CHAP 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seohyun xách mấy cái túi, cứ như vậy đi dọc theo bờ sông, đến lúc mệt liền tìm ghế đá bên đường ngồi nghỉ, hôm nay thời tiết khá đẹp, có ánh mặt trời, phơi nắng vào ngày đông như thế này cũng là một kiểu hưởng thụ.

Đã lâu rồi cô không ra ngoài tản bộ, thời còn sinh viên thường xuyên đến đây đi dạo cùng Yoona, nhưng từ sau khi kết hôn cô không còn tới nữa. Đối với cô, chuyện lãng mạn nhất chính là cùng người yêu nắm tay nhau đi dạo bên bờ sông, còn cô và Yuri vốn không có tình cảm, Yuri cưới cô, chỉ vì bị ép buộc, cô gả cho Yuri, chỉ vì muốn tìm kiếm chút an ủi và cảm giác an toàn, hai người không có chung mục đích bắt đầu một cuộc hôn nhân không tình yêu thì làm sao có thể nắm tay cùng nhau tản bộ bên bờ sông.

Hôm nay cô và Yoona xem như cuối cùng đã kết thúc, cô lại đi qua những con đường mà bọn họ đã từng đi, chỉ là sau ba năm, vẫn là chậm rãi từng bước nơi này, nhưng tâm tình của cô đã không còn như trước, dù sao cũng đã quá lâu, con người cũng đã thay đổi.

Taeyeon đứng ở cạnh lan can, cau mày, như là đang suy tư về điều gì.

Đầu năm mới đối với Taeyeon mà nói trôi qua không được như ý, vốn là vô cùng cao hứng về nhà cùng gia đình ăn bữa cơm đoàn viên, vậy mà cơm còn chưa ăn được một nửa, Taeyeon và ba lại nảy sinh mâu thuẫn, ý kiến bất đồng liền cãi nhau trên bàn cơm, như bình thường là ba bỏ đũa không ăn tiếp, Taeyeon thì ra khỏi nhà. Không nghĩ rằng hôm qua lại nhận được tin ba đột nhiên té xỉu phải đưa vào bệnh viện.

Taeyeon là con trưởng của Kim gia, theo lý hẳn là nên tiếp nhận tập đoàn Kim Thị, nhưng Taeyeon trời sinh đã có tính nổi loạn, năm đó ba Taeyeon là Kim Tae Woo đưa Taeyeon ra nước ngoài học về quản trị kinh doanh, hy vọng sau khi về nước Taeyeon có thể đến hỗ trợ ông, về sau sẽ đem tâm huyết đã dốc sức cả đời mình để lại cho Taeyeon kế thừa, không ngờ rằng Taeyeon lại vòng vo chạy đi học cái ngành gì mà thiết kế nội thất, vì chuyện này mà bọn họ thiếu chút nữa là cắt đứt quan hệ cha con.

Kim gia tuy rằng không chỉ có Kim Taeyeon là con, sau Taeyeon còn có hai cô em gái, Kim Tae Woo là một người đàn ông truyền thống, gia nghiệp chỉ truyền lại cho con trưởng chứ không truyền cho con thứ. Sau này Taeyeon tự mình ra ngoài mở công ty riêng, ông Kim lúc đó đã ra lệnh không cho phép bất cứ ai trong nhà được giúp Taeyeon , công ty Kim gia cũng sẽ không bỏ ra một xu nào giúp Taeyeon, hơn nữa cũng đừng hy vọng mượn tên tuổi của Kim Thị để thu hút khách hàng, ông coi như không có đứa con này. Kim Taeyeon cũng không chịu thua kém, tự mình từng bước một nỗ lực lập nên 'WHY, dần dần khiến nó lớn mạnh hơn trong mắt mọi người. Nhưng thành công của Taeyeon đều không được ông Kim tán thành khen ngợi, bởi vì ông biết kể từ đó, hy vọng Taeyeon trở về Kim Thị càng trở nên vô vọng, cho nên quan hệ giữa hai người luôn luôn căng thẳng.

Buổi sáng Taeyeon đến bệnh viện thăm ba, mới phát hiện vài năm nay ba đã già đi rất nhiều, tóc bạc cũng nhiều hơn, nhìn mặt ông tái nhợt nằm trên giường bệnh, Taeyeon đột nhiên cảm thấy có phải mình thật sự đã làm sai, vì cái gọi là sở thích và lý tưởng của bản thân mà mình chưa từng khiến ba hài lòng, kẻ làm con như mình thật sự thất bại.

Bả vai bị người nào đó vỗ nhẹ, Taeyeon quay đầu vừa lúc đối diện với một vẻ đẹp thuần khiết, mắt to chớp chớp, miệng hơi mỉm cười.

Seohyun đang đi, từ xa nhìn thấy phía trước bên cạnh lan can là một bóng dáng có chút quen thuộc, lúc đi tới vừa nhìn thấy đã xác định người nọ đúng là 'bánh mì và bơ' của cô, muốn lấy lòng bèn tới chào người đó một tiếng, không nghĩ là gọi vài câu cũng không thấy người đó có phản ứng, cho nên mới tiến lên vỗ nhẹ vai.

"Kim tổng, thật trùng hợp". Seohyun mỉm cười chào Taeyeon.

Taeyeon giật mình, hỏi, "Đi dạo?".

Seohyun sửng sốt một chút, mỉm cười gật đầu, "Đúng vậy".

Taeyeon nhìn một lượt đánh giá cô, cuối cùng ánh mắt rơi xuống một đống túi trên tay cô, nhíu mày, "Như thế này gọi là đi dạo?".

Seohyun gật đầu cười nhẹ, "Tự nhiên muốn tản bộ một chút, nên đi tới đây".

Taeyeon không hỏi nhiều, tính khí của Taeyeon có vẻ không được tốt lắm, lại hay nóng nảy, nhưng đồng thời cũng là một người rất ga lăng. Cầm lấy mấy cái túi trong tay cô, "Đi thôi". Nói xong cũng không chờ Seohyun, cứ thế đi thẳng về phía trước.

Seohyun kinh ngạc, đuổi theo bước chân Taeyeon, cô vốn chỉ muốn đi tới chào hỏi mà thôi, rồi Taeyeon tiếp tục ngắm phong cảnh, còn cô tiếp tục tản bộ, nhưng hiện tại sao lại thay đổi thành thế này?

Seohyun giống như đứa trẻ đi theo phía sau Taeyeon, Taeyeon sải bước rất nhanh, Seohyun gần như phải chạy chậm mới đuổi kịp bước chân Taeyeon . Thế này mà là đi dạo ư? Có mà là chạy bước nhỏ thì đúng hơn.

Nhận thấy Seohyun chưa đuổi kịp, Taeyeon bèn đi chậm lại, hai người cứ như vậy sóng vai bước đi.

"Mấy ngày nghỉ vừa rồi không ổn à?". Trầm mặc hồi lâu, Taeyeon đột nhiên mở miệng hỏi.

"Hả?". Seohyun không hiểu vì sao Taeyeon lại hỏi vậy.

"Sắc mặt của cô không tốt". Taeyeon hờ hững nói, xem như giải thích.

Đây không phải là người đầu tiên, lúc trước Tiffany và dì Han cũng đã nói với cô, "Thật sao? Chắc là mấy ngày vừa rồi tôi ngủ không đủ giấc". Cô luôn trả lời như vậy, thật ra là thiếu vòng ôm của Yuri, ban đêm cô ngủ không yên, cô đang nghĩ có nên mua một con gấu bông thật lớn về để thay thế hơi ấm của Yuri hay không. Thói quen thực sự là điều rất đáng sợ, trước kia ở nhà, cô chưa bao giờ khó ngủ như vậy, thế mà mới sau ba năm hôn nhân đã nhiễm thói quen hưởng thụ vòng ôm của Yuri, đến bây giờ chỉ cần thiếu hơi ấm của Yuri là cả đêm trằn trọc.

"Trong nhà vẫn ổn chứ?". Taeyeon nhớ lại tình cảnh lần đưa cô về, sau này đọc báo mới biết chủ tịch 'Kiến trúc KYR" Kwon In Oh đột nhiên phát bệnh qua đời, Taeyeon không biết cô có quan hệ thế nào với Kwon gia, nhưng hẳn là quan hệ không chỉ sơ sơ.

Cô bỗng nhớ tới ngày ba chồng qua đời là Taeyeon đưa cô về nhà, "Ừm, rất tốt".

Taeyeon đột nhiên dừng lại, bình tĩnh nhìn cô, Seohyun bị nhìn, cảm thấy có chút kỳ quái, sờ soạng mặt mình hỏi, "Trên mặt tôi có gì sao?".

"Cô và Yuri là quan hệ gì?". Taeyeon chất vấn.

Vốn đã nghĩ đến khả năng Taeyeon cũng đoán được một ít, nhưng đối với câu hỏi đột ngột của Taeyeon, Seohyun vẫn trở tay không kịp, ánh mắt chột dạ nhìn đi nơi khác, đáp, "Không, không có quan hệ gì, chỉ là hiện tại tôi đang ở nhờ nhà Yuri". Đúng vậy, là tạm thời ở nhờ.

Taeyeon nhìn cô, giống như đang nghiên cứu ý tứ và độ tin cậy trong lời nói của cô. Ngay tại lúc Seohyu cho rằng Taeyeon sẽ tiếp tục truy vấn, Taeyeon lại xoay người đi về phía trước.

Seohyun ở đằng sau âm thầm nhẹ nhàng thở ra, chậm rãi đuổi theo bước chân Taeyeon.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC