Sáu Tuổi Tiểu Xà Hậu - Luyến Nguyệt Nhi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

6 tuổi tiểu xà hậu

Tác giả: Luyến Nguyệt Nhi

Convert: Lue (2T)

Edit: Mãn Nguyệt Nhược Nhược

Beta: Chie

Tình trạng bản gốc: Hoàn

Thể loại: Xuyên không, Huyễn hoặc

VĂN ÁN

“Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa”

Một tiếng kêu sợ hãi khiến nàng tỉnh mộng đẹp, nha, là người không muốn sống dám quấy rầy giấc ngủ của bổn tiểu thư .

Khoan, có cái gì không đúng. Mỹ lệ vô song nàng làm sao biến thành một tiểu bạch xà? (con rắn nhỏ màu trắng)

Chẳng lẽ lại là…?

Xuyên không thì kệ chứ, nhìn thân phận tôn quý của con rắn này, nàng có thể tiếp nhận chuyện xuyên không hoang đường.

Nhưng là nàng cự tuyệt làm công chúa sáu tuổi ngu ngốc lại thiện lương vô sỉ, nàng chính là nàng, là Lãnh Loan Loan độc nhất vô nhị.

Vỗ vỗ cái mông, nàng rời đi. Một tiểu nha đầu sáu tuổi cũng có thể làm dậy lên sóng lớn động trời, cũng có thể chơi đùathế giớitrong lòng bàn tay.

Cứu Tuyết Lang (Sói tuyết), thu Tiểu Hồ (Tiểu hồ ly), hàng Tử Điêu (Chồn Tía), bắt Kim Xà (Rắn Vàng). Chúng ta nửa người nửa yêu tung hoành thiên hạ.

Này, bà già tròn dẹt mặt đầy màu sắc này lại dám chơi nàng. Rất tốt, phải chỉnh chết nàng ta.

Nhưng nam nhân này là ai? Dám ngăn cản nàng tìm niềm vui thú, tìm phách.

Bất quá hời hợt nhìn hắn cũng không tệ, nô tính đủ mạnh, nàng có thể cố cho hắn dùng năm tháng một đời để chuộc tội.

Hắn là Thái tử tôn quý của Nguyệt Diễm quốc, tuấn mỹ vô song, đôi con ngươi màu tím hút hồn lòng người, lãnh ngạo vô cùng.

Dẫm ánh mắt ái mộ của thiếu nữ khắp thiên hạ dưới chân, bắt đầu, vô tình cử động nhưng dẫn tới một tiểu nha đầu bốc lửa.

Rõ ràng cùng lắm mới sáu tuổi, lại hấp dẫn ánh mắt của hắn hơn thiếu nữ  tuổi thanh xuân, nàng đến tột cùng là người nào?

Cuốn thứ nhất

Chương 1: Xuyên qua cũng thành rắn được?

“A, rắn…… “

Một tiếng thét chói tai như tiếng gà tây khiến Lãnh Loan Loan thức tỉnh từ trong mộng đẹp, chết tiệt, là người nào không muốn sống dám quấy nhiễu mộng đẹp của nàng. Bọn ta trốn từ trường học trên thiên thai tới, còn có người tìm được, người nọ là con chuột già sao? Nổi giận đùng đùng mở hai mắt ra, gì chứ, chạy tới là một ca sĩ sao? Nhìn nàng một thân mặc váy ngắn sắc hoa mà chỉ cổ đại mới có, chải búi tóc cao cao của đàn bà có chồng, có một gương mặt xanh như màu sơn bảng , hai mắt nhìn chằm chằm mình.

Làm gì, bổn tiểu thư ngủ chọc tới ngươi sao?

Không vui liếc nhìn nữ nhân này một cái, Lãnh Loan Loan muốn chửi ầm lên. Nhưng là không đúng, vì sao nàng không phát ra được tiếng nào? Vì sao nữ nhân này lại cao như vậy? Vì sao tay của nàng cũng không có rồi? Ngược lại cảm thấy thân thể mềm nhũn, trơn mượt, nàng vừa cử động, nữ nhân kia trợn trắng mắt, ngã xuống đất, phát ra tiếng vang khổng lồ, cát bụi bay mù mịt.

Ha ha, đáng đời.

Lãnh Loan Loan lạnh lùng nhìn nữ nhân té trên mặt đất, đây chính là kết quả quấy rầy giấc ngủ của bổn tiểu thư.

“Xuy xuy…”

Tiếng gì vậy?

Nàng bất quá là cử động thân thể, làm sao có tiếng kỳ quái này. Còn giống như từ mình phát ra? Dự cảm xấu vừa rồi dâng lên. Nàng cúi đầu nhìn, thiếu chút nữa té xỉu.

Trời ạ, ai tới nói cho nàng biết bây giờ là tình huống gì? Tại sao nàng nhìn qua nhìn lại là một cái đuôi rắn, đó là thân thể của nàng sao? Không tin giật giật, kết quả cái đuôi cũng giật giật theo.

Hoa mắt, nhất định là hoa mắt.

Lãnh Loan Loan tự nói với mình, kết quả bất luận nàng cử động thế nào, cái đuôi kia cũng nhúc nhích theo. Nàng đưa tay, kết quả nhếch lên vẫn là cái đuôi. Ông trời ơi, tiếng “rắn” trong miệng người đàn bà kia là mình? Cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Có phải nàng bị ông trời trừng phạt luôn trốn học, mới cố ý chọc ghẹo nàng hay không?

Ngẩng đầu rắn, vừa nhìn chung quanh. Mới phát hiện bản thân đang ở một nơi xa lạ, bốn phía cây xanh um tùm, mùi hoa tràn lan, còn có cánh bướm  bay lượn, ở bên kia biển hoa, lại có một tòa nhà Giang Nam cổ kính. Chẳng lẽ đây chính là xuyên không trong truyền thuyết? Nhưng xem trong tiểu thuyết là trở thành hoàng hậu, phi tử, tiểu thư và vân vân, chưa thấy người nào lại biến thành một con rắn!.

Ông trời, ngươi có muốn ăn đánh hay không, lại dám đem bổn tiểu thư biến thành một con rắn?

Lãnh Loan Loan dùng nhãn xà (mắt rắn) nhìn lên trời cao, trong lòng hung hăng nguyền rủa .

“Đùng đùng đoàng đoàng!!!”

Một tiếng sấm sét từ phía trên truyền đến, thiếu chút nữa rơi trúng vào người Lãnh Loan Loan.

Thân rắn vừa trơn vừa mềm, bay đến trên tảng đá.

Nha, nhất định là ông trời nghe thấy bụng ngữ (tiếng lòng) của nàng. Chết tiệt, nếu nghe được lời của nàng sao không đưa nàng từ nơi quỷ quái này trở về, nàng không muốn làm rắn, nàng muốn làm người, làm Lãnh Loan Loan.

“Xuy xuy xuy…”

Đang lúc Lãnh Loan Loan ngẩng đầu rắn không tiếng động nói chuyện với ông trời, từ trong bụi cỏ bên cạnh truyền đến một thanh âm xèo xèo, đầu rắn nhìn, thấy một đoàn rắn từ bụi cỏ bò ra. Lãnh Loan Loan lúc này toàn bộ nổi da gà, mẹ ơi, làm sao có nhiều rắn như vậy? Mặc dù nàng bây giờ cũng là thân rắn, nhưng trong lòng nàng hoàn toàn là người, nhìn thấy một bầy rắn đông nghịt, nàng không có có sợ hãi, chẳng qua là cảm thấy không thoải mái. Cái loại sinh vật trơn bóng này, làm cho người ta nghĩ tới nhịn không được run một cái.

Đám rắn kia nhìn thấy Lãnh Loan Loan, hiển nhiên thật cao hứng. Một con ngươi hẹp nhất thời cũng sáng lên, bộ dáng kia thật giống như Fan ở hiện đại nhìn thấy thần tượng. Nhưng là nàng nhìn mình bây giờ bất quá chỉ là một con tiểu bạch xà, là thần tượng bọn chúng sao? Đang ở nàng mơ hồ, đám rắn kia lại hướng cúi đầu rắn, kêu:

“Cửu công chúa.”

Chương 2: Cửu công chúa xà giới

“Cửu công chúa.”

Lãnh Loan Loan u mê, gì chứ, thì ra thân phận tiểu bạch xà này không tệ lắm. Lại còn Cửu công chúa, nhìn bộ dáng cung kính của đám rắn trước mắt này, xem ra là con rắn này rất được cưng chiều.

“Cửu công chúa, thật tốt quá. Người không có chuyện gì, lão nô thật là cao hứng.”

Cầm đầu bầy rắn là một con Hạt hoàng xà (rắn đốm vàng) tráng kiện bò tới phía trước, một đôi nhãn xà dài nhỏ ngân ngấn nước mắt, sáng rỡ, tựa như ánh sáng ngọc trong suốt như thủy tinh.

Lãnh Loan Loan sửng sốt, con rắn này là ai? Nhìn khẩu khí hẳn là ma ma của tiểu bạch xà… là vậy sao? Nhưng kỳ quái, nàng bây giờ lại có thể nhìn mà hiểu vẻ mặt của rắn, còn có thể nghe hiểu tiếng rắn. Đây có tính hay không xuyên qua mang cả chức năng của rắn? Bất nhã đảo cặp mắt trắng dã, xem ra ông trời có chủ tâm không để ý tới nàng. Vậy thì mặc kệ, mặc dù không hài lòng với thân phận rắn, nhưng là vừa xuyên thì an phận. Huống chi con rắn này có thân phận tôn quý như thế, nàng có thể tiếp nhận.

“Bổn công chúa không có chuyện gì.” Lãnh Loan Loan ngẩng đầu, theo thói quen nhàn nhạt nói. Cả người toát ra tôn quý cùng khí phách làm cho đám rắn cả kinh, phải biết rằng Cửu công chúa từ trước đến giờ ôn nhu động lòng người. Từ bao lâu có khí phách như vậy ?

“Lo lắng làm cái gì?” Lãnh Loan Loan nhìn đám rắn bộ dáng ngây ngốc, khí  dồn lên một chỗ. Bổn tiểu thư còn ngạc nhiên hơn các ngươi hơn, vừa cảm giác xuyên không, còn biến thành thành bộ dáng quỷ quái này. Nương nương, nàng bây giờ hận không được bạo ngược.

“Công, công chúa?”

Hạt hoàng xà vừa nghe Lãnh Loan Loan khẩu khí không kiên nhẫn thì hơn kinh ngạc, công chúa làm sao vậy?

“Hô cái gì mà hô? Mau dẫn Bổn công chúa hồi cung.”

Lãnh Loan Loan chỉ cảm thấy bụng đói lả, nhưng là nàng cũng không nên ở nơi hoang dã này ăn chuột… hay sinh vật khác, nàng sợ chưa ăn đã ghê muốn chết.

“Công chúa…”

Bây giờ tất cả mọi người không thể nào tin được kêu lên, những đôi mắt rắn kỳ quái ngó chừng Lãnh Loan Loan. Phảng phất nàng bị yêu ma gì nhập vào thân, trước mắt thật sự là công chúa của bọn hắn sao? Làm sao cảm giác thay đổi hoàn toàn?

“Rống rống…”

Lãnh Loan Loan bị bọn đần xà (rắn ngu) này làm cho tức chết, nàng nói dứt lời, đám người kia làm sao nghe không hiểu lời của nàng? Chẳng lẽ là IQ của rắn rất thấp sao? Hay là bọn hắn bởi vì máu lạnh, cho nên ngay cả thông minh cũng bị đóng băng rồi?

“Công chúa xin chớ tức giận, lão nô bây giờ sẽ đưa ngài hồi cung.”

Hạt hoàng xà thấy Lãnh Loan Loan tức giận, mặc dù trong lòng đối với  biến hóa của nàng ngàn vạn điều không thể lí giải. Nhưng cẩn thận phân biệt đây thật là là Cửu công chúa được xà giới sủng ái nhất là không sai. Không bằng trước đem công chúa hồi cung, xin Xà Vương, Xà Hậu xem một chút, tìm ra nguyên nhân làm công chúa đột nhiên biến tính.

“Còn không đi.” Mặc dù trên thực tế là bò.

“Dạ.” Hạt hoàng xà nhấc đầu rắn, một phụ nữ trung niên ước chừng năm mươi sáu tuổi xuất hiện ở trước mắt Lãnh Loan Loan. Chỉ thấy nàng một bộ váy ngắn đốm màu vàng, mặt mũi thật ra vô cùng hiền lành. Sau khi nàng hóa thành người, đám rắn phía sau cũng sáng ngời, chỉ chốc lát sau, một đám người đông nghịt xuất hiện, có già, có trung niên, thiếu nam thiếu nữ, còn có con nít mấy tuổi…

Lãnh Loan Loan ngắm một màn im lặng trước mắt, yêu tinh thật là đáng sợ. Bất quá, nói như vậy, nàng cũng có thể biến thành người rồi? Nghiêng đầu, theo ý niệm thoáng một cái, khói trắng lượn lờ, nàng cúi đầu nhìn, wow, thay đổi thật, lại còn là một đứa con nít phấn điêu ngọc mài, đại khái chỉ có năm sáu tuổi.

“Đi, hồi cung.” Môi anh đào nhấc lên lên, nói với đám rắn kia. Vừa xuyên không, an phận. Nàng không ngại cho rằng mình là Ái Lệ Tư làm có giấc mơ chu du kỳ diệu, nơi thứ nhất đến chính là Xà cung.

Chương 3: Xà Vương, xà hậu

“Công chúa, hồi cung .”

Khói trắng lượn lờ, trước mắt Lãnh Loan Loan xuất hiện một cung điện xanh vàng rực rỡ. Thị vệ mặc áo giáp màu bạc tay cầm trường mâu tuần tra ngoài cung điện, vừa thấy đám người Lãnh Loan Loan cung kính quỳ trên mặt đất.

“Tham kiến Cửu công chúa.”

Lãnh Loan Loan liếc bọn hắn một cái, nhìn những nam tử mang sắc mặt kiên nghị cùng cung kính, xem ra Cửu công chúa này chẳng những được cưng chiều, chỉ sợ ở Xà giới trên dưới cũng rất có người chăm lo. Không biết rốt cuộc là một tiểu bạch xà như thế nào?

“Bình thân.”

Môi anh đào nhếch lên, nói với mấy người. Nàng dẫn đầu đi vào trong hoàng cung, mái tóc đen nhánh xinh đẹp xõa ở bả vai nho nhỏ, bước đi nhẹ nhàng mà lộ ra một cỗ khí thế hồn nhiên thành uy nghi.

Thị vệ đang quỳ sửng sốt, giọng nói của Cửu công chúa vốn ôn nhu như nước. Bây giờ chỉ còn bộ dáng lãnh đạm, phảng phất có một khoảng cách rất xa.

Lãnh Loan Loan đi theo phía sau lão nhân màu nâu phất phất tay với những người khác, vội vàng theo đuôi đi lên phía trước.

Vốn là Xà giới cùng Nhân giới cũng không có gì bất đồng.

Lãnh Loan Loan nhếch lên cái miệng nhỏ nhắn, đánh giá cung điện. Mái cong bằng vàng, rường cột chạm trổ, núi giả chòi nghỉ mát, bụi rậm, mùi hoa, cánh bướm lả lướt, cung nữ mặc cung trang tinh sảo đi tới đi lui.

Hoàn hảo, không phải là rắn bò khắp nơi, cũng không phải là nới hoang đường có đầu người thân rắn.

“Tham kiến Cửu công chúa.”

“…”

Cung nữ, người hầu nhìn thấy Lãnh Loan Loan, cũng cúi người vấn an nàng.

Lãnh Loan Loan gật đầu, vẻ mặt nhàn nhạt rước lấy sự kinh ngạc từ mọi người.

” Tiểu Cửu của Trẫm về rồi sao!”

Một thân ảnh vàng óng ánh từ một chỗ khác bay vút đến, rơi vào trước mặt Lãnh Loan Loan. Lãnh Loan Loan còn không có kịp phản ứng, đã bị người này bế lên, ngồi ở trên cánh tay của hắn.

Lãnh Loan Loan sửng sốt, mới phát hiện người này có khuôn mặt vô cùng tuấn mỹ, mày kiếm phi dài đến tóc mai, lông mày vây quanh một đôi mắt mà xanh lục bích lục, sống mũi cao thẳng, môi mỏng, đang tràn đầy sủng nịch nhìn mình.

Ánh mắt quét xiêm y của hắn, thì ra đây là cha của tiểu bạch xà. Không nghĩ Xà Vương cũng là mỹ nam tử.

“Cửu nhi làm sao lại dùng bộ dáng này nhìn phụ hoàng, thật giống như không nhận ra?”

Xà Vương quay đầu, nhìn Lãnh Loan Loan. Tuấn mi vắt lên, hôm nay nha đầu này dường như có chút không giống với lúc trước. Đôi mắt sáng ngời như nước lộ ra lãnh ý?

“Phụ tử các ngươi đang làm gì vậy?” Một giọng nói nhu như nước truyền đến, chỉ thấy Xà Hậu một y phục màu trắng ngọt ngào đi về phía hai người, nàng mới vừa ra đã thấy hai phụ tử nhìn lẫn nhau, không khỏi tò mò hỏi.

“Vi Nhi, nàng mau tới. Trẫm phát hiện hôm nay Cửu nhi có cái gì không đúng.”

Xà Vương vẫy vẫy tay với Xà Hậu, mới vừa rồi đến bây giờ, hắn ôm nữ nhi không cười cũng không nói chuyện. Cả người lãnh ý cùng Cửu nhi ngây thơ, đơn thuần trước kia hoàn toàn là hai người khác nhau, nhưng là vừa rồi hắn nghiêng đầu trong nháy mắt rõ ràng đã thấy sau tai nàng có một nốt ruồi nhỏ tròn màu đỏ, đây là Cửu nhi của hắn.

“Cửu nhi làm sao?” Xà Hậu nghe thấy lời của Xà Vương, trên khuôn mặt tinh sảo từ từ lộ ra lo lắng. Bước nhanh đến trước mặt hai người, ánh mắt sáng ngời như nước nhìn Lãnh Loan Loan trong lòng ngực của hắn.

“Cửu nhi?” Đúng là không đúng lắm, ánh mắt lạnh lùng như vậy sao có thể là Cửu nhi đơn thuần của nàng?

Lãnh Loan Loan từ cánh tay Xà Vương nhảy xuống, ngẩng đầu nhỏ nhìn hai người. Chết tiệt, từ thiếu nữ mười bảy tuổi lần đầu tiên là thành rắn, thật vất vả rắn mới có thể biến thành người, lại là sáu tuổi thấp tè thế này, nàng làm sao lại mạng khổ như vậy. Ông trời chết tiệt, nếu để cho nàng bắt được cơ hội, xem nàng chỉnh ông thế nào.

“Cửu nhi là ai?”

Chương 4: Ngươi mới té hỏng đầu nha!

“Cửu nhi là ai?”

Lãnh Loan Loan lặp lại câu hỏi. Xà Vương, Xà Hậu hai mặt nhìn nhau, cùng lo lắng, Cửu nhi không biết nàng là ai sao?

Hai người nhìn Lãnh Loan Loan, yên lặng, nhìn thế nào cũng không thấy giống con gái của bọn họ. Chẳng lẽ hôm nay Cửu nhi đi ra ngoài đã có chuyện gì xảy ra sao? Hai người vẻ mặt rùng mình, Xà Vương nhìn về lão phu nhân áo vàng phía sao, thanh âm lạnh như băng:

“Nói, hôm nay Cửu công chúa đi ra ngoài đến tột cùng xảy ra chuyện gì?” Tại sao phải biến thành như bây giờ?

“Xin Bệ hạ thứ tội.”

Lão phu nhân xoát một tiếng quỳ xuống, hướng Xà Vương, Xà Hậu dập đầu. Nàng cũng biết bộ dáng này của công chúa nhất định sẽ xảy ra vấn đề, nhưng là trời mới biết cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?

“Cẩu nô tài, bây giờ còn không muốn giữ mạng ư?. Nói mau, công chúa đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?”

‘Phanh’ một tiếng, Xà Vương một cước đá vào lão phu nhân. Gương mặt tuấn tú lửa giận sôi trào, Lãnh Loan Loan nhướn lông mày, ơ, thì ra là Xà Vương này còn là một con rắn bạo lực.

Lão phu nhân không dám kêu đau, mình vừa bò dậy quỳ gối trước mặt Xà Vương, Xà Hậu. Cúi thấp đầu, lắp ba lắp bắp trả lời:

“Lão nô không dám lừa gạt Hoàng thượng, nương nương, Cửu công chúa quả thật mất tích chốc lát, khi lão nô tìm được công chúa, nàng đã biến thành bộ dáng bây giờ.”

Nói xong, lão bà vội vàng cúi đầu, cũng không dám hô hấp, đang đợi Xà Vương, Xà Hậu xử trí nàng.

“Đồ đáng chết, ngay cả công chúa cũng không bảo vệ được, ngươi còn dùng được gì?” Xà Vương bích mâu lạnh lẽo, vươn chân ra lại muốn đá nàng.

“Chậm đã.” Lãnh Loan Loan đột nhiên lên tiếng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Xà Vương, không đồng ý chau mày. Có lầm hay không, hắn còn muốn đá, đá nữa cái lão bà này chỉ sợ ngay cả mạng rắn cũng không giữ được .

“Nàng già như vậy, ngươi còn muốn đá nàng? Ngươi có hiểu hay không hiểu cái gọi kính già yêu trẻ?” Lãnh Loan Loan nhìn chằm chằm Xà Vương, trách mắng hắn. Cho dù bọn họ đều là rắn, nhưng mạng rắn cũng là mạng, hơn nữa lão phu nhân này cũng già như vậy, hắn còn muốn một cước đá người ta. Cho dù bởi vì nàng vô tình để cho nữ nhi bảo bối của hắn không biết là đã đi đời nhà ma, hay là như thế nào, làm cho nàng từ một thiếu nữ xinh đẹp thế kỷ hai mươi mốt chui vào thân thể của nàng, nhưng nàng cũng không tức giận, hắn hành hạ làm cái quỷ gì.

Xà Vương cùng Xà Hậu nhìn Lãnh Loan Loan trợn mắt hốc mồm, có lẽ quá khứ Cửu nhi cũng là rất thiện lương, nhưng là nàng cũng chỉ là ôn nhu khuyên giải người bên cạnh, không nghĩ tới bây giờ lại có dùng thái độ bất kính như vậy nói chuyện với mình. Xem ra vấn đề của Cửu nhi thật khó giải quyết, đến tột cùng là nguyên nhân gì làm cho nàng thay đổi hoàn toàn như vậy?

“Vi nhi, ngươi nói Cửu nhi của chúng ta sẽ không phải là té hỏng đầu chứ?” Xà Vương vuốt trán, bích mâu nhìn Lãnh Loan Loan, nói với Xà hậu bên cạnh .

Lãnh Loan Loan vừa nghe, nhất thời nổi giận. Đôi mắt đen bóng thiêu đốt lên tức giận, hướng Xà Vương quát:

“Ngươi mới bị té hỏng đầu nha!”

“Cửu nhi…”

“Cửu công chúa… “

Lãnh Loan Loan một câu ra, thật sự là kinh thiên động địa. Chẳng những Xà Vương Xà Hậu, ngay cả lão phu nhân quỳ trên mặt đất cũng nhịn không được giật mình nhìn nàng. Tiểu nữ oa lửa giận đầy mắt, khí thế bạo liệt trước mắt này nhìn kiểu gì cũng không giống Cửu nhi ôn nhu thiện lương của bọn họ. Biến hóa này quá lớn, không phải là có người cố ý ở sau lưng âm mưu bọn họ chứ?

“Nhìn cái gì vậy?” Lãnh Loan Loan trừng bọn hắn một cái, bụng đã bắt đầu lên tiếng, nàng bây giờ cũng không có kiên nhẫn theo chân bọn họ mắt to trừng to mắt, “Bổn công chúa đói bụng, đưa ta đi ăn cơm.”

“Đi thôi, trước mang Cửu nhi đi dùng cơm, chuyện từ từ rồi hãy nói.” Xà Vương bất đắc dĩ lắc đầu, cùng Xà Hậu mang theo Lãnh Loan Loan đi tới bên kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hau #sau #tuoi
Ẩn QC