Đoán

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi chăm chỉ tập luyện vũ đạo chuẩn bị cho nhóm nhỏ sắp tới thì Xiumin mồ hôi mẹ mồ hôi con  tuôn ra nhễ nhại quyết định quay về kí túc xá tắm rửa cho sạch sẽ thoải mái. Nhưng đáng tiếc, số trời đã định anh không thể hoàn thành ước nguyện một cách thuận lợi như vậy được. Vừa chuẩn bị xong đồ đạc, cầm theo chiếc khăn bông định bụng bước vào nhà tắm thì bị Chen tranh mất:

- Khoan đã, anh nhường cho em đi

Cậu đã mở lời vàng ngọc, đương nhiên Xiumin phải nhường. Nếu không nói không chừng lát nữa còn phải tốn sức năn nỉ cậu. Bèn bày ra bộ dáng cung kính, khom lưng cúi đầu mời khủng long nhỏ thong dong bước vào nhà tắm. Thở dài, quay gót thả mình ngồi lên ghế đợi, ngồi chưa được bao lâu thì nghe trong nhà tắm phát ra tiếng kêu nho nhỏ:

- Xiumin à, anh vào em giúp em với

 Vẻ mặt ngơ ngác bước vào không hiểu có chuyện gì đang xảy ra, cậu quần áo đều đã thoát hết, trước khi gọi anh vào còn kín đáo quấn chiếc khăn tắm cỡ lớn quanh hông. Tính tình cậu luôn ngại ngùng như thế, cái cần thấy dù sao cũng đã thấy hết rồi. Anh không ngại nhưng cậu vẫn rất ngại. Chen hướng về phía vòi sen, méc:

- Anh, hình như nó hỏng rồi

Xiumin săm soi một chút, sờ chỗ này, nắn chỗ kia, cũng không tìm được chỗ nào bất thường. Thế nhưng, bật công tắc lại không xả nước. Cuối cùng phát hiện ra nguyên nhân, liền điều chỉnh một chút, trong nhất thời không kịp đề phòng, nước bắn tung tóe tưới ướt hết cả hai. Tuy anh nhanh tay tắt nước, nhưng áo đã sớm ướt hết một mảng.

Áo thun ướt dính vào người, ôm sát cơ thể, ẩn hiện cơ ngực rắn chắc. Nhưng làm sao cũng không hấp dẫn bằng Chen, nước từ trên mặt thuận một đường ôm lấy cổ chảy qua xương quai xanh, đi xuống ngực, qua vùng bụng rồi thấm xuống chiếc khăn tắm. Tay lại không tự giác, vuốt ngược mái tóc ẩm ướt ra phía sau để lộ khuôn mặt gợi cảm đang cắn cắn vành môi mỏng.

Xiumin nuốt khan, tiến lên một bước ép cậu vào tường, bộ dáng nguy hiểm chất vấn:

- Anh thấy vòi sen có dấu hiệu bị phá. Khai thật đi, là em làm đúng chứ? 

Chen cong môi, cười cười lộ ra khóe miệng mèo quen thuộc, lém lỉnh đáp:

- Anh đoán xem!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net