[ h ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

5.

Chrome ngẩng đầu nhìn người đàn ông vừa đi tới, thoáng chút ngẩn ngơ.

Cao quá, cao y như Mukuro - sama của cô vậy.

Nhận ra hành động nhìn chằm chằm của bản thân là thất lễ, Chrome vội vàng thu lại ánh mắt, xấu hổ hỏi,

"X-xin hỏi anh có biết đường Esofi ở đâu không ạ?"

Người đàn ông khẽ cười, khiến khuôn mặt xinh xắn của Chrome đã đỏ lại càng đỏ hơn. Rồi, anh ta trả lời,

"Tôi biết. Nó cũng không xa lắm đâu, để tôi dẫn cô đi nhé?"

6.

Ngay khi Amorse vừa cất tiếng hỏi, thiếu nữ lập tức ngẩng đầu nhìn gã. Cái nhìn chằm chằm cùng khuôn mặt ửng đỏ khiến gã cảm thấy có chút vui vẻ.

Chưa ai có thể kháng cự lại được vẻ ngoài nam tính này của gã, ngay cả cô bạn thân Julia cũng nói nếu như không phải đã có bạn trai thì có lẽ cũng sẽ suy xét về việc trở thành một cặp với Amorse.

Như nhận ra sự thất lễ của bản thân, cô gái vội cúi gằm mặt xuống, dùng giọng điệu xấu hổ hỏi gã. Amorse bật cười, thành công khiến khuôn mặt của thiếu nữ càng đỏ hơn.

Suy tính vài giây, gã đáp, "Tôi biết. Nó cũng không xa lắm đâu, để tôi dẫn cô đi nhé?"

7.

Sau nhiều lần từ chối bất thành, Chrome đành nhận lấy hảo tâm của người đàn ông xa lạ. Cô cúi đầu xuống đất, chậm rãi bước ngang bằng với người kia.

"Tôi có thể hỏi tên của cô chứ?"

Ngơ ngác nhìn lên, Chrome phải dùng mất nửa phút mới nhận ra được câu hỏi của người bên cạnh. Cô khẽ trả lời,

"Tôi là Chrome."

"Tên tôi là Amorse. Chrome, cô là người Châu Á à?"

"Vâng...."

"Tôi cũng từng thấy có rất nhiều người Châu Á tới nơi này du lịch. Cô đến đây một mình?"

"K-không. Tôi đi cùng bo——bạn bè...."

"Hóa ra là một tour du lịch à? Cô đến từ đất nước nào vậy? Để tôi đoán.... Nhật Bản phải không?"

"Đ-đúng vậy," Chrome khẽ gật đầu, lại im lặng ngắm nhìn những miếng gạch tối màu mà bản thân đang giẫm lên. Đi cùng một người đàn ông xa lạ khiến cô có chút hồi hộp và sợ hãi. Boss và Mukuro cũng đã nói với cô phải cẩn thận với những người khác, nhất là đàn ông. Nhưng mà, trông anh ta cũng không phải kẻ xấu.

"Tới nơi rồi. Đây là đường Esofi."

8.

"Cảm ơn đã đưa tôi tới đây."

Nhìn thiếu nữ ngượng ngùng cúi đầu, Amorse mỉm cười, "Không có gì. Một thân sĩ không thể làm ngơ trước sự bối rối của một cô gái xinh đẹp như vậy được."

"C-cảm ơn. Vậy, tôi xin phép," Không hiểu Chrome có nghe lọt được lời khen ngợi của gã hay không mà chỉ đỏ mặt cảm ơn lần nữa rồi quay đầu bước đi. Amorse lưu luyến nhìn theo bóng dáng thiếu nữ cho đến khi khuất sau cánh cửa khách sạn, âm thầm ghi nhớ tên và địa chỉ rồi mới xoay người rời đi.

Chắc chắn cả hai sẽ còn gặp lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net