Ngày 3: Mưa và chiếc áo mỏng manh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





Warning: tongue kiss, rape fantasy.

Tất cả đều là sản phẩm từ trí tưởng tượng của tác giả,

vui lòng không áp dụng lên người thật và đừng mang đi nơi khác.


***

Dunk cố gắng mở cửa thật nhẹ nhàng, mặc dù nước mưa từ bộ quần áo đang mặc không ngừng nhỏ giọt xuống sàn nhà khi lúc nãy chạy từ bãi đỗ xe ngoài trời vào căn hộ, để cố không đánh thức tên bạn trai nhỏ tuổi ngủ say, mà người ở nhà có vẻ không hành động giống trong suy nghĩ của anh lắm.

"Hôm nay anh lại về trễ rồi."

Hít một hơi thật sâu vì không muốn đối diện với sự giận dữ dần hình thành trong lòng cậu, anh biết rõ là vậy nếu anh cố giải thích.

"Chen...mưa quá anh không dám chạy nhanh."

Joong Archen đã ngồi đây đợi anh được hai tiếng, từ lúc tin nhắn trên điện thoại bảo là về nhà lúc chín giờ còn đồng hồ hiện tại đã qua số mười một được một vài khoảng.

"Chạy chậm không có nghĩa là kéo dài thêm một tiếng bốn mươi phút. Từ chỗ làm của anh đến nhà bình thường cũng chỉ mất hai mươi phút."

Anh cảm tưởng mọi giác quan của mình đóng băng khi môi mỏng ghé sát vào tai mình thì thầm, day nhẹ dái tai bằng môi rồi buông ra, không khỏi để Natachai thở một hơi nặng nhọc. Mắt quét dọc thân thể Dunk, dừng lại ở chiếc áo sơ mi trắng mỏng tanh, ướt nhem dính sát vào cơ thể, khẽ nuốt nước bọt khi đổ dồn chú ý vào đầu ngực trồi ra ngoài lớp vải công sở, ngang nhiên đưa đầu ngón tay gảy nhẹ lên chúng từ bên ngoài. Anh rên khẽ, dùng tay còn ướt đặt lên ngực Joong đẩy ra, để lại mảng dính sậm màu vì nước chiếc áo thun xanh đang mặc. Anh cắn môi lắc đầu như từ chối khi bàn tay cậu bắt đầu chu du trên cơ thể mình, mạnh mẽ chạm vào nơi tiếp nối giữa hông và eo bóp nhẹ cách một lớp vải quần tây.

"Đừng mà Joong.."

Mắt Natachai nhắm tịt lại, sợ sệt trước cái chạm của Joong. Cậu phát hiện anh nói dối rồi, sự thật là Dunk bị ướt vì nghiêng dù che mưa cho người bạn đồng nghiệp tên View khi cô xuống xe rồi đi vào nhà, anh ngỏ lời chở cô về vì ngại cô sẽ đi xe máy, anh muốn trả ơn vì cô đã giúp anh nộp báo cáo cho sếp khi Joong lỡ làm cho anh không xuống giường nổi lần trước. View và Dunk hoàn toàn trong sáng, mối quan hệ chỉ dừng được ở mức đồng nghiệp vì người yêu của cô nàng là cháu gái của Joong, June, đương nhiên Archen biết rõ điều đó, cậu chỉ muốn kiếm cớ để bắt nạt Dunk.

"Em yêu, em ở nhà View làm cái gì mà giờ này mới về?"

Joong có định vị của Dunk nên mới biết được rõ anh ở đâu, cậu bảo để nhầm khi nguy hiểm cận kề, nhưng đôi khi cũng là kiểm soát. Đôi mắt van nài của Natachai lưng tròng, mí mắt run run nhìn thẳng vào cậu. Ai mà biết được người hiền hoà lúc bình thường như Joong lại là kẻ có máu S. Những lúc ở trong xe lén tròng vào trong quần Dunk bị anh bảo buông ra, những lúc hôn vồ dập khi chào mừng về nhà bị Natachai từ chối đẩy mạnh, những lúc cậu cầm cổ chân anh gác lên vai khi dập thẳng vào trong lỗ nhỏ khiến anh rên rỉ đau khổ, hay những lần bắt gặp Dunk quay tay khi không có cậu ở nhà đều khiến Archen vô cùng giận dữ. Điều cậu ghét nhất chính là bị anh chiếm thế chủ động.

Natachai ban đầu có bài xích việc kiểm soát của Joong, nhưng càng ngày anh càng thấy việc chịu sự điều khiển của người mình yêu không có gì là quá đáng. Chiếm hữu cũng chính là bảo bọc, Joong quan sát từng cử chỉ cũng chỉ muốn bảo vệ mình mà thôi, anh nghĩ vậy. Hơn nữa những lúc anh thấy Joong bắt nạt mình thì cảm giác không khó chịu mà ngược lại còn thấy thỏa mãn. Dunk bởi thế mà không chối từ lần cậu cho tay vào quần mình ở nơi công cộng, hôn anh đến ngạt thở khi về đến nhà, mấy lúc làm tình nắm chặt cổ chân không cho Dunk chạy thoát, hay là thủ dâm, mỗi khi nhớ đến viễn cảnh cậu nút túi cầu của anh còn ngón tay thì ra vào trong Dunk, để cậu giận dữ lúc bắt quả tang. 

Anh luôn muốn Joong vì mình mà phát điên.

Tay nhanh nhảu kéo khóa quần tây lột chúng khỏi người Dunk. Đắm chìm nhìn cơ thể trắng nõn chìm trong áo sơ mi mỏng dính cùng quần lót màu trắng gần như trong suốt hiện giờ gợi tình hơn cả khi không mặc gì. Archen vội vàng thoát y, đem thân mình rắn chắc áp sát người yêu, giật cà vạt của Dunk khỏi cổ, vòng hai cổ tay anh lại với nhau ra đằng sau, thắt nút giữ chặt chúng đằng sau khi đặt Natachai lên bàn ăn, không cho anh có cơ hội thoát khỏi. 

"Joong...thả anh ra..hức....anh biết lỗi rồi.." 

Nhìn anh nức nở thế này cậu động lòng biết bao, chỉ tiếc rằng không phải tâm trí mà chính là thằng em cứng lên gồ vào đùi trong của anh lúc này. Đôi mắt cả hai lần nữa chạm nhau khi hứng tình dâng trào trong cơ thể, Joong thấy anh cắn môi tỏ vẻ van nài, khóe mi ươn ướt dần chảy ra giọt nước mắt lăn dài trên gò má. 

Dù cậu biết rằng điều anh muốn là ngược lại.

Archen chống tay xuống bàn, đặt nụ hôn lên môi Natachai thật cuồng nhiệt, bàn tay đặt ở eo anh, cúi đầu nút lên đầu ngực thô lỗ, tiếng mút vang lên chùn chụt thật xấu hổ tựa như người bên dưới thật sự có sữa, kịch liệt dùng miệng bú mút, tạo một vành đỏ hồng xung quanh đầu ti. Áo sơ mi có như không hờ hững tồn tại bung hết cúc, làm trang sức để Natachai quyến rũ người tình.

"Hmm...hmm ~"

Vầng trán anh xuất hiện một tia khó chịu, lồng ngực không chịu được mà giật nảy lên, đầu ngực từ lúc ngoài không khí đỏ hồng do bị cậu cạy mở day lấy trở nên đỏ thẫm se cứng lại. Cậu chơi đùa ngực mình đã lâu, thân dưới nơi đũng quần lót đã rỉ nước mặc dù chưa được chạm đến. Joong vẫn nhất quyết không chạm vào nơi hạ bộ của anh, bàn tay xoa dọc hông đầy rồi trở xuống quả anh đào nhẵn thín bóp nắn, tạo hình lên chúng bằng bàn tay mình.

Natachai lắc đầu nguầy nguậy, phản ứng từ chối kịch liệt, thậm chí lắc nảy người vì hành động của Joong. Cảm giác ngứa ngáy vì không chạm vào nơi nhạy cảm bó chặt bởi quần lót, đỉnh tạo vật càng rỉ ra nước, chạy dọc phân thân đỏ hỏn chạm đến tận hai quả cầu, theo chiều mà thấm ra tận lỗ nhỏ đầy kích thích.

Cậu tội nghiệp, mò tay bên dưới kéo quần lót Dunk ra khỏi người, giờ lên trước mặt anh, không xấu hổ, bày ra vẻ tự hào liếm lên vệt nước ẩm ướt trên quần lót của anh.

"Ugrrrr..!"

Chỉ cần thế thôi đã đủ khiến tiếng rên liên hồi vang lên, anh cố gắng phát ra càng lớn mong cậu bị phân tán bởi nó mà ban cho anh cái động chạm, Joong lại lì lợm càng phớt lờ đi. Thống khổ tột cùng đẩy Natachai vào đường cùng, anh lớn gan dùng tay tự mình chạm lên phân thân, di chuyển lên xuống ba bốn lần liền bắn ra.

"Em yêu..."

Giây phút vừa tự mình giải quyết, Natachai lập tức hối hận khi đối diện ánh mắt đỏ ngầu cùng bàn tay lâp tức đặt trên phân thân anh, bịt chặt đầu khấc nhếch môi, nhẹ nhàng di chuyển. Việc này hoàn toàn không nằm trong tưởng tượng của Dunk.

Cậu cuối xuống, hôn lên nó, rồi thành ngậm vào trong miệng. Đầu lưỡi lướt qua phía chỗ đầu đỉnh đang rỉ nước, rê qua những đường gân đẹp đẽ càng khiến Dunk co người lại nhiều hơn. Mút lên xuống vài ba cái, Dunk đã bắn ra. Nhanh đúng với cậu tưởng, tinh dịch anh dính đầy trên gương mặt cậu, số ít dính trên khoé miệng. Archen liếm hết số nước ngọt ngào ấy, tháo cà vạt cột tay anh ra, hôn lên môi anh. Dunk nhăn mặt vì vị chính mình chạm vào đầu lưỡi, rồi đẩy Joong ra khi cả hai chìm vào nụ hôn sâu vì anh không thể thở nổi nữa.

"Cho...cho anh thở cái..."

Joong chẳng nói nhiều, để cho con mồi mất cảnh giác, một lượt mà hung hăng đâm sâu phân thân vào cơ thể anh. Natachai thét lớn, không nhịn được tự bấu chặt vào da thịt mình. Hậu huyệt trơn nóng thít chặt lấy côn thịt, tiết ra dịch nhiều hơn. Thân dưới cậu hoạt động hết công suất, Dunk càng thuận theo nén lại đau.

"Harrrrhhhhhh...."

Nóng bỏng, ướt át, mùi vị da thịt hoà lẫn, tiếng rên rỉ thoả mãn, đầu óc hai người trong cuộc mụ mị hẳn lên. Dịch từ quy đầu nóng hổi tiết ra, cộng thêm nhiệt độ vách thịt bên trong ôm lấy chiều dài dương vật, Joong ngỡ rằng mình đã quy tiên dù có đâm anh lần thứ bao nhiêu đi chăng nữa.

"Nhanh...nhanh lên...."

Dunk nói thế nào, Joong càng lại làm ngược lại. Hạ bộ đang thúc ra vào đột nhiên ngưng hẳn. Anh cảm nhận cậu đang rời khỏi mình.

"Đừng khóc.."

"Hức..Joong..."

Tiếng khóc nỉ non có vẻ có tác dụng, sau đó Archen liền tiến sâu vào trong hậu huyệt ra vào liên hồi, đáp lại sự chờ đợi từ Natachai bằng trận nhấp vào rút ra cuồng nhiệt. Giã mạnh đến rung lắc bàn ăn, rơi vỡ thức ăn khi nãy xuống sàn nhà, mà tâm trí Joong Archen giờ này chỉ muốn ăn mỗi món trước mặt mà thôi.

Chừng vài chục nhịp dập mạnh mẽ, vật lớn cùng túi tinh chạm vào mông Natachai ửng hồng đến khi nghe người kia rên một tiếng lớn, cậu mới buông Dunk ra, đem anh vào phòng ngủ.

Đêm dài lắm mộng.

Lại nghe tiếng Natachai mơ màng rên rỉ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net