Đoản 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Ngồi im.

Lộc Hàm đang chơi game vô cùng nhập tâm thì bị Ngô Thế Huân làm cho giật bắn mình, gắt.

- Thần kinh à?

Ngô Thế Huân mặc kệ cái mặt cau có của Lộc Hàm đưa tay ra nhặt đi sợi lông mi rụng trên má cậu.

- Ờ, bệnh thần kinh giai đoạn cuối.

Lộc Hàm nghe vậy thì làm ra vẻ sửng sốt.

- Ối chộ ôi cuối cùng mày cũng nhận ra đầu óc mày không được bình thường à?

Ngô Thế Huân nhún vai.

- Tao với mày yêu nhau thì tao cũng phải giả vờ thần kinh chút cho xứng đôi vừa lứa với mày chứ, mày thấy tao có tâm lý không?

- Tâm lý cái con khỉ, cút xa tao ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net