Call

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay chính là ngày 9/7 ngày mà Jaeyoon chào đời, birthday boy Jaeyoon từ tối hôm trước đã thấy háo hức lắm, vì có em người yêu Taeyang nói rằng sẽ có món quà đặc biệt cho anh. Cứ nghĩ đến em yêu thôi là đã thấy vui lắm rồi á, nụ cười xinh yêu của Taeyang, vòng eo săn chắc (?), bờ mông căng tròn (???). Taeyang chính là niềm hạnh phúc cực kì to lớn của Jaeyoon đấy, tuy quen em từ năm 2015 tận cơ mà đến năm 2016 em Taeyang mới chịu làm người yêu của anh cơ. Nhắc đến thời gian mà thấy hai người đã yêu nhau được 5 năm rồi, thời gian cũng dài nhưng mà Jaeyoon cảm thấy hai đứa mới vừa yêu nhau ngày hôm qua thôi, ở bên cạnh Taeyang chẳng bao giờ là đủ hết, chỉ cần nằm cạnh em cùng nhau xem phim qua máy chiếu cũng thật vui, không thì cùng nhau tâm sự những chuyện đã xảy ra


Với Jaeyoon, Taeyang thật sự giống như là thiên thân vậy, vừa ân cần dịu dàng, đáng yêu lại thật sự ấm áp như ánh mặt trời vậy, nụ cười của thiên thần ấy đã câu mất hồn anh từ lần đầu gặp mặt cho đến tận bây giờ. Qua những lần đi công tác xa, những cuộc gọi video, hay chỉ là những file ghi âm giọng nói của người yêu, là Jaeyoon đã cảm thấy thời gian xa em thật lâu thật lâu. Những cuộc gọi thoại của cả anh và cậu cứ kéo dài cả tiếng đồng hồ, rồi đến khi Taeyang chìm vào giấc ngủ sau khi nghe tiếng anh người yêu hát cũng dần trở thành những thói quen khó bỏ. Chẳng hiểu vì sao mà những ánh mắt hay cử chỉ nho nhỏ của em yêu luôn lọt vào tầm mắt của anh, chỉ cần cậu khẽ nhăn mặt thì cũng biết cậu đang không hài lòng vì món ăn, hay do người khác làm cậu thấy khó chịu. Taeyang tuy không có quá nhiều bạn bè nhưng cậu lại có những người bạn như người nhà vậy. vì vậy, khi cậu có người yêu thì mọi người đã thử thách Jaeyoon rất nhiều để xem anh có xứng với Taeyang hay không, nhưng những chuyện ấy chẳng quan trọng khi Jaeyoon đã chiếm trọn trái tim của cậu khi anh luôn chăm sóc cậu, hoặc ngay cả cách anh ấy phấn khích khi nhận được điện thoại của cậu, cách anh ây mím môi rồi hít thở một hơi thật dài đế trả lời câu nói "alo" của cậu. Taeyang yêu lắm những khi anh ấy nấu ăn cho cậu, tỉ mẩm trang trí bày biện cả bàn ăn để mời cậu đến, ân cần kéo ghế để cho cậu ngồi. Những ánh nến lung linh càng tôn thêm hào quang trên người anh, cậu thấy yêu anh những lúc ấy lắm, kể cả những lần cậu ốm, anh đã chạy đôn chạy đáo đi mua thuốc rồi nghỉ cả ngày chỉ để xem thân nhiệt của cậu tăng giảm ra sao.


- Jaeyoon hyung! Tối nay anh đến chỗ em sớm nhé, em muốn chúc mừng sinh nhật với anh.

- Ừ! Tối anh sẽ mua một bó hoa tặng cho em yêu nha ~!

- Hôm nay sinh nhật anh mà, anh đâu cần mua hoa chứ.

- Ứ! Anh muốn mua cho Tyang của anh mà.

- Được, được, hôm nay là ngày của anh, anh thích là được thôi, trên đường đến đây, anh mua giúp em mấy cái bánh mì nhé.

- Yes sir! Tyang hôn anh đi.

- Moa~! Moa

_____________


Chẳng mấy mà đến giờ đến nhà Tyang, Jaeyoon vừa mở cửa là đã chạy vào ôm Tyang từ đằng sau rồi, thơm vào má Tyang chụt chụt, rồi tạo thành tiếng hít hà mà thơm vào tóc của cậu, Tyang thơm thật thơm đó nha, mùi dầu gội thoang thoảng vẫn đọng lại trên mái tóc cậu.


- Tyangie hôm nay trình độ món bít tết phải hơm? Mùi hương thật là ngon đó nha, để anh đi dọn bàn cho em nhé, bé cưng.

- Anh dọn bàn và lấy chai rượu em đang ngâm trong xô đá nhé.

- Rượu này không biết có làm anh say như anh đang say Tyang không nhỉ????

- Anh phải thử mới biết được, chỉ sợ anh mới thử một ngụm là không trụ được rồi.

- Thế anh sẽ nếm ở trên môi của em, sẽ ngon hơn và chắc chắn ngọt hơn.

- Em muốn một bữa ăn nghiêm túc chứ hơm phải em trở thành bữa ăn đâu.

- Anh tưởng em là món quà sinh nhật của anh chứ? anh hài lòng với món quà Tyangie lắm. ihihi ̶(̶̶c̶̶ư̶̶ờ̶̶i̶ ̶n̶̶h̶̶a̶̶m̶ ̶h̶̶i̶̶ể̶̶m̶

- Được rồi, anh mau dẹp cái nụ cười bỉ ổi đó đi, em có quà tặng anh nhưng mà không phải em.

- Sao em yêu lại nói anh cười nham hiểm chứ? anh đau lòng quá đi à.

Jaeyoon vừa nói vừa vùi đầu vào vai của cậu, ở bên Tyang thật là thích mà, chỉ muốn nũng nụi mãi, dù là anh nhưng lúc nào cũng được cậu cưng chiều hết. Nhưng anh cũng thích được cậu ấy cưng chiều như vậy, thích nhất lúc được Tyang chăm sóc sau khi tắm, được cậu massage bả vai nhức mỏi cả ngày, rồi vùng lưng rã rời cuối cùng là phần hông và bắp chân, đổi lại anh sẽ mang nước muối đến và rửa chân chân cho Tyang, thật ra nghe có vẻ như hai bên chỉ là trao đổi qua lại thôi nhưng trong anh thì đó là hành động yêu thương của cả hai dành cho nhau. Vì yêu nhau là nên có trách nhiệm với nhau mà phải không? anh có trách nhiệm yêu thương người yêu anh thật nhiều và để tình yêu ấy kéo dài được lâu thì phải chăm sóc và quan tâm cậu ấy cũng thật nhiều thì anh mới cảm giác được nắm tay Tyang của anh đến khi bách niên giai lão được.

- Vợ yêu ơi, anh dọn bàn xong rồi này, em mau ra đi nào.

- Vâng! Em ra ngay đây

______

Nói không quá chứ, thật sự Jaeyoon ngóng chờ mòn quà từ em người yêu lắm ý chứ, vì mọi năm ý chẳng cần Tyang tặng quà gì thì anh đã nhảy bổ vào người cậu đòi quà rồi, sáng hôm sau thì Taeyang xịu lơ cả người, tuy rằng Jaeyoon rất thích món quà Taeyang nhưng mà do năm nay có món quà mà Taeyang (có lẽ) rất chăm chút nên anh mong chờ lắm.

- Happy birthday to you! Happy birthday to you! Chúc mừng sinh nhật anh, Jaeyoonie. Chúc anh tuổi mới ngày càng hạnh phúc và thanh công trong cuộc sống.

- Hì hì! Cảm ơn em Taeyangie! Thơm nào! Thơm nào.

- Còn đây là quà của anh!

Taeyang đặt vào tay anh một chiếc hộp nhung màu đen nhỏ xinh, nhìn giống hộp đựng nhẫn lắm đó, nhưng anh không muốn bị nhận nhầm đâu, nên anh đã cầm chiếc hộp và mở ra liền thấy trong đó là một cặp nhẫn cưới, vậy là anh thua rồi, ai lại để cho em yêu đi mua nhẫn chứ, anh quá sơ xuất rồi.

- Huhu! Taeyang ơi, sao em lại mua nhẫn chứ, việc này phải để anh làm. Không chịu đâu, không chịu đâu.

- Anh yên nào, năm trước sinh nhật em anh đã mua vòng cổ đôi rồi mà, với lại chúng ta đã cùng đồng ý là khi cảm thấy đúng lúc thì một trong hai chúng ta sẽ mua nhẫn mà đâu phải chỉ có anh mới được mua chứ!
- vậy là Tyang đồng ý về chung một nhà với anh rồi sao??!!!!
- Đúng vậy
- Hì hì! Anh vui nhắm, Taeyang mau đưa tay để anh đeo nhẫn cho em.

- Taeyang thấy đẹp không này! Món quà này anh thích lắm. Còn bây giờ mới là quà chính chứ.

Jaeyoon vừa nói xong đã bế Taeyang theo kiểu công chúa mà tiến vào phòng ngủ.

- Ơ! Nhưng em có đồng ý đâu! Bỏ em xuống, em không muốn nghỉ làm, mai em phải đi họp. Lee Jaeyoon!!! Bỏ  em xuống.... Ưm.... Không được hôn.... Đừng có ôm eo em.... Ưm.... Lee Jaeyoon....

- Taeyangie của anh là đẹp nhất, đáng giá nhất, chứ cần gì quà đâu.

Và thế là kết thúc ngày sinh nhật của Jaeyoon- ssi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net