Tự do và cô đơn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Những người con gái mạnh mẽ. Tôi chẳng biết thực hư thế nào nhưng chỉ cần họ nói ra được rằng mình mạnh mẽ đến nhường nào, mình không lệ thuộc vào ai và có thể một mình chống chọi với mọi thứ trên đời này, thì đã đủ để tôi ngưỡng mộ rồi.
Tôi thường tự bảo mình phải mạnh mẽ. Tự nhủ là tôi cũng có thể một mình đi qua hết những ngày tháng của mình nhưng không phải thế. Sẽ đến lúc có một vài điều mà bạn không thể chia sẻ với bố mẹ hay anh chị em. Sẽ đến lúc khi nhìn người ta ôm nhau đi giữa trời đông lạnh ngắt bạn tự nhiên thấy mình thật cô độc. Đôi khi tôi tự hỏi hay là mình cứ yêu đại một ai đấy đi nhưng vấn đề của các cô gái độc thân luôn là sự tự do. Yêu một người là phải có trách nhiệm với mối quan hệ ấy, tôi thì ghét ràng buộc nên tôi không đủ can đảm để đánh đổi tự do của mình. Nhưng tự do và cô đơn là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Có những lúc cuộc sống yên lành đến nỗi tôi lo lắng không hiểu điều gì sẽ đến vào ngày mai rồi lại cảm thấy nên trân trọng những giờ phút như thế, tôi bỗng nhiên muốn tìm một người ở đâu đó để kể lể, để họ có thể giữ lại sự bình yên ấy với mình nhưng quanh đi quẩn lại vẫn là tôi với tôi.
Ừ thì cô độc, nhưng là với sự an yên của mình. Ít ra còn dễ chịu hơn nhiều so với cô độc trong những ngày giông bão.
Khi mọi thứ lệch lạc, những dự định đổ ập xuống hay quá nhiều gánh nặng đặt lên vai. Đi về một mình giữa thành phố đầy bụi bặm. Ngắm nhìn những con người với ánh mắt và nụ cười xa lạ. Cảm giác như chỉ cần thở mạnh một chút là các dây thần kinh lập tức dừng lại và vỡ tung. Tôi sẽ về nhà và kể với đứa bạn thân, ôm con mèo thủ thỉ hay nói với mẹ?
Không, chuyện không phải tôi bị bắt nạt như hồi mẫu giáo. Tôi sẽ lại về nhà, là một đứa con ngoan, vui vẻ và yêu đời. Tôi sẽ giấu hết đi, thật kĩ.
Nhưng tôi đã nói mình không phải đứa con gái mạnh mẽ. Tôi tự nhủ là thế, tôi cố gắng là thế nhưng rồi mọi thứ cứ tích tụ và chỉ đợi để nổ tung... đến thở cũng cảm thấy mệt... ừ thì, cuộc sống mà, phải có lúc bế tắc mới là sống. Vấn đề là chọn đi qua nó như thế nào. Thay vì kiếm một anh chàng ưa nhìn, biết lắng nghe, vui tính và chưa chắc tôi sẽ thích để tôi có thể nói hết lòng mình, tôi gặp một thứ tuyệt hơn nhiều, tôi hẹn hò với "say"...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net