngẩng đầu lên, mặt vô biểu tình thuận miệng hỏi: "Khám bệnh à?"

Bách Thần quơ quơ tay trước mặt người nọ: "Không phải khám bệnh, tôi đến mua thuốc, bác sĩ Vương."

Có lẽ là nghe được âm thanh quen thuộc, Vương Tước bỗng nhiên ngẩng đầu, dừng lại bút trong tay, giật mình nói: "Bách Thần ?! Cậu tới đây làm gì?"

Bách Thần buông tay, vô tội nói: "Tôi nói, tôi đến mua thuốc."

Vương Tước chớp mắt một cái, đứng dậy đi khoá cửa, thấp giọng nói: "Đi theo tôi."

Hai người một trước một sau đi vào bên trong gian nhà. Phòng này xem như là không gian chứa đựng dược phẩm, Vương Tước dừng lại trước một mặt tường cũ nát, sau đó duỗi một tay ra, năm ngón tay xòe ra, kề sát ở trên tường.

Qua vài giây, chỉ nghe một tiếng vang ầm ầm, chính giữa bức tường hoàn toàn nứt ra. Một không gian mờ tối xuất hiện ở trước mắt, dưới ánh đèn yếu ớt, một dãy cầu thang thẳng tắp sâu thẳm không nhìn thấy được điểm cuối.

Bách Thần quen thuộc đi nhanh vào, Vương Tước theo sát phía sau. Sau khi thân ảnh của hai người đều bị nhấn chìm ở trong bóng tối, mặt tường nứt ra lại một lần nữa tự động sáp nhập, tất cả đều như thường.

Phòng tối cùng phía ngoài cũ nát quả thực là khác biệt một trời một vực, tương phản rất lớn. Trên bàn thí nghiệm cực lớn, vô số dược phẩm hóa học cùng thiết bị tinh vi tiên tiến, còn có siêu cấp máy tính dùng để phân tích.

Quả thực như là một căn cứ thí nghiệm nhỏ.

Điều này cũng không kỳ quái, Vương Tước là một quái nhân khoa học, là kỳ tài khó có được trong nhóm Alpha, thông minh hơn người. Gã không chỉ vì Bách Thần, thành công chế ra ức chế tề, mà còn thành công chế ra được hướng dẫn tề đặc biệt làm riêng cho Long Dục. Cũng chính vì như vậy, khiến Bách Thần cảm thấy được y lúc trước cứu người, cứu được thứ cực kỳ giá trị.

Sự tình phát sinh ở mấy năm trước, Bách Thần trong lúc vô ý tình cờ trên đường gặp một Omega rơi vào kỳ phát tình. Mà không may, bên cạnh Omega không có bất kỳ người nào có thể dựa vào. Khí tức thơm ngọt mỹ vị khiến Alpha xung quanh lâm vào điên cuồng, bọn họ như lang như hổ đem người bao vây bốn phía, liều mạng tranh đoạt quyền g**o p**i. Giống như một chú cừu non đi lạc giữa bầy sói, chờ đợi cậu chỉ có bị người xâm phạm, cuối cùng liền không còn sót lại một chút cặn.

Lúc đó Bách Thần chỉ muốn thử sức mạnh của mình một chút, giết ra thoát khỏi vòng vây, tiện tay đem Omega này cứu ra. Trăm lần không nghĩ tới Omega này thế nhưng là thân đệ đệ của Vương Tước. Để biểu đạt cảm tạ, Vương Tước liền chủ động gia nhập, trợ giúp Bách Thần làm một ít sự tình cậu không thích hợp tự mình đứng ra.

"Đây là của ngươi ức chế tề." Vương Tước từ két bảo hiểm bên trong lấy ra một cái lọ thủy tinh bị bịt kín.

Bách Thần tiếp tới: "Cảm tạ."

"Cậu và tôi còn nói cảm ơn cũng quá khách khí đi." Vương Tước vỗ vai Bách Thần, nghiêm mặt nói: "Khu vực bên thành Tây này cơ bản đã bị chúng ta nắm trong tay, gần nhất tâm trạng Long Dục cũng sẽ không quá tốt, chính cậu phải cẩn thận."

Bách Thần đẩy mắt kính : "Không có chuyện gì, tôi sẽ chú ý, bất quá..." Cậu dừng lại một chút, khóe miệng tự tiếu phi tiếu câu lên, trầm giọng nói: "Bất quá tâm tình hắn có thể sẽ không hảo, bởi vì chuyện tôi cần làm nhất định sẽ khiến cho tâm tình cữu cữu càng ngày càng kém."

"... Ân." Vương Tước yên lặng rùng mình một cái, gã có chút không biết lời này nên làm sao nói tiếp. Kỳ thực so với khí thế dọa người của Long Dục, y càng sợ Bách Thần. Không biết tại sao, rõ ràng là một tiểu tử nhã nhặn tuấn lãng, nhưng khiến người ta bỗng dưng sinh ra một loại cảm giác kinh khủng. Giống như một con rắn độc núp trong bóng tối, chỉ cần hơi không phòng bị, liền sẽ bị động vật máu lạnh kia cắn một phát chí mạng vào hầu kết, sau đó liền vĩnh viễn không thể đứng dậy.

Nói tóm lại, cữu cữu cùng cháu ngoại trai đều không phải kẻ tốt lành gì! Cũng là đại biến thái!

Vương Tước ho nhẹ một tiếng, nói sang chuyện khác, "Hướng dẫn tề ở chỗ tôi chỉ còn dư lại một chút, nhiều lắm chỉ đủ đến cuối tuần, nguyên liệu dự trữ đã không còn. Ngày hôm nay nếu như có thể, tôi hi vọng... Cậu có thể đưa tôi một chút."

Nguyên liệu kỳ thực có chút khó nói, bởi vì phải là dịch thể hoàn toàn mới của Bách Thần. D*ch thể bên trong còn có lượng lớn chất dẫn dụ, bình thường là đồ vật Alpha dùng để ký hiệu, giống như là động vật giống đực đối với đồng loại chứng minh quyền sở hữu của mình.

Vốn dĩ khiến cho Long Dục có thói quen nhớ kỹ hương vị của Bách Thần, thậm chí đối với cậu sinh ra phản ứng, dịch thể ắt là nguyên liệu không thể thiếu.

Quá trình rất đơn giản, chính là tự an ủi. Sắc mặt Bách Thần vẫn như thường, lưu lại một câu "Tôi đi bên trong làm", liền bình tĩnh mà quay người rời đi.

"Đúng rồi!" Vương Tước đối với bóng lưng Bách Thần gọi: "Nơi này của tôi có một cái hậu huyệt giả kiểu mới nhất, cậu có muốn hay không?"

Bách Thần không quay đầu lại, chỉ là giơ tay lên huơ huơ, biểu thị không cần, sau đó lưu loát đóng cửa lại.

Vương Tước nhún nhún vai, đem đồ vật cẩn thận phóng tới trong ngăn kéo khoá lại, lầm bầm lầu bầu : "Nam nhân quả thực đều dựa cả vào tuốt, không cần thì chính mình giữ lại..."

Bách Thần đi vào phòng riêng, bốn phía đều là tường trắng, trong phòng chỉ có một cái giường. Cậu ngồi ở trên giường, đem lọ thủy tinh, giấy vệ sinh cùng dầu b*i tr*n nắm trong tay, chuẩn bị kỹ càng tất cả, mới chậm rãi lấy xuống mắt kính, thở phào một hơi, sau đó lấy ra một lọ thuốc uống vào.

Đây là thuốc trung hoà, để có được nguyên liệu tốt nhất, Bách Thần cần bắn tinh trong trạng thái Alpha.

Thuốc tiến vào thân thể không quá vài giây, sức mạnh Bách Thần rất nhanh liền khôi phục. Một cổ uy áp cường đại phóng ra tứ phía, chấn động đến mức đèn treo đều lắc lư, phát ra tiếng vang "Rầm rầm".

Bách Thần cảm thấy không sai biệt lắm, mới mở ra dây kéo, lấy ra côn thịt chưa cương của bản thân, ở trên tay thoa khắp dầu b*i tr*n, sau đó từ từ vuốt ve lên xuống.

Vì muốn tăng cường cảm giác bắn tinh, cậu nhắm mắt lại nghiêm túc tưởng tượng. Nghĩ đến bàn chân trắng nõn của Long Dục, nghĩ đến cặp đùi bóng loáng rắn chắc của Long Dục, nghĩ đến cái mông vểnh cao của Long Dục, nghĩ đến tinh khí ẩm ướt dính nước của Long Dục, nghĩ đến vòng eo cường tráng kia của Long Dục, nghĩ đến đầu v* hồng nhạt của Long Dục, còn có khuôn mặt tuấn mỹ ngạo mạn kia...

Bách Thần cau mày, một tay xoa nắn phân thân chính mình, một tay chống ở trên giường,liên tưởng càng ngày càng rộng, càng ngày càng xa...

Cậu còn nhớ lần đầu tiên nhìn thấy thân thể trần truồng của nam nhân.

Khi đó y mới mười bốn tuổi, công việc hàng ngày vẫn chỉ là quét tước vệ sinh.

Có một lần, y vốn định quét dọn căn phòng Long Dục, đẩy cửa ra mới phát hiện nam nhân căn bản không có ở trong phòng, thế nhưng tiếng nước chảy ào ào lại từ bên trong vọng ra, Bách Thần tò mò đi vào trong.

Một tia sáng từ bên trong cửa phòng tắm khép hờ chiếu ra ngoài, Bách Thần như bị quỷ thần xui khiến tiến lên phía trước, rón rén nhìn qua khe cửa.

Hơi nước lượn lờ làm cho phòng tắm có chút mông lung, Long Dục trần truồng đứng chính giữa, đưa lưng về phía cửa, dòng nước "rào rào" từ đỉnh đầu rơi xuống, làm ướt mái tóc đen dài của hắn. Giọt nước tụ tập thành từng dòng chảy nhỏ, uyển chuyển uốn lượn như rắn, từ bả vai trơn bóng của Long Dục chảy xuôi xuống. Lướt qua sống lưng thẳng tắp, sau đó phân nhánh ra, l**m láp cái mông căng tròn, còn trực tiếp chảy vào giữa khe mông, nơi sâu thẳm Bách Thần không nhìn thấy, cũng không được biết.

Bách Thần cảm thấy được có chút đáng tiếc, cậu ngừng thở, lặng lẽ khom người về phía trước tìm kiếm, làm cho cánh cửa mở càng lúc càng lớn.

Da thịt dính nước dị thường gợi cảm, mông đùi đều hiện ra ánh nước mê người. Long Dục một bên tắm vòi sen một bên tẩy rửa thân thể của mình, hai tay hắn tự nhiên xoa nắn cơ thể, ngay thời điểm khớp xương ngón tay rõ ràng lướt qua mông, hai cánh mông no đủ rắn chắc lay động trong không trung. Bách Thần choáng váng đầu, mắt mở to, tim đập nhanh hơn.

Bách Thần đối với cảm giác này tỉnh tỉnh mê mê, chỉ là vật dưới quần sưng lên khác thường làm lòng y rối như tơ vò, miệng khô lưỡi khô, chỉ có thể dựa vào không ngừng mà nuốt nước bọt để duy trì bình tĩnh. Mặc dù không có tự tay chạm tới cái mông vểnh cao kia, y cũng có thể cảm nhận được nơi đó ướt át co dãn, thậm chí có thể tưởng tượng được cảm giác sảng khoái khi đem hạ thể sưng to chen vào hậu huyệt kia.

Bách Thần cảm thấy được chính mình có chút ma chướng, bên tai tất cả đều là âm thanh tí ta tí tách, rõ ràng như vậy, vang dội như vậy. Mà trong cơ thể lại dấy lên một đám lửa hừng hực, càng ngày càng lớn, đốt đến y không thở nổi.

Không biết Long Dục có thật sự nhận ra, hay là không để ý chút nào. Y từ từ xoay người lại, đầu tiên là gương mặt tuấn mỹ, tiếp theo là thân trên duyên dáng.

Bách Thần hô hấp ngày càng nặng, tâm đều phải nhảy tới cổ họng. Y ngắm từ phía dưới lên phía trên, nhìn thấy hai chân thon dài rắn chắc của Long Dục, nhìn thấy phân thân không nhỏ dưới háng, sau đó nhìn thấy đầu núm v* bị nước nóng làm cho thay đổi, đỏ tươi diễm lệ khảm trên l*ng ngực rắn chắc, còn có quầng thâm vây quanh đầu núm v* nho nhỏ nhô cao...

Bất tri bất giác, y lè lưỡi l**m đôi môi khô khốc, bất ngờ nếm được một tia tanh ngọt. Bách Thần giơ tay lau một cái, là máu. Y thế nhưng chảy máu mũi!

Bách Thần hốt hoảng dùng tay áo chà xát, một bên cọ một bên mê muội mà nhìn thân thể của nam nhân.

Đặt cặp chân mỹ lệ kia ở trên vai, sau đó vùi đầu gặm cắn da non giữa hai bắp chân.

Đúng rồi, nghe nói phương thức ăn uống nguyên thủy nhất của quỷ hút máu chính là gặm cắn giữa hai chân người sống, bởi vì thịt nơi đó mềm nhất, huyết nhục mới mẻ nhất.

Bách Thần nuốt nuốt ngụm nước miếng.

Y cũng muốn cắn...

Y cũng muốn l**m...

...

"A... "

Một tiếng cười khẽ chói tai phá vỡ Bách Thần ý d*m.

Bách Thần máy móc ngẩng đầu lên, cùng ánh mắt Long Dục không tránh khỏi đụng vào nhau.

Đôi mắt hẹp dài lạnh như băng của Long Dục nhìn Bách Thần, đôi môi đỏ tươi hé mở, từ từ phun ra một chữ, "Cút."

Trong nháy mắt, thời gian dường như ngưng đọng lại, Bách Thần như bị sấm đánh mà giật mình, đợi đến khi y phản ứng kịp, sớm đã chạy ra khỏi phòng, đem chính mình khóa trái trong một phòng tối nhỏ.

Buổi tối hôm đó, y nghênh đón lần đầu tiên mộng xuân, mơ thấy hai chân Long Dục quấn lấy cổ của y, dưới thân y cơ khát cầu hoan...

...

"... Hô... Hô..." Bách Thần hô hấp dồn dập, tay ve vuốt côn thịt càng lúc càng nhanh.

Trong đầu của y bị Long Dục toàn bộ chiếm lấy lấp đầy, nghĩ đến Alpha cường đại giờ khắc này bị y đâm chọc, lượng lớn bạch trọc từ bên trong lỗ nhỏ phun ra, thu thập lọ thủy tinh đã bị rót đầy.

Chương 7

Bách thần đem nguyên liệu đưa cho Vương Tước sau đó liền rời đi, lúc về đến nhà Long Dục đã trở lại. Y thay đổi trang phục liền chuẩn bị đi hầu hạ Long Dục, cửa lớn phòng nghỉ ngơi mở rộng, d*m ngôn lãng ngữ quen thuộc từ bên trong truyền tới, thời điểm hạ nhân đi ngang qua đều lập tức cúi đầu, không dám dừng lại một giây.

Tâm tình tiêu cực và phẫn nộ táo bạo cùng khí tức Omega thơm ngọt trộn lẫn vào nhau, bầu không khí quỷ dị không nói lên lời.

Quả nhiên không sai, Long Dục đang dùng phương thức g**o p**i phát tiết chính mình nổi giận.

Bách Thần nhịn một chút vẫn là đi vào.

Trong phòng hình ảnh d*m mỹ và khí vị khiến Bách Thần buồn nôn. Hai cái Omega đã hôn mê xụi lơ trên mặt đất, hai chân dang rộng, nếp thịt bên trong nội bích bị thao đến lồi ra ngoài, bạch trọc nồng đậm tràn ra từ hậu huyệt không thể đóng lại, đọng trên đất.

Mà lúc này, Long Dục không có chừng mực thao lộng, biểu tình hung hãn nhanh chóng thẳng lưng, ra ra vào vào, kích thích Omega dưới thân rên rĩ liên tục, liếc mắt nhìn biểu tình sắp sảng khoái đến ngất đi.

Kỹ nữ...

Bách Thần tức giận nhìn chằm chằm mặt Long Dục.

Y cảm thấy được y muốn điên rồi!

Y muốn phá nát!

Trong nháy mắt, Bách Thần thậm chí nghĩ tiến lên cắt đứt cổ Long Dục, như vậy nam nhân này sẽ vĩnh viễn không làm tiếp loại chuyện buồn nôn này ! Y sẽ đem thi thể của hắn thanh tẩy sạch sẽ, sau đó bảo tồn thật tốt. Đến buổi tối liền đem người ôm vào trong ngực, yên lặng ngủ.

Như vậy... Thật tốt!

Trong con ngươi dày đặc tối tăm của Bách Thần lóe lên một tia sáng màu vàng sậm, vô hình lộ ra trong không khí hương vị Alpha nhàn nhạt.

Cùng lúc đó, Long Dục nhạy bén phát hiện một luồng khí dao động, hắn nhanh chóng nhìn về phía cửa.

Nhưng mà, Bách Thần đã sớm một bước khống chế tốt tâm tình của mình, đổi mặt nạ ngày thường, chất phác ngượng ngùng thuận theo.

"Cữu cữu, ta đã trở về." Bách Thần một bên cung kính nói, một bên dùng sức khống chế chính mình móng tay.

Long Dục cũng không có dừng lại động tác xỏ xuyên, chỉ là nắm lấy tóc Omega dưới thân thay đổi cái góc độ, một bên làm một bên hỏi: "Buổi chiều ngươi đã làm gì?"

Cho dù trong trang viên, hạ nhân phần lớn đều đổi thành người Bách Thần, vẫn như cũ sẽ có cơ sở ngầm của Long Dục. Bách Thần không thể nói dối, y nói: "Chủ cửa hàng buổi sáng có gọi đến một cú điện thoại, nói trượng (gậy chống)đặt riêng đã làm xong, kêu người đến lấy. Ta xem trong nhà không có việc gì, liền chính mình lái xe đi lấy về."

Lời nói này của Bách Thần xác thực không sai. Trượng của Long Dục trong thời điểm thẩm vấn kẻ phản bội đã hỏng rồi, cho nên đặt một cái mới. Ngày hôm nay chủ cửa hàng quả thật cũng gọi điện thoại, chỉ có điều Bách Thần cũng thuận tiện đi lấy dược tề mà thôi.

"Ừm."

Long Dục không để tâm đáp lại một tiếng. Có lẽ là đến cực hạn, trên l*ng ngực tinh tráng của Long Dục bốc lên một tầng mồ hôi gợi cảm, mái tóc dài màu đen theo động tác đâm chọc lay động qua lại, vừa vặn che đi gò má tuấn mỹ của hắn.

Long Dục làm bao lâu, Bách Thần liền đứng ở một bên nhìn bấy lâu. Lâu đến mức Bách Thần đối với loại âm thanh tục tĩu này đều chết lặng, mới đình chỉ.

Rốt cục phát tiết xong, Long Dục đẩy ra sủng vật chân đã nhuyễn rớt, gỡ xuống áo mưa đựng đầy dịch thể, ném xuống đất, sau đó mặc vào áo ngủ ngồi ở trên ghế sa lon, một bên uống rượu đỏ một bên nhìn chằm chằm Bách Thần.

"Ngươi còn chưa có thao ai đi?" Long Dục đột nhiên lên tiếng nói rằng.

Sau cao trào, âm thanh Long Dục có chút khàn khàn lại hết sức gợi cảm, Bách Thần nghi ngờ ngẩng đầu lên, đàng hoàng trả lời: "Không có, cữu cữu."

Long Dục để chén rượu xuống, câu môi nở nụ cười: "Cũng đúng, không có mệnh lệnh của ta ngươi sao dám làm như thế. Nếu như vậy..." Long Dục chuyển đề tài, "Ngày hôm nay liền để ngươi khai trai đi."

Bách Thần không hiểu nam nhân rốt cuộc là có ý gì, y không dám trả lời.

Long Dục chỉ vào Omega mới vừa bị hắn thao qua, ác ý làm khó dễ: "Liền hắn, hiện tại, lập tức, thao hắn."

Lập tức, phảng phất một viên đạn nổ ra bên trong đầu. Bách Thần thực sự không tin, một người có d*c v*ng chiếm hữu mạnh như vậy sẽ để cho người tự mình nuôi lớn đi đụng chạm vào một người khác!

Y không muốn!

Đại não Bách Thần nhanh chóng cân nhắc hậu quả sau khi từ chối Long Dục, tưởng tượng mấy chục loại hình ảnh. Cuối cùng y quyết định, y muốn đánh cược một chút!

Đánh cược Long Dục nam nhân này sẽ không dễ dàng như vậy để cho người khác cướp đi lần đầu tiên của y !

Bách Thần gian nan mà di chuyển tới, y làm đấu tranh tâm lý đầy đủ mới đi đến trước mặt Omega kia, cúi người, duỗi ra hai tay run rẩy, nâng lên cái eo mềm mại của Omega.

Omega cái mông phi thường căng tròn, trên cái mông trắng nộn nộn còn có dấu ngón tay màu đỏ hồng, vừa thấy chính là bị Long Dục tàn sát bừa bãi. Hậu huyệt bị thao đến nở hoa tích đầy nước.

Bách Thần thở phào một hơi, kiên trì mở ra dây kéo, nhưng mà còn không đợi y móc ra cự vật, Long Dục liền táo bạo đứng dậy, một cước đem y đạp ngã.

"Người đâu, đem bọn họ mang xuống."

Long Dục ra lệnh một tiếng, liền có người hầu xuất hiện, đem Omega từng cái từng cái trên mặt đất đưa đi. Rất nhanh trong phòng chỉ còn lại hai người Bách Thần cùng Long Dục.

Y cược thắng.

Bách Thần mừng thầm, trong lòng bàn tay tất cả đều là mồ hôi.

Long Dục dùng chân đá đá vai thanh niên, nói: "Móc ra, để ta xem có cứng không?"

Bách Thần quỳ trên mặt đất, ủy khuất ai oán liếc mắt nhìn Long Dục, sau đó mở ra dây kéo, thấp giọng trả lời: "Không có, không cứng."

"Tiền đồ!" Âm thanh Long Dục mang theo một loại vui sướng biến thái, hắn liếc mắt nhìn côn thịt Bách Thần. Hình dáng kích thước phi thường khả quan. Thân thể Long Dục đã muốn sinh ra phản ứng, dùng bàn chân đặt lên trên, nhẹ nhàng giẫm đạp, tiếp đến dùng ngón chân gãi cọ đầu đỉnh nhạy cảm.

Chỉ là mấy lần khiêu khích như thế, côn thịt thanh niên lại như khinh khí cầu nhanh chóng cương lên, rất nhanh liền cứng thành một căn thiết bổng, tản ra nhiệt độ khiến người khác không thể xem thường.

Ánh mắt hẹp dài của Long Dục nhìn xuống Bách Thần, cười nhạo: "Như thế nào hiện tại cứng rồi ?"

"Bởi vì cữu cữu..." Bách Thần tay nắm chặt vạt áo, một bộ dáng dấp mặc người d*m loạn, "Chỉ có cữu cữu có thể... Chỉ có cữu cữu."

Bách Thần không ngừng nhấn mạnh đáp án khiến tâm tình Long Dục phi thường sung sướng, hắn dời chân, ngồi ở trên ghế salon, như một thẩm phán cao cao tại thượng, phát hiệu lệnh: "Bé ngoan, chính mình vuốt bắn ra, để cữu cữu thưởng thức biểu tình ngươi tự an ủi đến cao trào, nhất định rất đẹp..."

Long Dục cười đến không có hảo ý, mà Bách Thần nhất định phải nghe theo.

Cũng may tính khí dưới háng đã bị Long Dục biến lớn. Bách Thần nắm chặt côn thịt thô to, nhắm ngay chính diện nam nhân, từ trên xuống dưới xoa mạnh, khiêu gợi thở hổn hển.

"Cữu cữu..."

Tiếng gọi trong lúc thanh niên động tình khiến tim Long Dục nhanh chóng nhảy loạn nhịp một cái, thân thể hắn căng thẳng mất tự nhiên, hai chân đan chéo, thay đổi một cái tư thế ngồi.

Long Dục tận mắt nhìn đến côn thịt Bách Thần trở nên dữ tợn tráng kiện, điểm này cùng tính khí mỹ mạo thanh tú của Omega hoàn toàn bất đồng, nhưng không có sinh ra nửa điểm cảm giác chán ghét, trái lại cảm thấy mới mẻ. Mùi vị thanh niên không có ma mị thơm ngọt, lại làm cho hắn càng thêm thả lỏng.

Tùng đổ áo ngủ nửa che nửa hở, lộ ra phần lớn l*ng ngực trắng nõn, Long Dục lại không để ý, rất hứng thú nhìn Bách Thần tự an ủi.

( 1 kiểu áo ngủ)

"Muốn bắn sao?" Long Dục nhướng mày hỏi.

Bách Thần nhìn chằm chằm đầu v* màu hồng của Long Dục bại lộ ở trong không khí, thẳng thắn mà nói: "Muốn..."

"Vậy thì bắn mạnh một chút." Long Dục nắm cằm thanh niên mà lắc lư.

Thân thể ban ngày ảo tưởng bây giờ đang ở trước mắt, Bách Thần vẫn còn có chút kích động. Y có thể dựa vào YY Long Dục mà bắn, đối mặt với thân thể chân thật, đương nhiên càng có thể bắn ra. Bất quá y muốn lấy được càng nhiều, dùng tư thái yếu thế Long Dục thích nhất kiếm được càng nhiều.

"Cữu cữu..." Âm thanh Bách Thần mang theo giọng mũi ủy khuất, "Ta muốn nhìn ngài một chút..."

Bước kế tiếp, y đánh bạo mò mu bàn chân cùng cẳng chân trắng mịn của Long Dục, "Ta muốn sờ ngài..."

"Hài tử, không cần được

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net