4 . Vết thương nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, mặt trời đã lên cao , mẹ Kang đi lên phòng cô để gọi cô dậy xuống nhà dùng bữa , đó là bạn của bố mẹ Kang - bác Bae .

Mẹ Kang mở cửa đi vào phòng thì đập vào mắt mẹ là rất nhiều ảnh của chị và một tờ giấy ghi thông tin, sở thích của chị . Mẹ Kang thầm nghĩ đứa nhỏ này chắc thích dữ lắm nên mới tìm hiểu người ta kĩ như này . Mẹ Kang tiến đến bàn học cầm bức ảnh của chị lên ngắm nghía , thầm cảm thán người này rất đẹp lại còn có chút quen thuộc. Nghĩ một lúc , bà bừng tỉnh, đó không phải là con gái của bác Bae sao .

Mẹ Kang vui vẻ đặt tấm ảnh về chỗ cũ rồi tiến lại tới giường nơi có một cục gấu tròn tròn nằm trên giường. Bà lấy chân đạp đạp vào cục gấu ấy nhưng có vẻ không ăn thua . Bà liền lật tung chăn ra , Gấu đang ấm áp ngủ trong chăn liền bị gió điều hoà làm rét run , liền tỉnh ngủ .

- Cái con bé này, gần 12h trưa rồi đấy con chưa dậy hả , hôm nay có khách thay quần áo rồi xuống nhà đi- Mẹ cô vừa nói vừa nhéo eo cô thật mạnh làm cho con người nào đó nhảy cẫng lên vì đau .

- Mẹ có gì thì từ từ nói , mẹ bỏ ra đã đau quá - Khi mẹ vừa bỏ tay ra khỏi eo cô , cô lấy tay xoa phần đỏ lên rồi vào phòng vệ sinh.

Mẹ cô rời khỏi phòng rồi xuống dưới phòng ăn tiếp tục nói chuyện cùng bác Bae .

Một lát sau cô xuống cùng bộ thể thao màu trắng , khuôn mặt hồn nhiên và tóc đuôi ngựa. Cô xuống phòng khách nhưng không thấy ai nên thử rẽ sang phòng ăn xem sao . Vừa mở cửa , đập vào mắt cô là chị Joohyun.

- Joo .... Joohyun unnie sao chị lại ở đây ?- Cô hơi bất ngờ vì tự dưng chị lại xuất hiện ở nhà cô , lại còn cười nói rất vui vẻ . Cô lại lần nữa chìm đắm vào nụ cười xinh đẹp ấy . Cô ước gì chị cười nhiều hơn, bình thường chị lầm lì ít nói . Cô đang đứng ngây người trước chị .

Thấy con gái mình có vẻ bất ngờ , bà Kang kéo đứa nhỏ xuống bàn ăn . Cô đang đứng , bị mẹ kéo xuống bỗng bừng tỉnh , ngồi đối diện chị cười ngây ngốc .

- Xin lỗi anh chị Bae nhé , đứa nhỏ này mới ngủ dậy nên không tỉnh táo lắm - Bà vừa nói vừa xoa đầu cô . Trong người cô cảm thấy phẫn nộ " người ta đã học đại học rồi mà vẫn còn xoa đầu người ta như con nít vậy đó . Tứk!! "

- Chào người ta đi con - Mẹ Kang nói nhỏ vào tai cô .

- Con chào hai bác , con là Seulgi ạ - Cô ngẩng mặt lên nhìn bố mẹ Bae và chị .

- Ừm , nghe nói con biết Joohyun nhà bác - Bố Bae điềm đạm nói .

- Dạ chị ấy là tiền bối của con ạ - Cô cười tươi .

.........

Bữa ăn kết thúc trong sự vui vẻ của cô , tiếng cười nói của mọi người , chị chỉ cười không nói một câu nào .

Sau khi mọi người đi về hết . Cô lại lên phòng, lăn lộn trên giường, được một lúc thì lại thở phì phò cười , cô móc điện thoại trong túi quần ra rồi nhắn tin với Seungwan .

MESSAGE

K_bear : Hey zo bạn tui

S _hamster : What ?

K_bear : Có Sooyoung ở đó hơm ?

S _hamster : Có , đang đi dạo phố nè .

K_bear : Đi shopping ở Center Mall không ?

S_hamster : 5p nữa gặp nhé :)

K_bear : Ok

.

Sau cuộc nhắn tin với bạn thân cô đứng dậy xe đôi giày đen vào , cầm chìa khoá xe xuống gara rồi đi đến điểm hẹn .

Sau 15p lái xe , cô đã đến trước trung tâm thương mại, vừa xuống xe hai tên , một tên đầu gà , một tên đầu chuột xúm lại nói cô này nọ .

- Này , tao bảo 5p gặp , mày bảo ok , thế bây giờ là mấy giờ rồi , má nó muộn 10p rồi đó , đợi mày 10p là tao có thể đi được cả chục cửa hàng rồi đó , má mày !! - Seungwan gắt gỏng .

- Mày có biết lúc nãy có một thằng ml nào đó bảo tao là ăn xin không hả tại tao bị ông bảo vệ đuổi ra vì đứng lâu quá éo vào đấy !! - Sooyoung dùng tay quàng qua cổ cô rồi kéo cô cùng Seungwan vào bên trong .

Họ đi hết cửa hàng này đến cửa hàng khác , mua bao nhiêu là quần áo , mĩ phẩm . Cô không mua gì nhiều , chỉ có đôi giày thể thao và vài bộ quần áo thể thao.

Ba người bọn họ đi đến một quán ăn được giới thiệu . Đó tới giờ, cô là người ham ăn , gọi rất nhiều món . Tâm trạng đang vui vẻ . Họ ngồi cười nói rất vui .

Từ đâu , một cặp nam nữ bước vào quán . Cô híp mắt lại nhìn . Đó chẳng phải là chị Joohyun sao , chị còn đi cùng một anh chàng cao to đẹp trai nào đó nữa . Tâm trạng cô trùng xuống , cảm xúc khó chịu khi anh ta cùng chỉ nói chuyện thân mật, còn cười nói rất vui vẻ chứ . Cô là đang ghen sao , cô nhếch mép cười nghĩ mình có tư cách gì để ghen , rốt cục cũng chỉ có mình ảo tưởng rằng chị sẽ phải lòng mình . Cô thấy đau quá , không phải nỗi đau thể xác mà là nỗi đau về tinh thần . Cô nghe thấy tiếng vỡ trong tim mình . Chị là người đầu tiên khiến tim cô đập loạn xạ, cũng là người đầu tiên khiến cô biết thế nào là đau đớn trong tình yêu.

Anh ta dắt tay chị đến gần bàn ăn của cô và hai người bạn , sắp rồi , chỉ một chút nữa thôi họ sẽ đến . 1 , 2 , 3 ...và họ đang đứng trước mặt cô , cô cố tình quay mặt sang cửa kính để không phải nhìn thấy .

- Joohyun unnie , sao chị lại đến đây - Sooyoung bất ngờ khi thấy chị mình ở đây và còn cùng một người đàn ông khác.

- Chị hôm nay có hẹn cùng bạn . Đây là Bogum - chị lên tiếng .

- Chào các em , anh là Bogum , bạn của Joohyun. - Anh ta lên tiếng , có thể nghe thấy rõ sự phấn khích trong từng chữ một.

- Sao chị không dùng bữa cùng bọn em nhỉ - Seungwan tốt bụng lên tiếng mà không để ý sắc mặt của người bạn đang ngồi cạnh mình .

- Em về trước , mọi người dùng bữa ngon miệng- Cô toan đứng lên, đặt một chút tiền xuống rồi cầm đồ bước ra.

Seungwan và Sooyoung nhìn bạn mình không hiểu tại sao lại bỏ về , họ cũng chỉ nghĩ là cô có việc bận nên mới về sớm . Sau khi cô đi , chị và anh ta cùng ngồi xuống bàn ăn nói chuyện phiếm với nhau .

Cô cố bước đi thật nhanh , vào đến xe , hai hàng nước ấm nóng của cô lăn dần trên má . Cô cười khổ , thích một người khó khăn đến vậy sao ? Cô đấm thật mạnh vào vô lăng rồi oà khóc nức nở.

Từ đâu Seungwan bước đến mở cửa xe ngồi vào ghế phụ rồi ôm lấy cô . Nhận ra được Seungwan , cô ôm lấy cậu chặt hơn , nước mắt của cô ướt một mảng áo của cậu .

Bây giờ chỉ còn những tiếng nấc của cô . Cậu nâng mặt cô lên , lau đi nước mắt.

- Không sao , tao biết lúc này mày thấy rất tệ , tao đã không để ý mày lúc ấy .

- ...... -

- Sao mày không nói với chị ấy là mày thích chị ấy ? -

- ........-

- Đừng đơn phương nữa , nó đau lắm , cứ như tao với Sooyoung ấy , mày phải thật lòng chứ .

- Ừ, thế mày có đi cùng Sooyoung hay tao đưa mày về nhà đây? -

- Thôi tao đi cứ cùng Sooyoung , lái xe cẩn thận , tao đi đây -

Cô vẫy tay chào Seungwan , cậu đứng lại mỉm cười rồi vẫy tay chào lại cô . Cô ngồi tử tế lại , thắt dây an toàn , khởi động xe rồi đi về .

Về đến nhà , cô cất giày vào tủ rồi nhanh chân bước lên phòng , đi ngang qua hai vị phụ huynh đang ngồi trên sofa cô chào họ một tiếng rồi lên phòng .

Thank mấy men
Viết cũng lâu phết đấy 😅
Đọc truyện vui vẻ hông quạo nha ❤️❤️

Cre: Facebook
11.28
29/7
Hà Nội

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net