520

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên thế giới này, thứ kỳ diệu nhất có lẽ chính là duyên phận. Giữa muôn trùng cách trở, giữa vạn người tấp nập, chúng ta tìm thấy nhau. Một khoảnh khắc ấy, tựa như ký ức xa xưa vọng về.

Hoang mang, hãi sợ có người cạnh bên.

Vui sướng, hân hoan cùng người chia sẻ.

Tuổi trẻ non nớt không hiểu gì, cho tới trưởng thành vẫn đọng lại sự hồn nhiên, xuân hạ thu đông vẫn luôn kề cận.

Ai ngờ ngọt ngào đến rồi lại đi, chóng tàn như đóa bồ công anh trước gió, chua xót khổ đau ùa về không lường được tựa sấm rền vang dội.

Than ôi...

Duyên, chính là em và người tìm thấy nhau giữa lạc lõng đơn côi, lấp đầy tâm hồn hằng trống rỗng. Phận, chính là em và người đều có tình, lại phải xa rời nhau trong nghiệt ngã.

Kỳ diệu như thế, cũng đầy khốc liệt như vậy. Đó chính là một đoạn duyên phận của đôi ta.
Dẫu rằng người đã mãi mãi rời đi, em vẫn muốn nói với người:

"Em yêu người."

Em mặc kệ đúng sai, mặc kệ ly biệt, mặc kệ vui khổ, một mảnh chân tình còn mãi trong tim.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net