HOLIDAY ẤM ÁP

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay Straykids được nghỉ ngơi sau một tuần dày đặc lịch trình.Cả nhóm quyết định sẽ đi rì sọt xịn ba ngày hai đêm.Anh quản lý Ginjae-aka bác lao công luôn dọn dẹp bãi chiến trường của lũ quỷ này tất bật chạy đi chạy lại .Sau khi đã ổn định chỗ ngồi,anh ra hiệu cho ô tô chuyển bánh.Hyunjin vừa lên xe đã khoác cổ Seungmin nhồi vào hàng ghế đầu rồi cậu ngồi ngay bên cạnh.Chan là người lên xe cuối cùng.Lúc đi qua nhìn thấy cảnh Hyunjin đang chơi đùa rất vui vẻ với Seungmin thì anh rất không vui và có chút buồn.Chan lấy earphone trong túi áo khoác ra rồi lẳng lặng nghe nhạc.Ánh mắt của Chan bất ngờ di chuyển về phía Hyunmin thì bỗng thấy cảnh không nên thấy.Hyunjin...là đang thơm vào má của Seungmin sao???Bangchan à, mày tỉnh lại đi.Mày có tư cách gì cấm Hyunjin làm thế chứ?Bỗng có vài đứa trẻ bên lề đường chơi ném đá vô tình ném trúng vào trán Chan.Lại còn là cục đá to và ném mạnh nữa chứ.
«Á.....»
Chan kêu lên một tiếng.Hai tay ôm chặt lấy trán.Nhức quá...cú ném lúc nãy làm Chan bị choáng đi ít nhiều.
Trong vô thức anh đã ngã gục xuống ghế.Khi Chan tỉnh lại thì đã là xế trưa.
Đã đến nơi rồi và mọi nguời đang tập trung quanh anh.Chỉ duy nhất...Anh không thấy Hyunjin đâu cả.Người anh muốn thấy lại không có,Chan cố gượng hỏi anh quản lý:«Hyunjin đâu rồi hả anh»
Anh quản lý trả lời:«Nó đi chơi với Seungmin từ nãy vẫn chưa thấy về»
Cái gì???đi chơi???lại còn với ...Seungmin nữa á???
Chan cảm thấy đau nơi lồng ngực.Trán anh giờ đã hết nhưng chính Hyunjin lại gây ra một vết thương mới cho Chan.Sau khi mọi nguời đã ăn uống xong và cũng đi nghỉ ngơi.Giờ đã là 7 giờ tối,Chan ra ngoài ghế đá của resort ngồi.Bỗng có một vòng tay ấm áp choàng qua cổ anh.Chan theo phản xạ đẩy ra .Anh quay người lại thì thấy Hyunjin.Chan tối mặt,lạnh giọng hỏi:«Em ra đây làm gì???»
Hyunjin thản nhiên đáp:«Em ra ngắm người yêu không được à??»
THẬT chẳng may lúc đó Seungmin cũng đang vui chơi ở đằng xa.Chan đáp lại một cách hờ hững :« À vậy hả
«ANH sao vậy??»Hyunjin hỏi
«Người yêu của em không vui à?»
Hyunjin lo lắng.Chan đã đến giới hạn bèn lên tiếng:«Anh thật không thể chịu nổi nữa rồi,em hết hôn má Seungmin rồi lại bỏ mặc anh trong lúc thương mà đi chơi . KỂ cả nếu không thích anh cũng phải nói một lời chứ.Anh đã yêu không đúng người,thật sai lầm mà...»
Càng về sau giọng Chan càng nhỏ.Anh khóc...khóc vì Hyunjin đem tình cảm của anh ra làm trò đùa cho thiên hạ.Hyunjin thực sự không biết Chan bị thương.Cậu thấy thật có lỗi.Nở một nụ cười gian xảo,cậu nói nhỏ:«Em đền»
Vậy là firt kiss đã chào đời.Nó rất nhẹ nhàng ...Mấy đứa mặc nê ở xa thủ thì:«Anh em mình còn trong sáng lắm mà ahuhu»
Vâng và cũng trong đêm đó lời tỏ tình của Hyunjin đã chính thức được giả thoát.Cậu kết thúc nụ hôn đầu đời và cũng kết thúc chap này luôn bằng một câu:«HYUNG EM YÊU ANH»



Á sến quớ ba má ơi.Đây là lần đầu tuôi viết kít đấy.Eo ơi viết xong không biết có nên đăng không ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net