Chương 47

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 47

1 nụ cười buồn bã nở trên môi nhợt nhạt của cô toát lên vẻ đẹp vô ngần như đoá hoa sớm mai. Chiếc gương cổ trên tay cô đag chốc chốc phát ra nh~g tia sáng quái dị
Uổng phí công sức 1 ngày trời cho tới lúc màn đêm buông xuống, YoonA, Sehun vx chưa thấy chút dấy vết nào của chiếc gương

Ngồi thừ ng' bên bồn hoa, họ mệt đến nỗi k còn sức để về nhà nx
Từ lúc ở trên tầng thượng đi xuống, cô chẳng ns năng j. Cô buồn bực cúi đầu như con robot hết điện bị Sehun lôi xènh xệch chạy tới chạy lui k còn khí thế như ban đầu nx

"Này, t mượn lưng c để dựa nhờ chút" Cô cất tiếng, khẽ tựa ng' 1 cách khiếm nhã vào Hun

Nh~g vì sao dần xuất hiện trên bầu trời đêm như nh~g viên chân trâu đẹp đẽ đc đính trên tấm vải nhung màu lam toả ra ánh sáng dịu dàng. C thấy điệu bộ ủ rũ của cô nhg k ns j mà chỉ ngửa mặt lên nhẹ nhàng tựa vào cô, vai kề vai, đầu ghé sát, nhẹ nhàng an ủi cô 1 cách âm thầm

"Làm sao bây h, k tìm thấy chiếc gương" Cô nhìn lên trời ns

Hun chỉ im lặng mỉm cười

"May mà k pải c ns rằng: Làm sao bây h Chan k thích mk"

"Này" cô đột nhiên tỏ ra dữ dằn, cô cốc 1 cái vào trán c. Đã là lúc nào r mà a chàng này vẫn còn ns linh tinh

"T thực sự rất lo lắng"

Làn gió nhè nhẹ thổi tan đi câu ns k rõ nghĩa của Hun, nhẹ nhàng lướt qua trái tim của cô mag theo chút tình cảm ấm áp lặng lẽ lan toả trong cô. Cô đột nhiên cảm thấy mình như ng' lữ khách vội vã chỉ mải theo đuổi hư ảo phía trước, bỏ lỡ rất nhiều cảnh đẹp bên đường đi

"Nhưng mà cuốn sách ns rằng cuối cùng c sẽ rời xa tôi" Chan hay Hun cũng vậy, theo cuốn sách thì cuối cùng Chan sẽ mất đi tất cả

Tâm trạng cô dần trở nên nặng nề, dường như mọi cố gắng đều uổng phí. Cuối cùng cô cũng sẽ mất hết mọi thứ sao?

Những ngón tay ấm nóng chạm vào má cô

"Công chúa đúng là mau quên thật đấy, c quên chính nh~g lời c từng ns sao?"

J cơ? Cô ngoảnh mặt lại, ngờ vực hỏi

Đôi mắt Hun như chứa đầy nh~g vì sao đẹp nhất trên thế gian

"Phép thuật k thể thay đổi đc trái tim chân thành, xin công chúa đừng bao h quên rằng cho dù xảy ra chuyện j t cũng sẽ bảo vệ công chúa = trái tim kiên cường của t. Nh~g j t nói có hiệu lực mãi mãi"

Lời thề như trg giấc mơ đc cơn gió thổi tới bên tai, khẽ vén mái tóc xoăn của cô, cọ vào má như vỗ về. 1 tia sáng ấm áp chiếu xuống khiến vầng mây mù mịt trên trời bỗng chốc bị xua tan

Tại sao lời ns của c ấy luôn tạo cho mình cảm giác tin tưởng đến thế?

Hình như chính c ấy là ng' k chịu sự khống chế của cuốn sách kia

Sau nh~g lời nguyền, ngay cả khi mình có nh~g lời ns lm tổn thương c ấy, Hun vẫn ở bên cạnh để bảo vệ mình. Có lẽ c ấy chình là tấm gương hoàn hảo nhất. Giống như nh~g j thiếu nữ mắt tím đã ns

Số phận nằm trg tay mình

Đúng lúc ấy Hun đột nhiên quay ng' bước đi vs vẻ bí mật

"C làm j vậy?"

Cô ngồi quay ng' lại nhìn c đầy khó hiểu

"T ngĩ ra cách r" C ghé sát vào cô, ns nhỏ

Nhưng khi vừa nge thấy, cô bỗng giật mình thốt lên

"C bảo t chết sao?"

"K sai" Hun bật cười

"Ngày mai cô pải chết!"

Lời giải đáp

"Na muốn nhảy lầu kìa! Mọi ng' mau đến xem đi! Cô ta chuẩn bị kết thúc cuộc sống của mình r"

Tiếng hò hét chốc chốc lại vang lên. Dưới sân, đám đông ồn ào náo nhiệt bàn tán về cô - ng' đag đứng bên mép tường của toà nhà thí nghiệm

1 cơn gió nhẹ thổi qua khiến 2 chân cô run run

Cô vội vã giơ tay lên đặt vào ngực mình, giữ cho nhịp tim thôi thổn thức

Hun, c có ý tưởng j thế này

"Nếu như có ng' lấy trộm chiếc gương, muốn dùng nó để khống chế c khiến c đi vào chỗ chết thì sao? C ở chỗ sáng, ng' kia đứng ở bóng tối chúng ta k thể trở tay kịp" Hun vừa ns vừa day day trán

"Sao c k ns là t nhất định sẽ chết?" Cô quay ngoắt ng' lại, ánh mắt giận dữ

"Làm j có ng' sắp chết nào mà tràn đầy khí thế như c" Hun mỉm cười khẽ lắc đầu

"Ý t là, nếu đã k thể đề phòng tai hoạ thì chúng ta hãy ra tay trước để giành ưu thế"

"Ngĩa là j?"

"Cần dựng ra 1 vụ tự tử để thu hút học sinh toàn tr'g đến, trg đó có kẻ lấy trộm gương. C cố gắng kéo dài thời gian khiến hắn vì mất kiên nhẫn mà quyết định sử dụng chiếc gương. Tới lúc đó, chính ánh sáng phản quang từ chiếc gương sẽ tố cáo hắn"

Sorry vì sự chậm trễ của mị... mị đã trở lại r các mems lại đến vs truyện của mị đi~  Thi xong r, nghỉ hè ở nhà mà lười quá thể, tui hứa sẽ chăm đăng truyện hơn~ nhớ vote nha
~하나~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net