CHƯƠNG 57

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở căn phòng sâu trong Jinjoo Lâu, có một nhóm người ngồi quây quanh chiếc bàn lớn. Giữa không gian bao trùm bởi bóng tối, chỉ có vài ánh đèn leo lét hắt bóng người chập chờn.

- Sắp tới sẽ có một nhiệm vụ cá nhân. Người thực hiện cũng đã được chọn. Những người còn lại có thể tùy cơ ứng biến hỗ trợ.

Người ngồi ở đầu bàn đan tay đặt trên bàn, vừa ra hiệu cho thuộc hạ phát bản kế hoạch vừa trình bày vắn tắt. Những người khác lần lượt nhận lấy bản kế hoạch, đọc qua một lượt rồi nhìn nhau. Nét mặt mỗi người hiện ra vài biểu cảm ái ngại hoặc khó hiểu. 

- Cái này... có phải hơi mạo hiểm không?

- Đúng đấy, lần trước đột nhập phủ Quân vương tử đã có người bị thương rồi. Lúc đó là đội ba người có thể trực tiếp hỗ trợ lẫn nhau. 

- Ừm, lần này chỉ có một người, mà địa điểm còn lớn và canh gác nghiêm ngặt hơn nữa. Ngài thực sự chắc chắn về kế hoạch này sao?

- Đừng lo, ta đã có sắp xếp riêng, sẽ có người bên trong hỗ trợ.

===============

*Cộc cộc cộc

Một tiểu thái giám cúi chào Hyeongseop, cậu ta bưng trà bánh đặt trên bàn, hơi đánh mắt về phía đĩa bánh ra hiệu, sau đó nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc của hắn. Hyeongseop nhìn xung quanh, bình thường rất ít người vào phòng làm việc của hắn nếu không có việc cần, hiện giờ cũng chỉ có một tiểu quan đang giúp hắn ghi chép sổ sách.

Hyeongseop nhặt một cái bánh lên, lật mặt sau của nó ra, có chữ viết trên đó. Hắn khẽ nhíu mày. Kế hoạch này... Thở dài một hơi, hắn nhanh chóng ăn hết cái bánh để phi tang thông điệp, tiếp tục với công việc còn dang dở.

===============

- Yunjin à, con được mời đến tiệc đầy tháng của tiểu Vương tôn tử này.

- Thật ạ?! Nhưng sao con lại được mời? 

- Các vị tiểu thư nhà quan khác đều có thiệp cả, có thể con được mời với tư cách bào muội của Hyeongseop. 

- Oa... Vậy con phải chuẩn bị cho thật tốt để không làm mất mặt Ahn gia mới được. Phải may một bộ y phục mới, còn phải học một vài phép tắc lễ nghi nữa.

- Về y phục thì ta sẽ lo cho con. Con hãy tranh thủ qua nhà tiểu thư Yeseo hay tiểu thư Boram để hỏi kinh nghiệm tiến cung đi.

- Vâng ạ.

Yunjin hí hửng chạy khỏi nhà, vừa qua một con hẻm nhỏ liền bị ai đó kéo vào góc khuất. Người đó chỉ cao hơn nàng một cái đầu, sau khi nhìn ngó xung quanh để không có bất cứ ai chú ý liền bỏ cái tay đang bụm miệng nàng ra. Yunjin sau thoáng kinh ngạc thì mắt sáng rỡ lên, miệng lắp bắp.

- Huynh... Huynh là...

===============

- Đại giám, có thư gửi đến ạ.

Kyungwon nhận lấy bức thư, mở ra đọc. Trong thư là danh sách những thứ phẩm bên sứ giả Bắc Triệu yêu cầu. Nhân sâm, lưu huỳnh, ngọc trai, hoàng liên,... Những này không quá hiếm, nhưng giá trị lớn và không nằm trong danh sách vật phẩm trao đổi giữa hai triều đình. Kyungwon hắn chính là đang buôn lậu sau lưng Vương thượng.

Kyungwon gấp bức thư lại, chuyển nó cho Hyeongseop.

- Ngươi kiểm tra đi. Đến ngày thì theo hẹn mà giao dịch.

- Vâng. À, Hyunsik có báo lại rằng đã tìm thấy san hô đỏ, đang tìm cách vận chuyển về đây ạ.

- Ừm. Mà, ta thấy hai ngươi làm việc khá là ăn ý đấy chứ.

- Dù có ghét nhau đến mấy thì cũng đều phụng sự cho Đại giám thôi, dẹp bất đồng cá nhân mà hoàn thành nhiệm vụ người giao vẫn là ưu tiên trên hết ạ.

- Vẫn là Ahn Hyeongseop biết cách trả lời nhất. Về tiểu tình nhân của ngươi, đã tìm được chưa?

- Vẫn... chưa ạ. Nhưng đã có chút manh mối, tiểu quan tin sẽ tìm được em ấy sớm thôi.

- Đừng để việc cá nhân của ngươi ảnh hưởng đến kế hoạch của ta đấy.

- Sẽ không đâu ạ.

Hyeongseop khẽ nuốt nước bọt, liếc nhẹ qua Kyungwon. Hắn ta đang tập trung lục tìm thứ gì đó, có vẻ không quá quan tâm đến mấy chuyện tình trường tép riu. 

Sau cùng Kyungwon cũng đã tìm thấy thứ cần tìm, hắn ta trải ra trên bàn, bắt đầu chăm chú nhìn. Đó là một tấm bản đồ đường núi. Tấm bản đồ trong không có gì đặc biệt ngoại chuyện trên đó có hai dấu gạch chéo nhau bằng mực đỏ, lại có thêm những đường đứt đoạn dẫn từ phía sau Vương cung lên. Đó là bản đồ chỉ dẫn địa điểm giao dịch giữa sứ thần Bắc Triệu và Kyungwon.

Có vẻ Kyungwon đang tính toán lượng hàng và thời gian vận chuyển đến điểm hẹn. Hắn ta di ngón tay trên trang giấy theo đường đứt đoạn, dừng lại ở vài chỗ rồi tiếp tục di chuyển, miệng lẩm nhẩm. Hyeongseop ngồi kế bên xem giấy tờ, trong đầu cũng bắt đầu nhẩm theo.

"Bốn xe lớn"

- Cần bốn xe hàng lớn. Có vẻ hơi cồng kềnh.

"Hai mươi lính hộ tống"

- Cử hai mươi người hộ tống chắc đủ nhỉ. Dù gì cũng có người của bên kia.

"Nửa ngày di chuyển"

- Có thể sẽ mất nửa ngày để chuyển hàng đến điểm hẹn. Mong là thời tiết thuận lợi.

Hyeongseop khẽ nhếch mép, càng ngày hắn càng dự đoán được nhiều suy nghĩ của Kyungwon, có lẽ hắn sắp nắm bắt được con người này rồi. Chẳng còn bao lâu nữa, những chuyện điên rồ này sẽ kết thúc vĩnh viễn, hắn có thể an tâm ngủ ngon rồi.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net