⑤.➊ up & down

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tiếng chim đang thi nhau ríu rít ngoài vườn violet tím đang nở rộ, ánh dương dần chen chúc qua khung cửa sổ căn phòng có cặp đôi vẫn còn đang mơ màng trong giấc mộng đẹp trên chiếc giường trắng tinh khôi hỗn độn chăn gối, quần áo ở khắp tứ tung còn vương theo sau là mùi tình dục còn đọng lại sau trận hoan ái cuồng nhiệt đêm qua.

Đôi mắt nhỏ nặng trĩu của Seulgi dần hé mở, khẽ ngồi dậy rồi nháo nhác nhìn xung quanh. Đây là phòng tân hôn của mẹ kế và cha nó. Mẹ kế đang nằm cạnh nó với không một mảnh vải che thân. Và nó cũng vậy, nhìn còn tệ hơn với mấy vết đỏ tím nổi bật dây khắp cơ thể trắng trẻo từ cổ xuống đùi non. Đêm qua nó đã là người của mẹ kế. Vậy hôm nay nó sẽ là gì của cô ấy ? Một đứa con hư hỏng hám dục trái đạo đức ? Một người tình được cưng chiều hết mực từ thể xác đến tinh thần ? Nó không biết và cũng không muốn biết. Giá như đêm qua kéo dài đằng đẳng, như thể không có ngày mai. Vì nó sợ phải đối mặt với mẹ kế sau cái trận hoan ái đấy, nó luôn muốn tránh né cái thực tại tàn nhẫn này. Thật quá là khó xử.

Trong lúc nó còn thẫn thờ nhìn vào hư không mà nghĩ về cái thực tại này thì một vòng tay ấm áp ôm trọn lấy cái eo nhỏ của nó từ phía sau. Sooyoung khẽ dụi đầu lên cần cổ chi chít dấu hôn đỏ tím rồi thì thầm vào cái tai đang ửng hồng của nó bằng chất giọng dịu dàng.

"Seulgi dậy sớm thế?"

Ơn trời là nó đang cạn kiệt sức sau đêm mây mưa điên long đảo phượng hôm qua, nếu không bây giờ nó lại đang ướt đẫm vì cái chất giọng mê người đó rồi. Nhẹ nhàng lách người tránh né cái ôm mà nó luôn khao khát bấy lâu nay chỉ vì cái kịch bản sầu đau bi thảm tự nó dệt lên trong đầu mình. Mẹ kế nó còn chưa nói gì quá đáng cơ mà? Thấy đứa nhỏ này tự nhiên lại tránh né cái ôm từ mình, Sooyoung cảm thấy thật mông lung. Không phải đêm qua nó còn vì cô mà mê muội đến điên đảo sao? Quả thực kỳ lạ...Thật không giống đêm qua chút nào. Cô xoay khuôn mặt đang bối rối kia đối diện với mình, khẽ nhíu hàng lông mày, đôi đồng tử u ám trở lại.

"Hành xử của em bây giờ thật không giống đêm qua chút nào. Em bị làm sao thế Seulgi?" 

"Xin dì đừng...chỉ là...hiện tại vai vế của chúng ta là mẹ con."

Bị đứa nhỏ kia đánh một đòn chí mạng vào thâm tâm, tự bản thân thấy thật tệ hại vì vẫn chưa đáp lại đủ những gì đứa nhỏ này dành cho cô. Nó đã trao cái tình cảm và cái trong trắng thuần khiết nhất cho cô mà không chút chần chừ, nhưng cô vẫn chưa thể cho nó một cái danh nghĩa để yêu thương, bên cạnh mình, cô vẫn thể chưa tống gã đàn ông nhơ nhớp ăn chơi trác táng kia ra khỏi cuộc đời nó và cuộc tình này nữa. Thật thảm hại. Quá là thảm hại đi mà. Đến bao giờ cô mới làm được điều gì đó cho Seulgi bé bỏng của mình đây?

"Xin em đừng bỏ mặc tôi. Cho tôi một chút thời gian được không? Tôi cần em..."

Sooyoung lại kéo đứa nhỏ kia chôn chặt vào lòng mình hơn dù nó đang cố tránh né hết sức. Nó bị áp chặt vào lồng ngực kia đến nỗi mà nghe được con tim cô đang rung động mãnh liệt từng hồi vì tình yêu, thứ mà trong cuộc sống thác loạn của cô trước đây chưa hề xuất hiện. Cởi bỏ quần áo, làm tình, không gặp lại, đấy là Sooyoung của những ngày ăn chơi hoạn lạc ấy. Bây giờ lại biết chân thành vì một người, tim đập loạn liên hồi vì người ấy, muốn hy sinh tất cả mọi thứ cho vật nhỏ trước mặt. Cảm giác này...chính là yêu.

Đứa nhỏ kia nghe được tiếng tim loạn nhịp của người thương mình, mặt nó giờ sắp thành quả cà chua chín mất rồi. Những nhịp tim đập điên loạn này, những lời yêu thương ấy, Park Sooyoung này, là dành cho nó. Cuối cùng cũng là dành cho nó. Chỉ duy nhất một mình nó thôi. Thề với Chúa rằng, hôm nay là ngày hạnh phúc nhất từ khi nó được sinh ra trên cõi đời này. Nếu có chết vì những lời mật ngọt hay vì con người đó, nó cũng cam lòng mà hứng chịu. Những kịch bản đau buồn bi thương khi nãy còn chiếm lấy tâm trí nó đã biến đi đâu mất, trong đầu nó giờ chỉ tràn ngập những lời đường mật yêu thương và thân ảnh của Park Sooyoung. Cứ tưởng nó có thể tan chảy bất cứ lúc nào mỗi khi nghĩ về mẹ kế nó. Là do những lần tích đường góp mật trong mấy câu nói lãng mạn của mẹ kế nó hay là do sự si tình đắm đuối đến vô sỉ điên dại ? Đứa nhỏ này không quan tâm. Bây giờ nó chỉ muốn chết đuối trong ánh mắt ngọt ngào mà Sooyoung đang trao cho một mình nó mà thôi. Thấy đuôi mắt Seulgi dần cong lên trong vô thức rồi say đắm mà nhìn mình, một tràn hy vọng như kéo đến rộn ràng trong lòng Sooyoung, khẽ nắm lấy bàn tay nhỏ bé thân thương kia mà đặt lên một nụ hôn dịu dàng vào ngón áp út của nó.

"Chờ tôi nhé, bạn đời bé bỏng!"

Seulgi không tin vào chính mắt và tai của mình nữa rồi. Những lời này thực sự là thật sao ? Đây không còn giấc mơ mà hằng đêm trước kia nó luôn mong mình không tỉnh dậy được nữa. Giờ đây nó phải tỉnh dậy, để chứng kiến giấc mơ của mình đang dần trở thành hiện thực trong một cỗ yêu thương ngập tràn.

ʟɪᴋᴇ ᴛʜᴇ ᴍᴏᴏɴ ᴀɴᴅ ᴛʜᴇ ʀɪᴠᴇʀ

ᴀɴᴅ ᴡᴇ ʜᴜɢ ᴀɢᴀɪɴ

ʏᴏᴜ ɢᴏᴛ ᴍᴇ ғᴇᴇʟɪɴɢ ʟɪᴋᴇ ᴀ ᴘsʏᴄʜᴏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net