Câu chuyện của Chan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi đây, chào các bạn, chính là tôi, Lee Chan.

Nghệ danh của tôi là Dino, một thành viên kèm maknae của nhóm nhạc đông dân Seventeen.

Tôi đã đọc trên nhiều diễn đàn, có vô số câu hỏi, trong ấy có một câu hỏi được bà con trong cộng đồng Carat quan tâm rất nhiều, ấy là: "Cảm giác của tôi khi xung quanh ai cũng có đôi có cặp, tôi có cô đơn không?"

Vâng, hôm nay là một ngày thích hợp để bày tỏ về vấn đề này.

Trước khi trả lời câu hỏi trên, tôi sẽ kể các bạn nghe về cảm nhận của mình đối với chuyện tình cảm của mười hai con người kia.

Mười hai người là một số lượng quá lớn, mỗi người có một cách yêu và thể hiện tình cảm khác nhau. Đương nhiên mỗi cặp cho tôi suy nghĩ cũng khác nhau. Đặc biệt là họ dạy tôi nhiều thứ mà một đứa ế như tôi không tài nào biết.

Đến với cặp lớn nhất nhà, anh Seungcheol và anh Jeonghan. Cặp này đại diện cho sự lãng mạn.

Ôi giồi ôi tôi đây ăn cơm chó của cặp này nhiều nhất đấy đồng bào ạ. Hai người họ không ngại làm ba cái cử chỉ thân mật trước bàn dân thiên hạ, thậm chí là với fan họ còn chẳng thèm tiết chế. Nếu lên mạng mà gõ tên couple của họ, bảo đảm moment tràn lan đại hải.

Lý do hai người họ thích nấu cơm chó ấy là làm nhiều hơn nói. Chính vì nói cũng vô dụng nên hai người đó thích thể hiện ra hơn. Sự lãng mạn của họ là điều bạn không thể hình dung nổi.

Anh Seungcheol thích chơi game, vậy chứ anh Jeonghan bị gì là game ghiết ổng quăn ra sau lưng mà chạy lại anh Jeonghan liền. Ổng còn rất chiều anh Jeonghan, anh Jeonghan sai gì là làm ấy, vui vẻ không than vãn luôn.

Tôi cũng từng hỏi là sao anh nghe lời anh Jeonghan dữ vậy, ổng cười cười sửa lời tôi: "Không phải nghe lời, mà là chiều chuộng. Chú mày nghĩ đi, đời này bạn bè nhiều nhưng người yêu chỉ có một, không chiều người yêu mày chẳng lẽ đi chiều cô hàng xóm. Anh nói mày biết, sau này có người yêu là phải yêu người ta thiệt nhiều, chiều người ta thiệt nhiều, nhường nhịn một xíu vậy mà nó hạnh phúc vui vẻ. Hiểu chưa?"

Tôi lại hỏi vậy sao hai anh thích phát cơm chó vậy, ổng giải bày: "Ủa yêu nhau thì thể hiện ta yêu nhau, không lẽ giấu giấu diếm diếm. Vả lại anh thích thể hiện vậy á, Jeonghan sẽ cảm thấy an tâm hơn về quan hệ của bọn anh."

Tôi rút ra được một điều, thể hiện tình cảm không phải là làm lố mà là tạo cảm giác an toàn cho đối phương.

Tiếp theo là một cặp đôi moment không thiếu, chỉ sợ fan chịu không nổi mà khóc thành sông, Meanie couple.

Tình yêu của họ là sự yên bình.

Trong tình yêu, anh Wonwoo là người rất tinh tế, ảnh không phải dạng sẽ thể hiện nhiều như anh Seungcheol, ảnh chỉ âm thầm quan tâm, yêu thương thôi. Còn ông Mingyu thì lại cực dính người, bình thường không có gì ổng đeo anh Wonwoo suốt. Khi đi show hay chạy lịch trình thì bạn để ý đi, ánh mắt ổng toàn nhìn về một hướng.

Hai người này không hề thể hiện nhiều nhưng vẫn làm đổ cơm chó. Họ ân cần quan tâm dữ lắm, đối phương mà có gì là biết liền, một cái biểu cảm là thấu hiểu tất cả. Vì quen nhau quá lâu, họ gần như biết hết mọi thứ về nhau, nên các bạn sẽ thấy, họ ăn ý cực kỳ.

Cái cặp này mỗi lần nhìn vô tôi thấy yên bình lạ thường. Tình cảm của họ không cần phải hừng hực, chỉ nhè nhẹ đun nóng thôi, làm người khác cũng tan chảy theo. Tôi đây hâm mộ tình cảm của họ nhất a.

Bảy năm là một con số thôi, tình yêu của họ trải qua biết bao nhiêu giận hờn vui vẻ, đến được ngày hôm nay, tôi cảm thấy xúc động giùm.

Điều tôi học được từ hai người này, chẳng cần phải cầu kỳ, tình yêu đơn giản chỉ là thấu hiểu và yêu thương.

Nếu nói hai người trên là tình cảm dạt dào, cặp này là vừa đường mật vừa đau thương.

Cặp đôi quyền lực nhà Seventeen, Kwon Soonyoung và Lee Jihoon. Danh từ tôi dành cho cặp này là sự vững vàng.

Anh Soonyoung mê hổ như các bạn đã biết, rất thích gần gũi anh Jihoon nhưng toàn bị phũ. Vâng hiện trạng này hoàn toàn thường xuyên xảy ra và là điều hiển nhiên phải xảy ra. Anh Jihoon ghét skinskip, vậy mà cha nội Soonyoung cứ sáp lại như nam châm bị hút. Đó là đau thương ấy.

Còn đường mật á, trời má ơi nó nhiều gấp mười lần đau thương. Đêm nào anh Soonyoung không đợi anh Jihoon tan làm là ngủ không được. Nhất quyết tập luyện xong là phải ngồi trong studio chờ anh Jihoon, rồi cùng nhau ăn tối, hoặc là làm mấy trò con bò mua vui cho anh Jihoon.

Tôi nói chứ tôi ghét phải đi ngang qua studio lắm, lâu lâu lại thấy mấy cái không nên thấy. Họ yêu nhau lâu lắm rồi, lâu hơn cả hai cặp kia, vậy mà chưa có một cuộc chia ly nào xảy ra, giận nhau mấy hôm là xách đít lại ngồi làm lành rồi, vững vàng vô cùng.

Lời khuyên mà anh Soonyoung dành cho tôi, im lặng là kết thúc, mà là cái kết thúc đáng sợ và tổn thương nhất.

Tiếp đến chính là hủ mật của Seventeen, Joshua Hong và Seokmin Lee. Đây là biểu tượng của sự ngọt ngào.

Hai anh này dính nhau ghê lắm. Đêm nào anh Joshua cũng chạy qua ký túc xá của tôi để ăn tối cùng anh Dokyeom. Không lịch trình là cũng nhau nằm trong phòng tâm sự chơi game. Họ không thường tỏ ra gần gũi trước mọi người nhưng cái ngọt ngào của họ luôn lan tỏa nếu bạn ở gần họ.

Chỉ cần anh Dokyeom gọi một tiếng anh Shua ơi thôi, anh Joshua liền cười híp mắt xoa xoa đầu ảnh liền. Lúc tôi thấy cảnh ấy tôi ghen tị vãi ra. Nhưng biết làm sao cái phận đơn thân độc mã như tôi, nghĩ mà buồn.

Anh Dokyeom nói chuyện với anh Joshua rất nhẹ nhàng từ tốn như sợ nói lớn là anh Joshua bị thương vậy á. Còn anh Joshua thì chăm sóc anh Dokyeom tỉ mỉ cực kỳ. Nói ông Seungcheol chiều người yêu, thì JoShua ảnh cũng không kém phần dịu dàng.

Hình tượng các bạn thấy ở hai ổng đã nói lên tất cả về cặp này rồi, Lee Seokmin ôn nhu và Hong Jisoo lịch thiệp.

Cái tôi nhìn ra từ hai người họ đó là, từng khoảnh khắc được bên cạnh người mình yêu, tất cả đều quý giá và không thể thay thế.

Cặp đôi tiếp theo cũng không thua kém, cặp đôi Trung Quốc, Moon Junhui và Seo Myungho.

Họ chính là minh chứng cho sự ấm áp.

Vì cả hai đều là người ngoại quốc, họ có sự đồng cảm đặc biệt hơn các thành viên còn lại. Họ tâm sự với nhau rất nhiều, ủng hộ và động viên người còn lại khi người kia muốn ra mắt dự án nào đó. Tuy cả hai tình cách và sở thích hoàn toàn không có điểm chung nhưng lại hài hòa cực kỳ.

Anh Jun đây cũng là một thê nô không thua anh Seungcheol. Tôi sống chung ký túc xá với ảnh mà thấy ảnh còn ít hơn anh Seungcheol thấy ảnh. Cứ hở không làm gì là qua ký túc xá của anh Myungho rồi cùng đặt đồ Trung Quốc về ăn.

Anh Myungho mà than mệt là xoa bóp cho người ta liền, kêu khát nước là lấy chai nước mở nắp sẵn giùm, giận một cái là lẽo đẽo chạy theo năn nỉ, riết rồi mấy ông anh của tôi vì người yêu mà chẳng cần sĩ diện.

Nhưng mà nói gì thì nói tôi cũng hâm mộ hai người họ. Cái các hai người quan tâm lẫn nhau ấm lòng vô cùng. Họ còn đồng điệu về ngôn ngữ và cả văn hóa. Thật sự là một cặp trời sinh.

Anh Myungho từng nói với tôi, đối với người khác mình có thể cứng rắn quyết liệt, nhưng đối với người mình yêu thì phải mềm mỏng vị tha.

Cuối cùng, couple măng non của chúng tôi, Choi Hansol và Boo Seungkwan.

Nói măng non chứ yêu nhau cũng lâu lắm rồi, cặp này sặc mùi của sự dễ thương.

Tôi thấy hai người dễ thương vô cùng. Nhìn cách anh Vernon trêu chọc cho anh Seungkwan tới mức bĩu môi lườm liếc, mắc cười lắm. Dù gì tụi tôi cũng maknae line mà, trẻ con xíu cho vui nhà vui cửa.

Anh Seungkwan có gì vui là xông vào ký túc xá của tôi một cách kích động liền. Khoe khoang mấy cái vui vui cho anh Vernon là một phần cuộc sống của ảnh rồi.

Các bạn có biết tôi cảm thấy vô hình trong chính căn nhà của mình không. Nhà bốn người, hai người có người yêu qua chơi, người thì đi qua nhà người yêu chơi. Ấy là tại sao tôi thích đến ký túc xá của anh Jeonghan và anh Soonyoung.

Bờ vai của anh Vernon chỉ để cho mình anh Seungkwan của ảnh dựa thôi. Mỗi lần đi chung với hai người đó, tôi tự thấy lạc bầy ghê gớm. Tuy tôi rất thân với cả hai, nhưng lâu lâu họ dồn cơm chó vào miệng thì tôi cũng chỉ có thể nghĩ rằng, tại sao tôi lại ở đây?

Nhìn họ quả thật hạnh phúc, chia sẻ mọi thứ với người yêu cũng là một cách giảm bớt căng thẳng.

Đấy tôi kể các bạn nghe rồi đấy, nghĩ xem tôi có cô đơn không?

Câu trả lời là không nha, nhưng tôi hơi ghen tị a. Họ lúc nào cũng đôi cặp đi cùng, còn tôi đơn hình chiếc bóng. Haizzzzz...

May mắn hơn cả tôi đây em út, tình thương các anh cho tôi khiến tôi không hề cô đơn nữa. Nếu các anh có vô tình thấy được bài viết này thì em xin nhắn nhủ đôi điều.

Đầu tiên, em rất hâm mộ tình cảm của các anh, em mong mấy anh luôn luôn hạnh phúc, em cũng sẽ hạnh phúc theo.

Điều còn lại, nếu mấy anh hạn chế nhét cơm chó cho em ăn thì em còn hạnh phúc hơn nữa.

Nói chứ thương mấy anh lắm, Lee Chan yêu tất cả mọi người.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net