Chương 7: Muốn Chết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Gió lạnh thổi qua sân thể dục, làm rối mái tóc Sáp Kì, nàng nhìn chằm chằm Bùi Châu Hiền không chuyển mắt, Sáp Kì lắng nghe thấy thanh âm cõi lòng mình tan nát. Nhất định…..nhất định là do hôm trước cùng anh trai đi miếu Nguyệt lão thắp hương nhưng lại trộm ngắm mỹ nữ đứng bên cạnh, không đủ thành tâm cho nên ông trời mới có thể phái Diệt Tuyệt đến tra tấn mình mà, cái này bảo nàng phải chịu đựng thế nào đây…..

Các fan của Sáp Kì đứng dưới đài mới ban đầu còn thấy sợ hãi, dù sao thì chị hai cũng là do mọi người tìm đến, giờ xảy ra chuyện thì cũng không dễ ăn nói, nhưng mà nhìn chằm chằm một hồi, ai nấy lại phát hiện cô Hiền thoạt nhìn thế nào lại giống như không hề tức giận, mà ngược lại đàn chị Sáp Kì lại trở thành bộ dáng cắn môi đỏ mặt cúi đầu….

Thu được ánh mắt khinh bỉ của tập thể nhóm fan dưới đài, lòng Sáp Kì có chút lạnh lại, liền ngẩng đầu nhìn Bùi Châu Hiền. Lão ni cô này, tưởng nhân gia đây nhiều năm ở trường học như vậy tích lũy được ngần này người là dễ dàng lắm sao? Cô tuyệt đối đừng có phá hỏng công sức của em chứ?!!
“Cô Hiền.” Sáp Kì hít sâu một hơi, có chút đông cứng kêu Châu Hiền.

Nàng nghĩ kỹ rồi, có một câu là “phong tiêu tiêu hề, Dịch thủy hàn” (1), mười tám năm sau ta lại vẫn là một hảo hán, còn giờ nhất định không thể để mất mặt trước một đám hài tử nhiệt tình yêu thương mình như thế này được, mà tệ lắm thì chấp nhận xử phạt, cũng chẳng phải lần đầu tiên! Làm như vậy ít nhất còn có thể vớt vát chút ít thể diện cũng không chừng!

“A, không ngờ Khương lớp trưởng của chúng ta lại là một nhân tài như vậy, có lượng fan nhiều thế này.”

Châu Hiền tiến lên phía trước, nhìn chung quanh một vòng, gió nhẹ vờn quanh gò má, tinh xảo xinh đẹp, một vẻ phong độ vân đạm phong khinh, sống mũi thẳng mà gợi cảm, làn môi mỏng hơi hơi cong lên, tựa tiếu phi tiếu. Khí tức như làn gió xuân cùng tao nhã đều quay quanh thân thể cô, khiến ột nửa số fan dưới đài vì thế mà khuynh đảo, hai mắt nhìn Bùi Châu Hiền lập tức thành hình hoa đào, nguyên bản còn sùng bái đàn chị Sáp Kì, lập tức liền thay đổi khẩu vị, một mỹ nữ giáo viên như hoa như ngọc thế mà Sáp Kì cũng có thể giả quỷ đi dọa sao? Đi học còn xem AV, nên phạt!

Thực tế tàn khốc khiến Sáp Kì không thể không thừa nhận, nguyên bản muốn nói mấy câu phá bình phá suất (2) lại đành nuốt ngược vào bụng, nhìn khóe môi Châu Hiền hơi nhếch lên, chỉ có thể hận đến nghiến răng. Giả vờ, cô cứ tiếp tục giả bộ đi!

“Tôi cũng vừa tới thôi, bạn Khựng Sáp Kì không cần căng thẳng, cứ tiếp tục đi.” Châu Hiền cười khẽ nhìn nàng, Sáp Kì có chút ngơ ngác, trong lòng mừng như điên, nhìn Châu Hiền. Vừa mới tới, vậy là chưa chắc đã nghe thấy những lời mình nói vừa rồi?

Không đáp lời Sáp Kì, Châu Hiền đi đến chỗ nhóm fan, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, chậm rãi ngồi trên thảm cỏ xanh. Cô ngẩng đầu, nhìn quanh một vòng, cười khẽ hỏi: “Không ngại tôi cũng tới nghe Khương lớp trưởng của mọi người nói chuyện chứ?”

“Không ngại!” Một tiếng đồng thanh, chỉnh tề đến cực điểm, fan của Sáp Kì làm phản tập thể, mà đáng giận nhất chính là hai tên đầu lĩnh anh em Bảo Bối dĩ nhiên lại dịch chuyển cái mông, nịnh nọt ngồi xuống cạnh Bùi Châu Hiền.

Hít sâu một hơi, Sáp Kì cố gắng áp chế cảm xúc trong lòng. Không thể, mình không thể cứ như vậy mà bại bởi tay Bùi Châu Hiền được! Vốn nhìn vào việc cô ta là giáo viên mà hết lần này tới lần khác đều nhân nhượng, giờ xem ra, thời khắc rút kiếm trảm yêu đã đến!

“Đàn chị, em có một vấn đề!”

Một nữ sinh ngồi hàng đầu liền giơ tay lên, Sáp Kì nhẹ nhàng cười, quay lại nhìn nàng, ra vẻ thân sĩ mà vươn một cánh tay, hơi hơi xoay người, nhỏ nhẹ hỏi: “Có vấn đề gì, mời nói.”
Không phải chỉ giả vờ là thục nữ sao? Mình cũng sẽ làm được!

“Cùng đàn chị hàn huyên một hồi như vậy, cảm giác được nhân phẩm chị rất tốt, tính cách lại hướng ngoại, em cũng biết với cá tính này của chị thì hẳn là không có ai mà không thích. Nhưng cái em muốn biết là, liệu có một người nào khiến chị cảm thấy ghét đến tận xương tủy, muốn mắng muốn đánh hay không?

“Đương nhiên có.”

Không phải chính là Diệt Tuyệt ở ngay trước mặt kia sao……

“Vậy chị có tin tưởng những lời như ‘đánh là thương, mắng là yêu’ không?”
“Tin tưởng.” Sáp Kì gật đầu, lập tức lại nhíu mày, không đúng a, lời này như thế nào lại có chút biến vị rồi?

“Vậy…đàn chị, chị thích cô Hiền sao?”

“…..” Kiếm còn chưa rút ra, Sáp Kì  cũng đã bị chém….

Sáp Kì đỏ mặt đóng băng tại chỗ, dưới đài nổi lên thanh âm ồn ào bốn phía, hiển nhiên vấn đề này đủ sức bộc phá. Chậm rãi quay đầu, Sáp Kì xấu hổ khẽ liếc Châu Hiền một cái, lại là tự mình đa tình a, giáo sư Hiền người ta vẫn bình tĩnh như trước, đầu gối co lên, vẻ mặt không đổi sắc nhìn Sáp Kì, cứ như thể vấn đề này dường như không có quan hệ gì với mình vậy.

“Khụ, thích chứ, ai mà không thích cô ấy.”

“Chúng ta không chấp nhận câu trả lời chung chung.”

“…..Ừ….Ha ha, thích, sao có thể không thích chứ, thích đến chết được.” Chữ “chết” cơ hồ là Sáp Kì cắn răng mà thốt ra, Bùi Châu Hiền nghe thấy, liền hơi hơi nhướn mày, khóe môi khẽ cong lên.

“Đàn chị, không phải chị vừa mới nói cô ấy là Diệt Tuyệt sao?”

“….A, cái này là vấn đề thẩm mỹ cá nhân.”

“Vậy vì sao chị nói nếu muốn tốt nghiệp thì nhất định không thể để cô Hiền hướng dẫn?”

“…..” Sáp Kì hoàn toàn nghẹn họng, mặt đỏ bừng, chút thông minh bình thường cũng bị đánh mất, cắn môi nhìn đoàn fan phía dưới, thanh âm điên cuồng gào thét từ dưới đáy lòng, này này này, mấy người có cần “yêu” tôi đến như vậy không chứ?!!!

Rốt cuộc vẫn là Đại Bảo hướng về Sáp Kì, đứng lên, giơ tay vẫy vẫy, vẻ mặt còn thật sự nghiêm túc: “Được rồi, đều thôi đi, hôm nay chị Khương đến đây đã không dễ dàng gì, mọi người có chừng mực đi.”

Sáp Kì nhìn bóng dáng oai hùng của Đại Bảo mà suýt nữa rơi lệ, cái gì mà fan chân chính, không phải giống như Đại Bảo thì không thể!

“Không nên vạch trần nỗi đau đớn trong lòng chị hai Khương, cứ phải ngước nhìn một người cao cao tại thượng, không phải dạng cùng cấp bậc với mình, như thế đau khổ đến nhường nào, mấy người có chút lòng đồng tình được không hả?”

“…..” Sáp Kì trầm mặc, nàng thật muốn cảm ơn Đại Bảo thông cảm với mình kiểu như vậy….

Phảng phất có dự cảm, Đại Bảo xoay người, cười tủm tỉm nhìn Sáp Kì: “Nhìn xem, chị hai Khương Sáp Kì cũng đều ngượng ngùng như thế, cái này còn phải hỏi sao? Chẳng qua là do chị ấy muốn một mình độc chiếm cô Hiền đó thôi! Không chiếm được thì cũng không hy vọng người khác có được! Đây là tâm lí rất bình thường mà.”

“……” Tôi mới không vặn vẹo như thế có được không? Sáp Kì nhìn Đại Bảo, mặt dần dần chuyển sang màu tím, mà Bùi Châu Hiền thì cười khẽ nhìn nàng, trong mắt ánh lên một tia giảo hoạt.

Hội gặp mặt…. fan hâm mộ của Sáp Kì đã kết thúc trong tiếng ồn ào.

Đại Bối đi đến bên người Sáp Kì vẫn còn đang đứng dại ra, cười hì hì, vỗ bả vai nàng một chút: “Chị hai không hổ là chị hai, dĩ nhiên lại dám ở trước mặt tất cả các bạn học mà thổ lộ với cô Hiền! Ngưu (3)!

“……”

Bỏ lại một câu như thế, Đại Bối cũng lặn mất tăm.

Sáp Kì đã một câu cũng không nói nên lời, tâm giống như bị ai vét sạch, đây là vu oan giá họa mà….Nàng tình nguyện bị Bùi Châu Hiền tiến hành tra tấn thân thể chứ cũng không muốn tinh thần lại bị tàn phá! Nghĩ Sáp Kì nàng bốn năm chính quy vẫn thủ thân như ngọc, tự biết mình đứng đắn, nhưng từ khi gặp được Châu Hiền….một tháng, ngắn ngủi chỉ trong thời gian một tháng, không những rơi thẳng xuống thành A đại (lão đại AV), hiện tại lại còn bị bức bách thổ lộ….Cuộc đời ơi, nhất định phải tàn nhẫn đến vậy sao?

Bùi Châu Hiền vẫn nhìn Sáp Kì, nhìn vẻ mặt nàng từ trắng thành hồng, rồi sang đỏ, liền đứng lên, đi đến bên người Sáp Kì, giơ tay vỗ nhẹ hông nàng: “Thật không biết bạn Khương lại có đánh giá cao về tôi như vậy.”

“……” Sáp Kì vẻ mặt như đưa đám nhìn Châu Hiền. Cô Hiền, cô nhất định phải nói móc sao? Còn có, nếu muốn đánh muốn giết liền cứ việc trực tiếp xông lên đi, cứ thích chà đạp cái eo bị thương của người ta là có ý tứ gì?

Mi mục như họa, Châu Hiền nâng tay, vuốt vuốt mái tóc Sáp Kì, khóe miệng cười như có như không: “Yên tâm đi, ngày tháng còn dài, tôi tin tưởng bạn Sáp Kì cùng tôi ở chung sẽ càng thêm hòa hợp.”

Không biết là nghe lầm hay do lỗ tai quá mức mẫn cảm, mà nàng thế nào cũng cảm thấy hai chữ “hòa hợp” kia bị Châu Hiền nhấn mạnh, thình lình rùng mình một cái, Sáp Kì ngẩng đầu nhìn Châu Hiền, để lại cho nàng cũng chỉ còn bóng hình xinh đẹp yểu điệu kia.

F*ck (4)! Tự coi mình là Tiểu Thiến (5) à? Mỗi lần kết thúc cũng đều chỉ lưu lại bóng dáng! Sáp Kì thầm mắng một câu, đá hòn đá dưới chân, đi về hướng ký túc xá. Đe dọa sao? Bùi Châu Hiền đe dọa mình? Buồn cười, Sáp Kì nàng sống hơn hai mươi năm qua đã từng sợ ai bao giờ? Tuyệt đối sẽ không cúi đầu trước bạo lực! Ngẩng cao đầu nện bước, Sáp Kì mang vẻ mặt thấy chết không sờn, đi đến cửa ký túc xá, nhìn trái nhìn phải không có người, nàng liền nhanh chóng mở cửa, chui vào, bổ nhào lên gường, Sáp Kì hô to: “Lão Tôn a ~, hông của tao! Thuốc! Bôi thuốc! Bùi Châu Hiền, tao cũng không dám đụng vào nữa!”

***

Ngày hôm sau, Fan club của Sáp Kì  đăng lên tin tức mới nhất. Nằm ườn trên giường, thân mình được dán thuốc, nàng nhịn đau đứng dậy, mở laptop ra xem, chỉ vừa mới liếc mắt một cái như vậy, lại khiến nàng đau đến chạy trở về giường.

Đánh là thương, mắng là yêu, chị hai Sáp Kì rốt cục cũng hướng fan club của mình mà thừa nhận lòng thầm mến cô Hiền đã nhiều năm, vấn đề về chuyện tốt nghiệp cũng chỉ vì một chữ “tình”.

Còn về phía cô Hiền lại vẫn không có phản hồi.

Cứ để cho chúng ta yên lặng chúc phúc cho người muốn có mà vĩnh viễn cũng không thể có được người mình yêu – chị Khương đi.

Thông báo chung: Diễn đàn QQ (6) của nhóm “Khương sắc ngưng tụ, vô dâm năng địch” cứ như vậy mà giải tán, các sinh viên lại lập thêm diễn đàn mới: “Cô Hiền cô Hiền chúng em yêu cô, trong lòng chúng em chỉ có cô.”

_Hết chương 8_
———————————————————————————
(1) phong tiêu diêu hề dịch thủy hàn: là 1 trong 2 câu thơ Kinh Kha làm trước khi lên đường đi ám sát Tần Thủy Hoàng
Khi lên đường, tại bờ sông Dịch (biên giới nước Triệu), Kinh Kha đã ứng tác hai câu thơ với các bạn đi tiễn:
Phong tiêu tiêu hề, Dịch thuỷ hàn
Tráng sĩ nhất khứ hề, bất phục hoàn
Dịch
Gió đìu hiu sông Dịch lạnh lùng ghê
Tráng sĩ một đi không trở về.
(nguồn: vi.wikipedia.org/wiki/Kinh_Kha)
(2) phá bình phá suất là câu so sánh, ý nói: chuyện đã chẳng may làm hỏng thì không cần để ý nữa mà cứ thế để nó phát triển đi xuống.
(3) Ngưu: lợi hại; tỏ vẻ mình kinh ngạc, khi tỏ ý muốn khen ngợi người khác. (từ mới xuất hiện gần đây, cũng tương tự như mấy câu “trẻ trâu” của mình vậy)
(4) Nguyên tác “Kháo”: phiên âm TQ là /kào/ tương đương với từ F*CK trong tiếng Anh
(5) Tiểu Thiến: ta ko rõ lắm, nhưng có lẽ là nói tới nhân vật Nhiếp Tiểu Thiến trong “Thiến nữ u hồn”?
(nguồn: vi.wikipedia.org/wiki/Thiến_nữ_u_hồn_(phim_2011))
(6) Diễn đàn QQ: Là 1 trang web đa chức năng, vừa giống như yahoo có thể chat, giao lưu, vừa giống như google có thể tra cứu thông tin, lại có phần giống facebook, có thể up ảnh, video, nhạc, nhận mail, lập nhóm riêng theo chủ đề mình muốn để thảo luận và chia sẻ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net