12. Lưỡi hái của gà trống cũng chẳng làm cáo ta run sợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong đầu Taesang vừa loé lên một kế hoạch mới. Kế hoạch này ắt sẽ hoàn hảo vì mồi nhử vừa tự vác xác đến hang ổ của anh ta rồi.

Pha hai ly trà vải đào thơm lừng, anh ta lén tách đôi viên thuốc con nhộng đã chuẩn bị sẵn ra, rắc cái thứ bột trắng phớ vào trong chiếc cốc có quai cầm màu vàng, nước ấm nhanh chóng đánh tan bột, hoà lẫn với vị ngọt thanh. Chưa đầy năm phút, ly nước có quai vàng đã nằm bên phía Wonwoo, còn trên tay anh ta là ly nước quai đỏ.

"Tôi đã sẵn sàng nghe rồi đây."

"Chuyện mà anh bảo Mingyu mang ơn anh mới được như ngày hôm nay, giờ anh muốn lấy lại phần của mình hay gì đó thì tuỳ anh, tôi không bàn tới nữa, cũng không quá quan tâm. Nhưng còn chuyện anh nói sẽ giúp tôi biết được chính xác tình cảm của Mingyu, bao giờ anh mới thực hiện đây?"

"Em có vẻ đã rất mê nó rồi nhỉ? Vậy nên mới gấp gáp thế này?"

Taesang nhận lại một cái hừ lạnh của Wonwoo, thích thú nhìn cậu nhấp một ngụm nước.

"Giờ em chỉ cần trả lời ngắn gọn những câu hỏi sắp tới của tôi thôi. Mingyu đưa em về ở cùng nhà với nó đúng chứ?"

"Ừm."

"Nó cho em ăn ở thoải mái, thậm chí còn chiều em vô hạn phải không?"

"Phải."

"Thế nhưng nó lại không cần em phải dốc lòng đền đáp nó?"

"Đúng vậy."

"Nếu để ý một chút sẽ cảm thấy nó rất kiểm soát cuộc sống riêng của em?"

"Đôi khi phát phiền đi được."

"Nó chưa bao giờ nghiêm túc nói yêu em đúng chứ?"

"Sao anh biết?"

"Nhưng tối nào nó cũng đòi ngủ với em?"

"Sao tự nhiên lại... Ừ thì có."

"Câu hỏi cuối này, dù biết là vậy nhưng không hiểu sao càng ngày em lại càng dành nhiều tình cảm cho nó?"

Lúc này Wonwoo đang tròn xoe mắt nhìn anh ta kinh ngạc, cứ như anh ta hàng ngày đều có mặt trong cuộc sống của hắn và cậu vậy. Wonwoo thở dài một hơi, không đáp, lại nhấp một ngụm nước lớn nữa. Đến người ngoài còn đoán được, vậy sao hắn mãi không nhận ra tình cảm của cậu cơ chứ?

"Em đừng quá ngạc nhiên. Chuyện này đối với tôi là bình thường thôi, bởi ngày xưa đã có không ít các cô gái qua tay Kim tổng giống như vậy rồi. Nó chơi một thời gian chán liền bỏ, tôi chính là người phải đi thu dọn chiến tích cho nó đây chứ đâu."

"Thật vậy sao..."

"Mingyu quả là rất giỏi thao túng tâm lý đấy, tính chiếm hữu cũng rất cao. Chỉ là không ngờ bây giờ trông đã đứng đắn trưởng thành như vậy rồi mà vẫn không bỏ được cái thú chơi đùa tình cảm ấy. Em xứng đáng với những điều tốt hơn thế, vậy nên đừng quá đau lòng."

Lúc này tai Wonwoo đã ù đi chẳng còn nghe rõ người đối diện nói gì nữa. Thì ra hắn là loại người như vậy sao? Đáng lẽ ngay từ ngày hắn đối xử tệ với cậu chỉ vì gặp lại mối tình xưa cũ, cậu đã phải nhận ra ngay rồi chứ nhỉ? Quyết định không tan biến mà nhu nhược trở về bên hắn có lẽ là sai lầm. Cậu quá mê muội hắn rồi. Tình yêu đúng là chỉ toàn mang lại đau thương. Mi mắt cậu ậng nước nặng trĩu. Ngay bây giờ có thể ngủ một giấc mà không phải nhớ nhung hình bóng hắn nữa thì tốt quá rồi.

Nhìn cậu tựa vào thành ghế sofa dần mất đi ý thức, Taesang nhoẻn miệng cười ma mãnh khả ố.



"Myungho, bình tĩnh trả lời tôi. Trước khi đi Wonwoo có gì bất thường không?"

"Không! Khi nãy anh ý chỉ bảo rằng muốn ra ngay đầu đường để mua snack, nhưng đi mãi chẳng thấy về, gọi điện cũng thuê bao."

Mingyu nghe Jun gọi điện báo tin dữ, hắn vứt hết mớ giấy tờ tức tốc phi đến Moon club. Hắn đã chạy dọc quanh con phố này mười ba vòng, gọi tên cậu khản cả cổ rồi, điện thoại cũng đổ chuông liên tục đến hết pin sập nguồn. Nhưng vẫn chưa hề thấy bóng dáng dịu dàng mà hắn mong chờ đâu hết.

"Wonwoo, rốt cuộc là em đã đi đâu?"



______

• Các cậu muốn biết biểu cảm chân thực của Soonyoung khi uống ly nước chanh chua lè ra sao thì mở ngay phút 20:44 GOSE 2019 ep 12 lên nha!

• Tới đây là hồi hộp tim đập bịt bịt rồi phải không các cậu ㅠㅠ mình chạy nước rút nhé?

Wonwoo nằm chèo queo rồi đây này Kim Mingyu mau xuất hiện đi!!!

15/8/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net