Chương 10: Tương lai tươi đẹp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




                  


Bộ phim của Kim Jong Dae vừa kết thúc cảnh quay cuối cùng thì giới giải trí lại một lần nữa nổi lên scandal tình yêu đồng tính, nhưng lần này nhân vật chính không phải là Kim Jong Dae mà là "tình địch" của cậu với chính nam diễn viên nổi tiếng hôm nọ giúp cậu ta đeo bảng tên trong game show.

Kim Jong Dae ngồi đọc tin mà không ngừng tậc lưỡi.

Chậc chậc chậc...hôn nhau tới không biết trời đất thế này, có thể không lộ hay sao?

Mà cũng coi như tên tình địch đó có năng lực, quyến rũ được cả siêu sao luôn nổi danh có lí lịch trong sạch, tính cách lại ôn hoà nhã nhặn. Nếu không có Kim Min Seok, chắc mình cũng đổ nam thần này lâu rồi...

Hóng hớt bát quái xong, Kim Jong Dae sắp xếp đồ chuẩn bị từ phim trường ra về, cậu sâu sắc cảm nhận thấy việc quay phim tuy không quá mệt mỏi nhưng tuyệt đối không phải thứ có thể theo đuổi dài lâu, nguyên nhân rất đơn giản như sau.

Kim Jong Dae vừa thu dọn đồ đạc vừa gọi điện:

"Em đây, sau này em sẽ không nhận phim nữa. Gặp anh rất ít, thật khó chịu"

Trước đây đi quay chương trình âm nhạc hoặc gameshow mất cùng lắm hai ngày là xong, thế nhưng quay phim thường xuyên phải ở lại phim trường, thật sự không thể về được. Thứ nhất là không để ảnh hưởng tiến độ quay, thứ hai là không để lộ nội dung phim. Mỗi lần muốn ra ngoài đều quá khó khăn, để Kim Min Seok xin nghỉ vài ngày cho cậu hoặc anh trực tiếp tới thăm thì lại không tránh được đàm tiếu, tai mắt quanh các phim trường có rất nhiều. Không phải muốn giấu diếm chuyện tình cảm này, chỉ là bọn họ không muốn bị phát hiện ra theo cách đó, vốn đã tính tốt thời điểm để công khai rồi.

Kim Min Seok đang lái xe trên đường, vui vẻ tiếp chuyện với cậu, càng ngày càng cảm nhận Kim Jong Dae như trở lại thời sinh viên hoạt bát. Vẫn là mồm mép có sao nói đó nhưng bây giờ toàn nói lời tốt đẹp dễ nghe, đối với người khác cũng hoà nhã dễ gần.

Khoảng thời gian quay phim này còn có một sự kiện quan trọng nữa xảy ra. Ngày đó người đại diện Wilson vượt biên giới tìm người yêu đến nay vẫn chưa thấy trở về.

Thực sự hơn ba tháng trời không về nước một lần!

Thậm chí một cuộc điện thoại cũng không gọi, Kim Jong Dae không chủ động gọi sang hỏi thăm tình hình thì có khi còn tưởng anh ta bị xã hội đen Nhật Bản thủ tiêu rồi.

Đang trong thời kì yêu đương nồng cháy là tốt, nhưng bỏ bê công việc và nghệ sĩ mình dẫn dắt thì cũng quá vô trách nhiệm rồi đi?

Wilson ngày đó qua tới Nhật Bản liền dò theo địa chỉ mà Jin đưa mình. Lần mò hơn hai ngày trời mới tới nơi, cả người mệt đến phờ phạc mất hết sức lực, Jin Inoue vội vã kéo người về phòng mình nghỉ ngơi.

Nhà của biên kịch Inoue là nhà theo kiến trúc Nhật Bản cổ điển, người nhà hình như có vẻ rất chuộng phong cách quần áo truyền thống, lúc Wilson tỉnh dậy thấy quanh giường mình là một ông chú mặc đồ võ, một dì gái mặc kimono tóc vấn cao, trang điểm kĩ càng, và có Jin Inoue cũng đang mặc một bộ đồ truyền thống không quá cầu kì.

Này...chỉ là ngủ một giấc chứ không phải bệnh ốm liệt giường...nhiều người vây quanh như vậy chờ trực quả thực giống như mình là bệnh nhân sắp trút hơi thở cuối cùng...

Wilson vội vã ngồi dậy chạy xuống giường, nghiêm túc cúi đầu chào bậc cha mẹ.

"Cháu là Wilson, bạn của Inoue, mong cô chú thứ lỗi vì đã đến đây đường đột thế này mà lại chưa chào hỏi tử tế"

Ba Inoue không thay đổi sắc mặt, ông mới hé răng định đáp thì cửa phòng chợt mở ầm ra, ngoài đó là một thanh niên to béo mặc đồ sumo hầm hè thở dốc, nghiến răng đe doạ:

"Kia là thằng cha định vác em trai yêu dấu của ông đi xuất ngoại lần nữa? Nằm mơ đi! Muốn thử thưởng thức chiêu lấy thịt đè người phải không?!"

Wilson giật bắn người, vóc dáng quá khổ kia có phải là muốn một hơi đè chết người ta luôn không hả?

Inoue bực mình đảo mắt, lao tới đá vào cái bụng siêu lớn của anh trai:

"Anh có bệnh hả? Lao ầm ầm như vậy, cửa phòng của ông đây lại phải thay mới!"

Inoue-anh xụ mặt xuống, tuy thực sự là nhìn không có rõ lắm vì mỡ che phủ hết mọi cảm xúc mất rồi, siêu sumo buồn bã nhưng vẫn rất lớn miệng:

"Là anh không tốt, để em phải vất vả sang nước ngoài kiếm tiền rồi còn bị đàn ông quyến rũ"

Inoue-mẹ lên tiếng nhắc nhở:

"Là nó tự trốn đi, trong nhà này không ai có lỗi cả. Hơn nữa kiếm tiền không được thì đã có người ở nhà còn gửi sang cho, chuốc hoạ vào thân thì ráng mà chịu!"

Inoue-ba bây giờ mới có cơ hội cất lời:

"Đúng thế, cái cửa kia, ba mày sẽ sửa cho, vì một thằng đàn ông còn mắng chửi anh trai thì còn ra thể thống gì?!"

Inoue nghiêm mặt liếc nhìn ba người nhà mình, lại nhìn sang Wilson bị doạ cho tái xanh. Cậu đi tới khoác tay anh, nói với ba người nọ:

"Mọi người diễn đủ chưa?"

Một nhà ba người Inoue vẫn cố tỏ ra lạnh lùng, Inoue-ba lại nói:

"Nếu cậu chưa biết thì tôi là chủ một võ đường, muốn vác con trai tôi đi, cậu tình nguyện gãy mấy cái xương sườn?"

Inoue-ba nói xong liền tự cảm thán lời thoại quá xuất sắc rồi! Cũng phải nghĩ xem biên kịch tài năng kia là do ai sinh ra!

Inoue-mẹ thêm mắm thêm muối:

"Cậu trông tôi cổ hủ như vầy, từng này tuổi còn mặc đồ truyền thống, tôi tiếp thu không nổi mấy tư tưởng hiện đại của các cậu. Tình yêu đồng giới là cái gì? Nghỉ ngơi xong rồi thì nhanh chóng rời đi đi!"

Inoue-anh cảm thấy mình bị mỡ đè hết lên dây thần kinh rồi nên không thể nào nghĩ ra lời thoại mới sáng tạo như bố mẹ, liền nhanh chóng lặp lại lời đe doạ:

"Mày là thằng cha định vác em trai yêu dấu của ông đi xuất ngoại lần nữa? Nằm mơ đi! Muốn thử thưởng thức chiêu lấy thịt đè người phải không?!"

Wilson toát mồ hôi hột, nhìn sao cũng thấy nhà này kì cục, đào tạo ra bao nhiêu diễn viên chuyên nghiệp, anh không có khả năng nhìn không ra mấy người nghiệp dư này đang làm trò...Thế nhưng nhìn ra lại là một chuyện, ứng xử cho ra sao để thuận lòng người ta rồi đem vợ về nhà lại là chuyện khác.

Wilson vẫn mải suy nghĩ, Inoue đã lao tới dọn dẹp chiến trường:

"Ba! Ba trả cho chú hàng xóm bộ đồ đó đi! Chật như vậy mặc không thấy khó thở hả? Máu dồn lên não chậm thì phải sao đây? Còn mẹ nữa, hôm qua là ai mới đặt mua mấy bộ mới ra của Gucci với LV hả? Bộ phim đề tài đồng tính lần trước cũng là mẹ đòi anh hai cho đi xem bằng được! Còn ông anh ngoại cỡ kia, có tin tôi lén trộn thuốc giảm cân vào đồ ăn của anh không hả?!"

Ba người nào đó trợn mắt ngạc nhiên một hồi, sau đó chán nản thu lại biểu hiện lạnh lùng, bày ra bộ mặt ỉu xìu.

Inoue-ba cởi đai áo võ, đi ra ngoài:

"Cái ông hàng xóm đó không biết đã giữ lại bộ này bao nhiêu năm, mặc vào như quấn vải gai lên người, ba đi thay quần áo, hai đứa tí ra ăn cơm tối rồi nói chuyện cụ thể sau nhé"

Bóng Inoue-ba chưa khuất, Inoue-mẹ liền túm hết váy kimono lên tận đùi, hùng hồn bước ra ngoài:

"Còn không bằng mặc bikini tắm nắng, nóng chết tôi rồi!"

Riêng Inoue-anh thì đã biến mất từ lâu.

Sụt cân là chuyện kinh dị gì chứ?! Không thể nào xảy ra được đâu!

Từ đó Wilson có một quãng thời gian vô cùng hạnh phúc và hưởng thụ ở Nhật Bản xa xôi, đoạn tuyệt với mọi công việc của công ty giao cho.

Cũng may thời gian này Kim Jong Dae có cậu trợ lý giúp đỡ nhiều điều, Kim Min Seok cũng âm thầm hỗ trợ nên mọi công việc của Kim Jong Dae cứ thế suôn sẻ trôi qua.

Kim Min Seok tới đón Kim Jong Dae từ phim trường về, hai người rẽ qua nhà cất đồ đạc rồi cùng nhau về khách sạn của anh ăn cơm.

Cuộc đời thật trớ trêu, cặp đôi mới bị khui ra kia cũng đang ở nơi này lánh nạn, hai đôi gặp nhau giữa đại sảnh khách sạn.

Kim Min Seok cùng nam diễn viên nổi tiếng kia có một chút quan hệ, vui vẻ chủ động bắt tay rồi bốn người cùng nhau ăn cơm.

Kim Jong Dae cảm thấy rất không tự nhiên. Cùng tình địch, người yêu tình địch, người yêu mình ăn cơm, có thế nào cũng thấy nuốt không trôi! Nhưng thời gian qua mình đã "tốt tính" hơn nhiều rồi, chẳng có hơi sức mà chấp vặt với Kiichi Kiichi nữa đâu!

Đồ ăn vừa mang lên, nam diễn viên nổi tiếng đẹp trai chói loá đột ngột nhìn sang người yêu mình hỏi:

"Em không có gì muốn nói với Jong Dae hả?"

Kim Jong Dae ngạc nhiên đảo mắt, nhìn Kim Min Seok rồi lại nhìn hai người đối diện.

Nè đột ngột nghiêm túc như vậy là sao? Tính hù chết tôi hả?!

Cậu bạn người Nhật không nói gì, chỉ uất ức mím môi.

Kim Min Seok lên tiếng giải trừ ngại ngùng:

"Có vấn đề gì cứ nói, đừng ngại"

Nam diễn viên dùng ánh mắt vô dùng dịu dàng nhìn người yêu, dường như có hàm ý động viên cậu:

"Em đã hứa với anh rồi mà, Kato?"

Kiichi Kato ỉu xìu thở dài, hít hít mấy hơi rồi nhìn sang Kim Jong Dae, bất ngờ nói:

"Chuyện trước đây...xin lỗi cậu"

Kim Jong Dae làm một cái mặt ngạc nhiên Ô.Ô thật lớn, khoé môi run run:

"Cậu...cậu không cần phải xin lỗi"

Trông miễn cưỡng như vậy, là xin lỗi hay oán trách thêm đây?

Nam thần thu phục được cậu ta, chắc cũng phải trải qua không ít gian khổ...

Kim Min Seok hỏi:

"Có chuyện gì trước đây là sao?"

Kim Min Seok giả ngơ, quên đi chuyện trước đây mình đã từng có một bữa ăn với thanh niên người Nhật kia.

Dưới bàn ăn, nam diễn viên nhẹ nhàng nắm tay Kato, cậu siết chặt các ngon tay anh rồi bình tĩnh kể lại:

"Chuyện ngày đó trên báo, phần lớn là do công ty dàn xếp. Đã làm anh mang tiếng xấu, thực sự xin lỗi"

Nam diễn viên cười đến vô cùng tự hào, khoé mắt cong lên tán dương:

"Rất ngoan"

Kim Jong Dae và Kim Min Seok nhìn hai người trước mắt vô tư ái ân, người ta đã có lòng xin lỗi thì mình cũng đành nhận, nhưng mà biết tỏ ra thế nào cho hợp lý đây?

Nam thần đẹp trai chói loá nói thêm:

"Cậu ấy có nghịch ngợm một chút nhưng không phải cố ý muốn làm hại ai, là do công ty bên đó dùng áp lực công việc và kinh tế doạ cậu ấy. Hai người đừng giận, cũng đừng hiểu xấu cậu ấy. Bình thường cậu ấy rất ngoan ngoãn nghe lời"

Kim Min Seok cười đáp:

"Chúng tôi hiểu, dù sao chuyện cũng qua lâu rồi, bây giờ người chịu trận không phải là hai cậu hay sao?"

Kato khẽ giọng than thở:

"Ai mà biết được phóng viên bám tới tận thành phố khác, thực sự phiền phức"

Kim Jong Dae chợt nhớ ra không bao lâu nữa mình cũng sẽ phải chịu áp lực dư luận tương tự, tò mò dính sát tới hỏi:

"Có phải đi đâu cũng bị chụp lại không? Không thể đi ăn nhà hàng nữa? Cũng không đi du lịch được luôn hả? Còn ở nhà thì sao? Đừng bảo là phóng viên leo lên cây để rình luôn nhé?"

Kim Min Seok thú vị nhìn Kim Jong Dae lo lắng.

Kato dùng ánh mắt kì thị hỏi:

"Cậu định công khai hả?"

"Ừa!" – Kim Jong Dae vỗ bàn.

Kato ôm ngực:

"Điên rồi sao! Người khác muốn giữ kín còn không được"

Kim Jong Dae thở dài:

"Không công khai cứ khó chịu sao đó"

"Công khai rồi còn khó chịu hơn!" – đến lượt Kato vỗ bàn.

Kim Jong Dae ngậm miệng không nói. Thực chất còn có một lý do quan trọng hơn là những ong bướm lượn lờ quanh người đàn ông của tôi hãy thấy khó mà từ bỏ đi! Học cách nhìn vào sự thực!

Kim Min Seok nói với Kim Jong Dae:

"Em không thích thì có thể không công khai, không cần miễn cưỡng bản thân"

Kim Jong Dae xua tay:

"Không được, sớm muộn đều phải công khai, em không thích là người bị động, một loạt ảnh ôm ấp hôn hít tràn lan trên mạng thì còn ra thể thống gì nữa!"

Nam thần: "..."

Kato: "..."

Cậu nói thẳng ra chúng tôi không ra thể thống gì khó lắm hả?!

Kato hậm hực nói móc:

"Mà hai người không phải là quan hệ thuận mua vừa bán thôi sao? Còn định công khai như có thiên tình sử vậy, cũng quá khoa trương rồi!"

Kim Jong Dae lập tức giận trắng mắt:

"Cái gì mà thuận mua vừa bán! Cậu hãy thức tỉnh đi, người này yêu tôi 6 năm có thừa rồi đó!"

Kato bĩu môi:

"Nói dối cũng có cơ sở một chút, cần tôi diễn là đã bị cậu thuyết phục rồi không? Đừng có nói là yêu nhau từ thời học sinh gì đó rồi sau này vì gia đình gặp biến cố rồi xa cách vài năm cuối cùng vượt bao sóng gió trở về, cậu nghĩ cậu là nhân vật nữ chính ngôn tình sao?!"

Kim Jong Dae gằn giọng:

"Là nam chính đam mỹ! Mấy cái khái niệm cơ bản này cậu còn không có, ăn nhiều một chút để tăng side não đi, đừng có to nhầm xuống ngực!"

Nam thần nọ cùng với Kim Jong Dae bốn mắt nhìn nhau, thầm nghĩ hai đứa nhỏ này quả thực không thể ở chung, cố ý dàn xếp giảng hoà rồi mà cuối cùng vẫn chí choé được với nhau, ước mơ thế giới hoà bình còn xa lắm.

Bốn người ăn cơm trong bầu không khí thuốc súng nồng nặc, Kim Jong Dae biết hai người nọ còn ở khách sạn này trú nạn thêm vài ngày thì rất đắc ý. Cũng nhờ có an ninh khách sạn của người yêu tôi tốt, nếu không hai người bị xâu xé đến tan nát rồi!

Khi bữa ăn kết thúc, hai đôi chia hai ngả đường, Kim Jong Dae lầu bầu không ngừng ca thán về tình địch cũ, lại còn gặp may có người yêu ôn nhu dịu dàng như vậy, ông trời thật không công bằng!

Kim Min Seok nhíu mày hỏi:

"Em cho là anh không dịu dàng?"

Kim Jong Dae vòng tay thành hình chữ X, lập tức phủ nhận:

"Nào có đâu! Chỉ em thấy Kiichi Kiichi giảo hoạt như vậy, thế mà lại lấy được anh chồng quá tốt!"

Kim Min Seok kéo cậu ra vườn sau của khách sạn, hai người đi song song trong ánh đèn nhẹ nhàng đan trên hàng cây, anh cảm thán:

"Em cũng không nghĩ xem giới giải trí loạn thế nào, người kia, để leo lên được diễn viên hàng Top đầu thì cũng không phải người hiền lành gì..."

Cứ nhìn Kim Jong Dae thì thấy rõ, cậu ấy vốn hoạt bát vui vẻ là thế, gia nhập vào giới giải trí bao nhiêu năm liền bị biến thành cái dạng gì rồi? Cũng không phải là sẽ biến thành người xấu xa, chỉ là trở nên có phòng bị và biết tính toán sự đời hơn một chút...

Kim Jong Dae kéo tay Kim Min Seok lại, tò mò nhìn anh hỏi:

"Ý anh là gì? Có phải người kia cũng rất có tâm cơ biến hoá khôn lường này nọ không?"

Kim Min Seok tay trái nắm lấy tay cậu, tay phải búng lên trán Kim Jong Dae:

"Tâm cơ là cái gì chứ! Chỉ là người ta không phải cục bột như vẻ bề ngoài thôi"

Hai người tiếp tục tay trong tay đi tản bộ, Kim Jong Dae không ngừng lầm bầm:

"Thật tò mò, thật tò mò..."

Kim Min Seok thở dài, nói vu vơ:

"Thì đó...vụ quan hệ hai người nọ, là do có sắp xếp chụp trước rồi"

Người yêu tò mò muốn biết thì đành thoả mãn cậu ấy một chút vậy.

Kim Jong Dae lập tức há hốc mồm, buông tay Kim Min Seok ra mà ôm ngực chính mình:

"Thế giới này quả thực đáng sợ...ý anh là nam thần đó cố ý để chuyện tình của mình lộ ra sao? Cũng không sợ danh tiếng bị ảnh hưởng?"

"Để giữ chặt được người mình yêu, một chút mất mát đó quả thực rất đáng để đánh đổi"

Kim Min Seok nhẹ nhàng nói ra một câu như thế, Kim Jong Dae nghe xong liền thấy không ổn:

"Anh cũng định dùng chiêu này với em phải không?!"

Kim Min Seok chưa kịp trả lời, Kim Jong Dae lại cắn răng uất ức nói tiếp:

"Anh đến xã hội đen còn đánh thắng được, đối phó với em hay với giới giải trí chẳng phải chỉ là một cái bóp nhẹ liền tan nát à?!"

Kim Min Seok đau đầu, vốn không nên kể chuyện này cho cậu ấy biết mà!

"Em lại nghĩ đi đâu đâu, chẳng phải chúng ta giao hẹn sau khi phim của em chiếu ra mắt rồi mới công khai hay sao?"

Kim Jong Dae bây giờ mới chịu thả lòng người:

"Thật không?"

Kim Min Seok quả thực bó tay với bảo bối nhà mình, ôm cái người đang tạo dáng chữ X kia vào ngực:

"Anh đã bỏ phí bao năm bên em, quả thực rất muốn nhanh chóng khẳng định chủ quyền, thế nhưng anh sẽ không bao giờ làm gì mà không có sự cho phép của em...nữa"

Kim Jong Dae cảm động chui đầu vào ngực Kim Min Seok, trên đỉnh đầu lại cất lên tiếng hỏi:

"Em không sợ sao?"

Kim Jong Dae ngẩng lên nhìn anh, kiên định lắc đầu.

Để giữ chặt được người mình yêu, một chút mất mát đó quả thực rất đáng để đánh đổi.

Mà đường công danh của cậu, cuối cùng cũng không phải là tai hoạ gì ghê gớm cho lắm. Tuy đã gián tiếp đẩy người mình yêu đi xa một lần nhưng anh ấy lại vượt mưa súng bão bom trở về, cũng làm cho tính tình Kim Jong Dae thay đổi, nhưng không làm biến đổi con người tốt đẹp vốn có. Kim Jong Dae âm thầm cảm ơn chính mình ngày xưa đã không bỏ lại sự nghiệp dang dở, nếu bây giờ trở thành người ất ơ lang thang đây đó thì quả thật không có mặt mũi mà ở bên người đàn ông tuyệt vời thế này. Mà bỏ đi đam mê của mình, còn là thất bại lớn hơn cả cố gắng theo đuổi mà gặp nhiều chông gai. Hiện tại cố gắng kiếm thật nhiều tiền nuôi chồng, cho chồng một cuộc sống sung túc là được rồi! Cho dù có tai hoạ, cũng phải cần có công danh, công danh thành công rồi, ắt sẽ không còn tai hoạ!

Kim Jong Dae cũng dám khẳng định, cho dù có công khai hay không thì cuộc sống và tình cảm của họ sẽ không có bất cứ thay đổi gì. Chỉ cần còn ở trong vòng tay anh, cậu luôn cảm nhận được sự an tâm lạ thường.

Đứng giữa vườn cây mát mẻ ngắm nhìn bầu trời đầy sao rộng lớn...Ừm, tương lai có vẻ như sẽ rất tươi đẹp...

h8C501g�=l��

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net