Bắt chuyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giờ vào làm của Kỳ Duyên bắt đầu rất sớm, cô phải có mặt trước 6h sáng. Bình thường cô dậy hơi muộn, khi đi làm vị trí CSKH tại bệnh viện cô cũng cố gắng thay đổi thói quen của mình.

Mỗi lần đồng hồ báo thức reo lên cô phải đấu tranh tư tưởng thức dậy hay ngủ tiếp...

Thật khổ sợ mà... có ai như Kỳ Duyên không?????!!!

Tuy vậy bù lại sáng chạy xe bon bon trên con đường vắng rộng thông thoáng ít xe qua lại, được hít khí trời trong lành, cảm giác thật tuyệt vời.

Trên đường đi cô tìm mua thức ăn sáng.. nói là tìm nhưng thật ra là bánh mì kẹp thịt, vì thời gian cô đi làm khá sớm nên chẳng có gì để lựa chọn 1 món ngon khác.

Từ nhà Kỳ Duyên đến bệnh viện chỉ mất 10p, băng qua 3 ngã 3 và 2 ngã tư thì đến.

Như thường lệ cô đến sớm khoảng 5p gửi xe ở tầng hầm và chỉnh trang lại quần áo và tóc sao cho gọn gàng nhất.

Quầy làm việc của cô ở tầng trệt, ngay sảnh lớn của bệnh viện, đi từ xà cô đã thấy thắm thoáng bộ trang phục màu xanh dương đậm,cô đoán không lầm thì là Minh Triệu.

Kỳ Duyên vừa di chuyển đến quầy và nói thầm,,,,

Woa....chị ấy đến sớm hơn cả mình, không biết do vừa mới đến phòng hay do tác phong làm việc chuyên nghiệp.

Vừa bước vào quầy thì khách hàng cũng đến và bắt đầu ngay.

Cô vừa làm không quên nói nhanh với Minh Triệu, chị đứng đây quan sát e và mọi người hướng dẫn cho khách hàng, cái nào không biết chỉ nói với khách đợi tí nhé, để tránh trường hợp chị mới đến, chưa nắm rõ thông tin, khách hàng không hài lòng và không vui thì hơi mệt cho chị đó. Cô vừa nói vừa cười với chị...

Minh Triệu cũng lắng nghe cô nói, khẽ cười nhẹ, nàng tự suy nghĩ ...

Ôi cái con bé này !!!! làm như mình chưa đi làm bao giờ mà nói quá nhiều thế kia..chị đây có vài hột sạn rồi nha bé, như mà thôi có vẻ vì cưng khá nhiệt tình nên có thể chấp nhận được.

Khách đông dần đến 8h30 thì vãng vãng, cô quay qua tranh thủ nói chuyện với chị, lịch sự hỏi chị có mệt không ??, cô định lấy điện thoải để gọi nước uống vì tiếp khách nói chuyện khá nhiều nên bây giờ thấy hơi khát,..

Cô cười phúng phín 2 má bánh bao của mình, giới thiệu về hàng bán nước bên ngoài bệnh viện pha chế cà phê sửa khá ngon, giá cả lại hợp lý nữa, chị có muốn dùng thử không ????

Cho chị 1 ly nhá!!, thấy cô khá hào hứng nên đành uhm, mặc dù mỗi khi uống cà phê vào nàng bị mệt người.

Nhân lúc khách vắng, cô trò chuyện với chị, hôm qua mãi mê phổ biết công việc tại quầy mà quên mất chưa giới thiệu tên cho chị ấy biết,

Em là Kỳ Duyên, làm ở đây hơn 1 năm rồi, ... còn chị chắc đã làm ở đây lâu rồi phải không,,,, nhẹ nhàng hỏi Minh Triệu

Uhm. Chị làm ở đây từ lúc mới ra trường đến nay cũng được 6 năm,. À mà e sinh năm bao nhiêu có  người yêu chưa, chị trêu đùa cô.

Dạ e sinh năm 94, vẫn còn độc thân vui tính, và hiện đang sợ ế đây này. Hiiii

Chị có quen biết anh nào đẹp trai, con nhà giàu, học giỏi, viết chữ to giới thiệu cho em với. Cô cũng không vừa thấy chị đùa nên cũng nhây dưa với chị làm cho câu chuyện càng rươm rả hơn.

Em cứ tặng hưởng cuộc sống độc thân, khi nào duyên đến ắc sẽ gặp,, như chị bây giờ loay hoay chồng chồng con con, nghĩ đến mà mệt người,,

Mệt người mà đẹp mà tươi trẻ như này, ủa mà chị đã trãi qua bao mùa bánh trưng rồi,... chị hơn em 8 tuổi

Oh ...aoo...Kỳ Duyên miệng chử A,mòm chữ O ngạc nhiên sau câu trả lời của chị

E không tin,,, chợt đôi mắt 1 mí nhìn chị

Chị có bí quyết gì chia sẽ cho em biết với nè. Chị mĩm cười chỉ cần em cười nhiều, suy nghĩ mọi việc theo hướng tích cực, biến khó khăn thành động lực thì như chị này.....chị nói 1 cách tự tin

Chị định nói tiếp thì có cà phê mang đến,..hôm nay chị mời nhé coi như là tiếp đãi lần đầu làm việc tại quầy.

Mọi người và cô cũng thích oki ngay lập tức, ..

Hiếm khi quầy được mời nước, thời cơ đến phải nắm bắt ngay với lại không phụ lòng chị Hân.

Liêm sĩ gì tầm này., trời ơi!!!!!..cô nói cười lớn để cả quầy bớt ngại ngùng.

Uống xong cà phê mọi người tiếp tục công việc. Còn cô thì nhìn qua chị, cái con người này càng nói chuyện càng thú vị, có phần sâu sắc, nếu kết thân được với chị sẽ học hỏi được nhiều thứ.

Ở lứa tuổi 24 đang chông chênh khi chưa biết bám vếu vào đâu, khi đó gặp được một người có nhiều trải nghiệm nhiều như chị thì còn gì bằng, giống như muốn đi tìm kho báu và vô tình nhặt được bản đồ vậy!!!

-----------






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net