Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Cái gì cơ'

'Tôi bị mất trí nhớ cách đây hai năm,nhưng lại không nhớ được gì cả.Cho đến khi gặp em ở sân bay Hàn'

Seo Jin nhìn cô bằng ánh mắt kỳ lạ.Rồi đứng dậy nói vào tai chị ta:

'Thỏ ơi,thứ em thích uống là gì'

'Sữa chua'

Cô bất ngờ vì câu trở lời đó.Cô nghĩ nếu như là hai năm trước thì lại cùng thời điểm đó.Cô liên tục hỏi Na Ae-Kyo những thói quen hằng ngày của Shim Suryeon đến một câu Na Ae-Kyo ngập ngừng nói:

'Việc đầu tiên làm khi chị thức dậy'

'Hôn.......ai đó rồi nói Yêu'

Seo Jin vẫn không tin mà đứng dậy bỏ đi nhưng bị Na Ae-Kyo kéo vào lòng.

'Này chị làm gì thế' 

'Chẳng hiểu tại sao nhưng bây giờ tôi đang rất muốn hôn em'

'Đến cái tính này cũng giống'

'Tính gì thế'

'Háo sắ.....'

Chưa kịp nói hết thì cô lại bị hôn,Na Ae-Kyo hôn cô một cách từ tốn như để cảm nhận môi Seo Jin.
Seo Jin rời khỏi nụ hôn thì Na Ae-Kyo lại nói:

'Này môi em ngọt lắm đấy'

'Này chị nói gì thế'

'Thật mà nó ngọt lắm cơ hay em để  tôi thử lại đi'

'Gì chứ tôi đâu có bị .....'

Na Ae-Kyo lại hôn Sso một lần nữa nhưng lần này cô lại dùng lưỡi của mình.Seo Jin cố mím chặt môi mình nhưng không được vì cách hôn này hoàn toàn không xa lạ với cô.
Cô đành hé môi ra cho Na Ae-Kyo đưa lưỡi vào,chiếc lưỡi điêu luyện đó nhanh chóng lấy hết mật ngọt trong môi cô.

'Dừng l...ại em khô...ng thở đ...ược'

Na Ae-Kyo buông ra rồi nhìn cô thở hổn hển vì thiếu ôxi.

'Em đúng là người mà tôi cần tìm rồi'

'Cuối cùng tôi cũng tìm được em'

'Sao chị nói lắm thế im đi'

'Gì cơ'

'Em nói chị ồn'

Na Ae-Kyo thả Seo Jin ra rồi đi lại phía đồ của Seo Jin,lấy lên một chiếc nhẫn rồi đeo vào ngón áp út bên tay trái.

'Giờ thứ này là của tôi'

'Tháo nó ra'

'Không thích'

'Tôi bảo chị tháo nó ra'

'Tại sao'

'Không ai được động vào chiếc nhẫn đó ngoại trừ Thỏ'

Na Ae-Kyo thấy Seo Jin mất khống chế nên tháo ra rồi đặt lại chỗ cũ.

'Tại sao chị không được đeo nó'

'Cho đến khi nào chị nhớ lại được tất cả,và chắc chắn mình là người đó thì chị mới được đụng vô nó'

'Ý em nói là bây giờ tui vẫn chưa là chính mình'

'Đúng bây giờ chị theo tôi về Hàn đi tôi sẽ giúp chị lấy lại trí nhớ'

'Được thôi,mà về đó thì tôi ở đâu'

'Nơi đó'

'Căn số hai....'

'Chị nói thế'

'Em nói nơi đó làm tôi nghĩ đến căn số 2 gì đó'

Sau đó hai người liền đặt vé máy bay trở về Hàn.




























Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net