Chương 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 45
C mở sách ra, cẩn thận lật từng trang để xem

C vốn cho rằng đây chỉ là truyện cổ tích bình thường nhg càng đọc lại càng thấy số phận của cô gái trong sách sao lại giống Na đến thế

Khi giở đến trang cuối cùng, đôi mắt c đọt nhiên mở to hơn

Trên trang trống trơn của cuốn sách phát ra nh~g tia sáng màu bạc, 1 hàng chữ vs nh~g nét thanh mảnh dần dần hiện ra

Nhìn thấy cảnh tượng kì dị, c ngây ra, k biết nên làm thế nào. Cô khẽ kéo tay, c mới chợt bừng tỉnh. 2 ng' cùng nín thở chụm đầu vào nhau, mắt k chớp nhìn nh~g con chữ ngoằn nghoèo dần dần in lên trang sách ghép lại vs nhau

Trg lúc tuyệt vọng, thiếu nữ đã vứt bỏ chiếc gương thần. Nhg số phận bi thảm vx chưa kết thúc

Con đường nhỏ dẫn về nhà trùng trùng gai nhọn. Tr'c mặt thiếu nữ mở ra biết bao ngã rẽ

Cả gan chống lại sự sắp đặt của số phận, ngươi sẽ pải nếm trải sự tàn khốc tận cùng

Tháng ngày đau khổ vx chưa chấm dứt, ngươi sẽ m~ m~ k đc tha thứ

T/ bạn thơm hương. T/ yêu ngọt ngào

cô gái mất đi chiếc gương sẽ mất đi tất cả

Cô bịt mắt, B lên toà tháp trơ trọi

Chỉ có chết đi ms có thể cứu vãn đc số phận

J cơ? Chết ư?

Lẽ nào đây là thông điệp cuối cùng của cuốn sách? Vì mk đã vứt chiếc gương đi nên mk sẽ bị trừng phạt

Cô mở to mắt, toàn thân bỗng chốc trở nên lạnh giá

"Hây da"

Bên cạnh 1 bồn hoa nằm trg góc khuất, cô vừa gạt mồ hôi vừa cầm chiếc xẻng hì hục đào đất

Chỉ nửa tiếng tr'c

"Đừng lo lắng, nếu cô gái chết vì làm mất chiếc gương thì chỉ cần tìm chiếc gương về là đc chứ j?"

"C ns nge mà dễ ợt, t đã đem chôn nó xuống đất r"

"Thì lại đào lên là xong"

C vỗ nhẹ lên vai cô an ủi

"Yên tâm đi, t sẽ giúp c mà"

Vì lời ns của c mà cô bình tĩnh trở lại, quyết định đi tìm chiếc gương nhg khi nhìn chiếc hố ngày càng sâu mà vx trống trơn, trg lòng cô đầy ngờ vực

Lạ thật. Mk nhớ rõ ràng k chôn sâu như thế mà

Cô quay ngoắt đi, từng nhát xẻng lại bám vào đất. Đột nhiên 1 tiếng choang giòn giã vang lên, cái xẻng đã chạm vào 1 vật j đó

Đào đc r?!

Mắt cô chợt sáng lên, vui sướng quỳ xuống đất, xúc động khi nhìn thấy 1 màu đồng cổ xưa

A ha. Mk ns là mk tuyệt đối k nhớ nhầm mà

Bụp!

Trg giây tiếp theo, 1 cột n'c từ bên trg bắn ra khiến cô ướt sũng ng'

Từ đằng xa vọng tới tiếng kêu hoảng hốt của thầy giáo

"Á. Kẻ nào đã làm bục đường ống n'c r. K đc trốn. Đứng lại!"

Trg làn bụi đất bay mù mịt, chỉ trông thấy 2 bóng ng' đag chạy thục mạng

Phím đàn

Hắt xì!

Cô quấn quanh mk tấm mền dày cộp ngồi trg phòng tậm gym, hắt hơi liên tục. Hun ngồi bên cạnh giúp cô lau tóc, ns đầy ngán ngẩm

"Tìm cái gương mà cx xới tung cả đường ống n'c của tr'g lên, c là ng' hậu đậu nhất t từng biết"

Cô đag lo lắng buồn bã k ns lên lời

"Đừng lo lắng" Dường như nhìn thấu đc nỗi bất an của cô, c giúp cô lau khô tóc bình tĩnh phân tích

"Nh~g ng' qua lại trg tr'g chỉ có học sinh, giáo viên. Nhất định là ai đó đã nhặt đc, chắc chắn chúng ta sẽ tìm ra"

"Đúng vậy. Cho dù pải xới tung cả tr'g lên thì nhất định chúng ta pải tìm ra" Cô đứng bật dậy, đôi mắt bùng lên ngọn lửa quyết tâm

Chiến dịch truy tìm chiếc gương bắt đầu

Đặc điểm nổi bật nhất của chiếc gương là j nhỉ? Đương nhiên là sự phản quang

1 buổi chiều thật đẹp trời, vầng mặt trời vàng rực tựa như 1 chiêc chuông gió khổng lồ treo lơ lửng giữa k trung đag thả từng chùm nắng màu vàng nhạt. Nh~g tia sáng rực rỡ tươi như mag đến âm thanh nhẹ nhàng, thánh thót trải khắp mọi ngóc ngách khuân viên tr'g

Ào!

Khắp nơi đâu cx là ánh phản quang sáng loá mắt của ánh mặt trời

Có phản quang!

Như chiếc ra đa cần mẫn quét ra tứ phía dò tìm vật thể, mắt cô đột nhiên sáng lên, B vội về chỗ gần bồn hoa, nơi có vật ánh lên màu bạc

Kích cỡ? K sai. Nhỏ nhắn dễ mag theo

Màu sắc? Máu trắng bạc sáng bóng lấp lánh

Ha ha. Gương ơi, k ngờ ngươi lại dễ dàng trở về tay ta như thế

Cô hứng hở định tóm chặt lấy vật thể phát sáng tr'c mặt thì bỗng định thần lại. Sao lại gập vào đc và có bàn phím nhiều số thế nhỉ

Bên cạnh cô, 1 giọng ns run run cất lên

"Bn ơi"

Cô quay sag, bây h ms nhìn thấy nữ sinh bên cạnh đag nhìn cô vs vẻ sợ hãi

"Chiếc điện thoại di động t có thể cho bn, xin đừng làm hại t"

Bộ nhìn c giống cướp lắm hả??? :333

Cô cầm chiếc điện thoại màu bạc ngượng ngùng đến toát mồ hôi, cười gượng r trả lại cho bn

~하나~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net