[ 5 ] _ Ích kỉ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    - Tấn Khoa ơi qua đây hỗ trợ anh cái

    - Tấn Khoa ơi bùa xanh nè

    - Tấn Khoa ơi bên này có địch nè

    - Tấn Khoa ơi !

Suốt buổi train team là tiếng của anh đội trưởng gọi tên em út của mình . Với sự hỗ trợ của Aoi đi rừng đến từ Lai Bâng thì mvp của trận đấu này chính là Rouie trong tay Tấn Khoa

    - Yah ông thiên vị đúng không ?

Vừa kết thúc trận đấu là Quý liền bỏ tai nghe xuống quay sang battle với đội trưởng Lai Bâng liền

    - Ủa thiên vị gì ?

    - Ừ thì không có thiên vị đâu

Thấy vẻ mặt ngây thơ vô tội như không hề có gì xảy ra thì Cá ngồi cạnh cũng chưng ra bộ mặt khinh bỉ

Đúng rồi đâu có thiên vị đâu ! Có mạng cũng kêu Tấn Khoa , bùa xanh cũng kêu Tấn Khoa , ăn quái hay gì cũng kêu Tấn Khoa chứ có bao giờ kêu Cá , Quý hay Red gì đâu . Vậy mà bảo không thiên vị !

    - Từ khi nào em biết đi support vậy Bánh ?

Xem cái độ support cho bé út dữ dội như vậy thì Zeref ở ngoài ngồi xem cũng không thể ngồi yên mà phải chạy vào xem thử . Kiểu này chắc phải đề cử cho Lai Bâng đi support quá

    - Haiz do Tấn Khoa giỏi thì ẻm mvp thôi chứ sao mọi người lại bảo em thiên vị

    - Ai đời rồng với bùa toàn là dưới chân support còn rừng toàn phải ăn quái với lính nhỏ

Cá là một trong những con người bị Lai Bâng tranh từng con lính nhỏ để lên cấp . Đau khổ quá mà ! Phận đi mid đã một mình một đường để dễ farm rồi mà giờ còn bị tranh nữa thì xoay sở cực khổ lắm chứ bộ

    - Tấn Khoa là em út mà sao mọi người hay hơn thua quá à

Kết thúc buổi train team thì Lai Bâng đi về phòng chứ không livestream như mọi ngày . Quý thấy vậy cũng bám theo sau để coi thí vụ nếu mà Lai Bâng giận vì lúc nãy bị chọc thì còn xin lỗi

    - Sao đấy ? Giận à ?

    - Ai lại giận mấy cái chuyện đó chứ

    - Thế sao nay không live đấy ?

    - Tại nay hơi mệt thôi

    - Mà hỏi thật này . Bộ thích Tấn Khoa thật à ?

Thấy Lai Bâng vẫn cười nói trả lời như bình thường nên Quý mới lấy hết can đảm mà hỏi đấy chứ nếu mà Lai Bâng đang cọc là thế nào cũng bị chửi lên bờ xuống ruộng cho xem

Đang lướt điện thoại thì tay Lai Bâng dừng lại một nhịp , ánh mắt vô thức thoáng lên một tia sợ hãi rồi lại thôi . Quý nhìn ra à ?

    - Không !

    - Thế sao quan tâm em nó thế ?

    - Thì Tấn Khoa là em út mà

    - Nhưng mà ...

    - Má nay bị gì mà hỏi nhiều thế ?

Đấy đấy ! Quý mới hỏi có một xíu mà đã cọc rồi trong khi em nó hỏi quá trời luôn nhưng vẫn kiên nhẫn trả lời đấy thôi . Nhưng mà thấy Bâng đã cọc rồi thì Quý cũng không hỏi gì nữa mà đi về phòng

Lạ thiệt mà ! Quý để ý rồi ! Cách mà Bâng quan tâm Khoa nó kì lắm ! Tính hay hơn thua lắm mà lúc nào chơi game cũng nhường em nó thắng . Bị giành có một con quái nhỏ là đã chửi rồi lần này lại đem nguyên cái rừng tặng cho em nó . Rồi còn dỗi em nó khi em nó bỏ bữa trong khi những người khác thì lại kệ . Vậy mà còn bảo là không thích thì là gì ? Tình anh em à ?

    - Quý nhìn ra được à ?

Quý đi rồi Bâng mới tắt điện thoại ngẩng ngơ nhìn lại trần nhà . Phải ! Là Lai Bâng thích Tấn Khoa đó ! Nhưng cứ như hiện tại vẫn tốt hơn . Anh vẫn có thể bên cạnh chăm sóc em , ngắm nhìn em hằng ngày như vậy là đủ rồi

Lai Bâng không dám cá cược cũng không có bản lĩnh để thổ lộ . Sợ ! Sợ nếu như Tấn Khoa không chấp nhận mà xa lánh anh thì trái tim anh sẽ tan nát mất

Lai Bâng cũng không dám để cho ai biết . Sợ ! Sợ nếu như mọi người đang vui vẻ nói chuyện lại vô tình nói ra thì có khác nào đẩy Lai Bâng vào con đường cá cược mà mình đang tránh né sao

Nên thôi thì mình mình biết là được rồi !

Lai Bâng ích kỉ lắm ! Không muốn ai biết mình thích em nhỏ nhiều đến nhường nào đâu ! Càng không muốn em nhỏ biết ! Thôi thì cứ như giờ là được rồi !


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net