Ta và Nàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rồi một ngày nhận ra tất cả chỉ là hư tình giả ý. Ôn nhu của nàng, quan tâm của nàng đều là vì yêu. Nhưng khốn nạn ở chỗ thứ nàng yêu chính là tiền chứ chẳng phải ta. Không oán, không hận nàng chỉ trách ta ngu ngốc sớm biết nàng không thực trong sáng như vậy. Chỉ vì muốn bồi kẻ ngu ngốc nhu nhược như ta vui vẻ mà ngày ngày dính lấy bên cạnh. Hoang đường.

Rồi một ngày khác nàng đoạt hết mọi thứ của ta dùng từ ngữ xấu xa khoét sâu vết thương của ta. Ta vẫn không có cách nào hận nàng. Tại sao vậy? Nữ nhân này đê tiện đến như thế tại sao ta vẫn cố chấp để nàng chà đạp, để nàng vũ nhục cả tinh thần lẫn thể xác. Chỉ có thể đổ lỗi ta quá yêu nàng mà thôi.
Sau đó, mỗi một ngày trôi qua ta liền chờ đợi nàng quay lại. Baba ta biết chuyện liền không tha cho nàng, hắn từ tay nàng giành lại mọi thứ cho ta. Đáng tiếc baba không biết được thứ ta cần chính là nàng. Tiền bạc danh vọng ta vốn chẳng tha thiết nhưng nếu ta không có chúng nàng...nàng sẽ chẳng ở cạnh ta lâu vì vậy baba đem nhưng thứ đó đoạt về ta thực vui vẻ. Ta chẳng phải chờ quá lâu, 5 ngày sau nàng liền quay lại quần áo có chút nhếch nhác nhưng không sao cả nàng vẫn xinh đẹp như thế, vẫn như vậy ôm lấy ta, hôn ta, nấu ăn cho ta. Nàng ôn nhu, nàng ấm áp, ta đều yêu thích. Chỉ là trong mắt nàng không có yêu. Nàng có chút chán ghét ta. Ta biết, ta đều biết nàng vì ta tài sản mới đem một ít ôn nhu cùng ấm áp cho ta. Nhưng không sao ta yêu nàng. Nếu nàng lại lần nữa cướp tiền của ta đi. Ta liền kêu baba bắt nàng lại, trói nàng bên người, giam nàng trong khuôn viên biệt thự là tốt rồi. Ta sẽ cùng nàng cả đời yên bình qua đi, dù nàng không nguyện ý ta cũng mặc kệ, ta chỉ muốn nàng duy nhất nàng. Lalisa Manoban là của ta, của mình ta.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net